Có buồn cười không khi Đồ Long Giả Thất Bại Và Trở Thành Công Chúa Rồng?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

152 1507

Tuy chỉ là một linh mục vô danh, nhưng sau khi nhận ra thế giới này là một con game otome, tôi sẽ nuôi dưỡng nhân vật chính.

(Đang ra)

Tuy chỉ là một linh mục vô danh, nhưng sau khi nhận ra thế giới này là một con game otome, tôi sẽ nuôi dưỡng nhân vật chính.

レオナールD

Tuy có thể hoàn thành vai trò của mình như một nhân vật nền, thoát khỏi tuyến truyện nhưng nếu làm vậy, cô bé sẽ phải đối mặt với vô vàn khó khăn thử thách. Để cứu lấy nhân vật chính dễ thương, tốt bụ

9 87

Lord of Mysteries

(Đang ra)

Lord of Mysteries

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc

Truyền thuyết về "Kẻ Khờ" bắt đầu từ đây.

65 9420

Trở thành tên phản diện NTR nữ chính

(Đang ra)

Trở thành tên phản diện NTR nữ chính

Bạn nghĩ đây sẽ là một câu chuyện về phản diện hoàn lương? Không, anh chàng của chúng ta bị đưa vào tình thế không thể cứu vãn: Khi nhân vật phản diện đã cướp nữ chính khỏi tay nhân vật chính.

20 581

Vol 1 - Chương 8 Tạm biệt trong niềm vui!

Rõ ràng đây là lần đầu tiên Xia yi nhìn thấy tên kiếm sĩ này, nhưng chẳng hiểu sao nàng lại cảm thấy quen thuộc đến kì lạ, thậm chí ngay lập tức liên tưởng đến Kiếm Thánh Nhân tộc mà Xia Lulu từng kể.

Không thể sai vào đâu được, đây chính là Kiếm Thánh Nhân tộc! Nàng khẳng định.

Chỉ là không hiểu tại sao Kiếm Thánh Nhân tộc lại xuất hiện trong hoàng cung Long tộc chứ?

Điều này quả thực rất vô lý, hoàng cung Long tộc vốn không phải là nơi có thể dễ dàng đột nhập vào được, với loài người thì còn không đối phó nổi với đám vệ binh trước cổng nữa.

Theo bản năng của Long tộc, Xia Yi xoắn éo, một cái đuôi lớn quất thẳng vào tấm gương, đánh văng nó bay đi.

“ Chạy ! Chạy ! Chạy thôiiiii “

Xia Yi trong lòng nàng, cảm thấy có gì đó không ổn, bèn lao ra ngoài tìm kiếm tung tích Sera.

"Sera!"

"Seraaaa!!"

“Ng-ngươi hãy mau ra đây! Đừng có trốn nữa !! “

Trên hành lang tối đen như mực, Xia Yi gào khản cả cổ họng, lớn tiếng gọi Sera, ấy thế nhưng vẫn không nhận được bất kỳ hồi âm nào từ Sera.

"Seraaa, ngươi còn không ra nữa là ta giận thật đấy, ngươi biết rõ hậu quả khi ta giận nó đáng sợ thế nào mà, ta sẽ phạt ngươi ăn bánh kem bơ và đùi gà rán, khiến người béo đến chết mà thôi!"

Xia Yi hét lớn. Nhưng trong hành lang trống trải chỉ có mỗi tiếng hét của nàng vọng lại.

Ánh trăng tĩnh lặng chiếu xuống, chiếu rọi qua người tiểu công chúa, soi sáng mái tóc bạc cùng gương mặt đây buồn tủi của nàng.

“ Nếu Sera biến mất rồi- Vậy thì ta sẽ tìm người khác vậy!”

"Lucia!! Lucia!!"

"Mẫu thượng!! Mẫu thượng!"

Xia Yi vừa chạy vừa hét lên, nếu là ngày thường thì nàng đã sớm khiến cả hoàng cung Long tộc náo động lên rồi.

Chỉ là bây giờ, nó lại yên tĩnh đến lạ thường.

Đội vệ binh tuần tra ban đêm trong hoàng cung, cũng biến mất, xung quang không còn một dấu hiệu sự sống nào, như thể tất cả mọi người trong hoàng cung đều đá bốc hơi khỏi thế gian chỉ còn mỗi Xia Yi là ở lại không gian này.

Nàng xông đến phòng ngủ của Xia Lulu, tông cửa xông vào, nhưng không hề thấy bóng dáng mẫu thượng của mình.

Phòng của những người khác cũng thế, không có một ai cả.

 

"Mình, mình… Đã gặp ma rồi sao?!"

Đây là lần đầu tiên Xia Yi gặp phải tình huống này, nàng không khỏi sợ hãi, lập tức chuyển sang trạng thái phòng ngự mạnh nhất để tự vệ, sau đó tìm một góc tường ngồi xổm xuống, ôm đầu phòng thủ.

Rất lâu sau đó, vẫn không có chuyên gì cả.

"Quả nhiên dù mình có trốn ở đây cũng sẽ chẳng có ai tới tìm mình sao?"

Xia Yi hết cách, nàng đành phải tìm cách.

Nếu là yêu ma quỷ quái bình thường thì đã sớm ra tay với nàng rồi, nhưng ngoại trừ Kiếm Thánh Nhân tộc trong gương ra, thì nàng chả nhìn thấy thứ gì khác cả. Là một pháp sư, nàng không cảm nhận được bất kỳ dấu vết ma lực nào, điều đó có nghĩa là tình trạng hiện tại không phải là do pháp thuật gây ra.

Vật thì chỉ còn một khả năng duy nhất thôi—

Mình đang nằm mơ.

Lúc đó Sera đang dỗ mình ngủ, sau khi nói chuyện một lát với chị ấy, mình đã ngủ thiếp đi, chìm vào giấc mộng.

"Mà tại sao mình phải sợ nhỉ?"

Kiếm Thánh Nhân Tộc thì có là cái thá gì đâu?

Chẳng qua chỉ là một tên yếu đuối, kỹ năng thì tệ hại khỏi nói, đã ảo tưởng còn thích thể hiện thôi mà!

 

Cái tên Kiếm Thánh Nhân tộc đáng ghét này lại dám giở trò với mình trong mơ. Chỉ là một tên Kiếm Thánh yếu đuối mà dám giả thần giả quỷ, dựa vào điều gì mà ta phải sợ ngươi chứ hả?

Tiểu công chúa càng nghĩ càng tức…

"Chết tiệt!"

Xia Yi đứng bật dậy.

Tức giận! Tức giận! Tức giận!

Cơn tức giận của nàng đã lên đến đỉnh điểm, Xia Yi giờ chỉ muốn nhanh chóng tìm ra tên Kiếm Thánh Nhân tộc này, cho hắn một cái bạt tai thật kêu.

Xia Yi đi về phía phòng của nàng.

Cửa sổ không biết đã bị ai mở ra, gió lạnh không ngừng thổi vào, nến trong phòng cũng đã tắt đi. Thế nhưng cảnh tượng này không dọa được Xia Yi, ngược lại càng như đổ thêm dầu vào ngọn lửa tức giận của nàng.

"Ngươi còn dám dọa ta hả? Đúng là muốn ăn đòn mà!"

Nàng bước tới dựng tấm gương đổ trên mặt đất dậy. ban đầu trong gương phản chiếu một loli Long tộc, nhưng rồi mặt gương giờ lại gợn lên như mặt hồ tăn sóng, trở nên mơ hồ, sau đó lại hiện ra hình ảnh của Kiếm Thánh Nhân tộc.

Xia Yi giơ tay lên. Mà Kiếm Thánh Nhân Tộc cũng làm y như vậy.

"Còn dám giả vờ hả? Ngươi mau ra đây cho ta!"

Xia Yi túm lấy giáp tay của Kiếm Thánh Nhân tộc, cảm nhận được sự tồn tại thực sự, bèn kéo đối phương ra khỏi gương, ném mạnh vào tường.

RẦM!

Phòng ngủ của Xia Yi rung chuyển dữ dội, sau một tiếng động lớn, bức tường bị nàng đập thủng một lỗ lớn, còn Kiếm Thánh Nhân tộc cũng bị ném bay ra ngoài, rơi xuống mặt đất bên ngoài lâu đài.

Cú va chạm mạnh mẽ như vậy dường như không hề hấn gì đối với Kiếm Thánh Nhân tộc, cứ thế đứng dậy từ mặt đất.

Xia Yi nhảy xuống từ bên cạnh lỗ thủng, tiếp đất một cách vững vàng, thân pháp đạt mức hoàn hảo!

"Hãy báo tên đi, hỡi nhân loại." Nàng kiêu ngạo hỏi.

Kiếm Thánh Nhân Tộc không nói một lời nào, chỉ nhìn chằm chằm vào Xia Yi.

"Đúng là một tên vô lễ, bị ta dọa cho ngốc rồi sao? Ta là Xia Yi Christie, Ngân Long Công Chúa, kẻ sẽ ban cho ngươi sự hủy diệt!"

Xia Yi cư xử rất có phép tắc, dù gì nàng cũng đã được Xia Lulu dạy dỗ theo phương pháp tinh anh của Hoàng tộc mà. Long tộc phải luôn luôn duy trì sự uy nghiêm của bản thân!

Kiếm Thánh Nhân tộc giơ tay lên, giọng nói trầm thấp như thể đang lẩm bẩm gì đó. Đúng ra nó phải là những âm thanh mơ hồ, khó có thể nghe được, thế nhưng Xia Yi lại có thể biết rằng hắn đang đang gọi Thánh Kiếm Gram.

Quả không ngoài dự đoán, trong tay Kiếm Thánh Nhân tộc xuất hiện thêm một thanh Thánh kiếm.

Tên này đang muốn làm gì vậy chứ? Dù có hỏi hắn vẫn chẳng nói chẳng rằng. Xia Yi thật sự không thể hiểu nổi. Thế nhưng đối phương đã khiêu khích đến mức này rồi, nàng không thể nào không nghênh chiến.

"Nếu ngươi đã nóng lòng tìm đến cái chết đến vậy, thì ta cũng không ngại tiễn vong hồn dai như đĩa của ngươi sang kiếp sau đâu! “

Xia Yi giơ tay lên, vốn định triệu hồi pháp trượng Tường Vi của mình, tiện tay ném vài quả cầu lửa đánh cho tên Kiếm Thánh Nhân tộc này tan thành tro bụi. Thế nhưng nàng lại chợt nhớ ra một chuyện. 

Khoan đã, hắn có thì mình cũng có mà.

"Thánh kiếm! Gram!"

Giọng Xia Yi đầy uy nghiêm như thể đang hạ lệnh. Thanh Thánh kiếm trong tay Kiếm Thánh Nhân tộc ấy vậy mà lại bay lên, dưới sự điều khiển của ý chí mạnh mẽ, rơi vào trong tay nàng.

Kiếm Thánh Nhân Tộc có vẻ đang rất tức giận, muốn đoạt lại Thánh kiếm.

Nhưng Xia Yi làm sao có thể cho hắn cơ hội chứ.

Uy áp của Long Vương!

Đôi mắt màu ánh bạc của nàng lóe lên những tia sáng nhàn nhạt, uy áp tựa như một đợt sóng xung kích hữu hình, đánh bật Kiếm Thánh Nhân Tộc về phía sau.

Thân là người mang huyết thống Hoàng tộc, Xia Yi đương nhiên đã kế thừa những chiêu thức mạnh mẽ từ mẫu thượng của mình.

Mặc dù uy lực và hiệu quả còn kém xa so với Xia Lulu, nhưng như vậy là quá đủ với tên yếu đuối này rồi

 

“ Trớ trêu thay vong hồn của mình lại bị chính thanh Thánh Kiếm đã đồng hành cùng mình đánh cho tiêu tan, ngươi cảm thấy thế nào hả? Hỡi Kiếm Thánh Nhân Tộc! “

Xia Yi không thể nhịn được mà bật cười chế nhạo, tên Kiếm Thánh giờ trông như một tên yếu đuối bất lực nhìn Thánh Kiếm bị đoạt mất.

Kiếm Thánh Nhân Tộc giờ như kẻ mất trí, xông thẳng lên phía nàng.

Vô số kiếm thuật đã được thêm vào tâm Xia Yi, nàng không cần ai dạy đã tự thông thạo vô số kiếm kỹ, lại còn có thêm Kiếm Thánh Gram trong tay càng không khác gì cá gặp nước.

"Trảm!"

Xia Yi vung ra một đường kiếm sắc lẹm, tựa như sao băng xé toạc màn đêm tăm tối, ánh kiếm trong khoảnh khắc soi sáng cả bầu trời.

Không cần phải bàn cãi nữa, một kiếm này chém xuống, nàng đã chắc chắn tiễn Kiếm Thánh Nhân Tộc về trời trong niềm vui sướng!