Khi "Tokyo Kịch Bản Sát" ngày càng tiến gần đến giới hạn drop năm vạn chữ, Dã Khuyển cũng đón chào cuối tuần cuối cùng trước khi lên kệ.
Trên chuyến tàu điện ngầm về nhà chiều thứ sáu, như thường lệ Lý Ngôn và Lâm San Phác đứng vào vị trí rồi dựa sát vào nhau, mở Trợ lý Tác giả lên thành thạo như nước chảy mây trôi.
Không biết từ lúc nào, tàu điện ngầm đã trở thành nơi chuyên dụng để họ lén xem bình luận.
Sáng một lần, tối một lần, vui vẻ không hại thân.
Hiện tại truyện sắp lên kệ, nhưng trọng tâm khu bình luận lại nằm ở một chuyện khác.
【Ố hô! Sắp đạt đến số chữ drop rồi!】
【Có linh cảm, không trụ nổi cuối tuần này đâu...】
【Nam nữ chính không thể nói chuyện với nhau à, một đứa câm một đứa thiểu năng? Chịu hết nổi rồi, drop truyện đây tạm biệt.】
----【Tôi thấy khá hay.】
----【Ghét nhất loại này, không đọc nữa còn phải gào lên một tiếng.】
----【Đi thong thả không tiễn.】
【Nói thật nhé, bộ này là bộ đọc xuôi nhất của lão sư Dã Khuyển ngoài "Cờ Đỏ Xô Viết" ra rồi, nhưng vẫn mơ hồ cảm thấy sắp có chuyện... có lẽ là PTSD nha.】
【Xây lầu! 1 lầu 100 thệ, không giới hạn tầng, chó tác giả mà viết đến mười vạn chữ thì thực hiện khen thưởng!】
----【Ha ha, vậy thì số tiền này cậu giữ chắc rồi.】
----【Tuy hy vọng không lớn, vẫn ủng hộ cậu.】
----【Không hổ là Miêu Tư kỳ, anti cứng có khác.】
"Không phải bảo không khen thưởng nữa sao..." Lý Ngôn vừa xem vừa càu nhàu.
"Gì chứ, tớ đâu phải Miêu Tư Kỳ." Lâm San Phác nhìn màn hình lại chẳng thể vui nổi, "Đám người này... Không thể động viên cậu một chút sao... Cậu đã cố gắng như vậy rồi..."
"Chuyện cố gắng, không cần để người khác nhìn thấy." Lý Ngôn tắt màn hình, siết chặt điện thoại nói, "Chỉ cần tác phẩm thú vị, đến lúc đó họ tự nhiên sẽ im miệng."
"Oa oa oa!!" Lâm San Phác che miệng kinh ngạc, "Lão sư Dã Khuyển bị anti-fan kích động rồi à? Sẽ không phải là Miêu Tư Kỳ chứ? Không thể nào không thể nào..."
"Cậu quậy đủ chưa..." Lý Ngôn chỉ cúi đầu, vẻ mặt không kiên nhẫn.
Nhưng chỉ có cậu mới biết, cậu đang dùng sự không kiên nhẫn để che giấu điều gì.
Trong 13 tác phẩm trước đây, có 9 bộ đều drop ở khoảng 5 vạn chữ.
Độc giả trong khu bình luận tuy không có ác ý, nhưng cũng đã đâm trúng chỗ yếu của cậu.
Gần đây đúng là bí ý tưởng ngày càng thường xuyên.
Linh cảm chắc vẫn chưa cạn kiệt, chỉ là viết càng lúc càng không có cảm giác...
Lâm San Phác nhìn dáng vẻ cúi đầu không nói của Lý Ngôn, dường như cũng nhận ra điều gì đó.
"Cái đó... Mọi người có phải hơi quá đáng rồi không..." Cô cẩn thận thăm dò, "Có cần tớ thay đổi không khí bình luận không?"
Lý Ngôn quay đầu cười gượng: "Được rồi, không liên quan đến Miêu Tư Kỳ."
"Ha, biết ngay cậu rất để ý Miu Siqi mà." Lâm San Phác cười ngây ngô, "Vậy thì phải nhanh chóng lên kệ bạo chương, dùng bản lĩnh vặt trụi lông Miêu Tư Kỳ."
"Tớ tự vặt lông chúng mình à?"
"Đã bảo không phải là tớ rồi mà!"
Đang nói, điện thoại sáng lên, Trợ lý Tác giả hiện thông báo mới.
【Xin chào, tác phẩm "Tokyo Kịch Bản Sát" của bạn sẽ nhận được đề cử Trang chủ - Sách mới luân chuyển trên trang web Qidian vào 14:00 chủ nhật tuần này. Tác phẩm chưa hoàn thành xin vui lòng duy trì cập nhật. Nếu gặp tình huống khẩn cấp xin vui lòng liên hệ kịp thời với biên tập viên phụ trách của bạn, cảm ơn đã hợp tác!】
"!!!" Lâm San Phác giật phắt lấy điện thoại nhảy dựng lên, "Trang chủ?! Lần đầu tiên! Trang chủ!
Lý Ngôn cũng đầy mặt kinh ngạc vui mừng.
Anzai được đấy!
Tên biên tập chó má này lúc nhắn tin đâu có nhắc đến chuyện này.
Nhưng mà, bây giờ dường như không phải lúc để lớn tiếng ăn mừng.
Cú nhảy vừa rồi của Lâm San Phác đã khiến những người trong toa tàu nhìn qua.
Đặc biệt là ông chú mặc vest há hốc miệng đối diện.
Là trang chủ chứ không phải đêm đầu à!
Haiz, tuần sau đổi toa khác thôi...
Lâm San Phác lại như thể hoàn toàn không nhìn thấy những ánh mắt kinh ngạc này, cô vui vẻ lắc lư điện thoại hỏi: "Đi ăn nhà hàng đi ăn nhà hàng!"
"Không được, tối nay tớ phải làm xong bài tập cuối tuần." Lý Ngôn thở phào một hơi, "Cuối tuần bung hết sức, lên kệ kiểu gì cũng phải bạo vài chương."
"Được đó, bạo chương tốt đó!" Lâm San Phác cũng siết chặt nắm đấm hăng hái theo, "Vậy tối nay cậu muốn ăn gì? Gì cũng được nha!"
"Sao cũng được, chỉ cần ăn no là được."
"Hải sản hấp thế nào? Nồi hấp hôm qua đã gửi đến rồi."
"Sao cậu lại mua đồ linh tinh nữa rồi."
"~~~~"
Nhìn đôi nam nữ đang cười đùa này, ông chú vừa rồi còn rất kinh ngạc, từ từ cúi đầu xuống.
Đột nhiên lại...
Hoàn toàn không để ý đến quả đầu Địa Trung Hải của mình bị nữ sinh trung học nhìn thấy nữa.
...
Hai giờ chiều chủ nhật, Lâm San Phác đã sớm ngồi trước máy tính.
Trong 5 phút, cô chỉ làm một việc duy nhất.
F5F5F5F5F5F5...
Tải lại tải lại tải lại tải lại...
Cuối cùng, khi kim đồng hồ chỉ 2 giờ 06 phút, trang chủ thay đổi rồi!
Sau đó cô bắt đầu tìm tìm tìm...
Cuộn xuống ba trang, cô cuối cùng mới phát hiện ra bìa sách "Tokyo Kịch Bản Sát" trên thanh cuộn sách ở góc dưới bên trái.
Không chỉ ở rìa, mà còn là ba cuốn sách thay phiên luân chuyển...
Cái gọi là【Đề cử Sách mới Trang chủ】này cũng thảm quá đi.
Cô tiếp tục bấm mở trang web dân gian tên là【Liên Minh Tìm Chết】
Vì lợi ích thương mại, Qidian không công bố mức tăng dữ liệu của từng vị trí đề cử.
May mà cao thủ có đầy trong dân gian, vạn vật đều có thể dùng crawler. Đối với các lập trình viên vip pro có chí hướng viết lách mà nói, thu thập những dữ liệu này không phải chuyện khó.
Liên Minh Tìm Chết chính là một trang web thống kê dữ liệu như vậy. Trên đó liệt kê rõ ràng mức tăng 【Cất giữ】của mỗi vị trí đề cử, mỗi cuốn sách. Tuy số liệu không hoàn toàn chính xác, nhưng rất có giá trị tham khảo.
Lâm San Phác nhanh chóng xem qua dữ liệu của một tháng gần đây.
Rất đáng tiếc, mức tăng sưu tầm trung bình hàng ngày của vị trí đề cử này khoảng 150 lượt, không cao hơn lưu lượng tự nhiên là bao.
Hết cách, đây là thời đại của di động, so với ứng dụng đọc sách Qidian, lượng truy cập trang web PC đã ít tới nỗi cả chân muỗi cũng không bằng nữa rồi.
Phần lớn thời gian, đề cử trên trang web chỉ là một mảnh đất thử nghiệm thuần túy để phân bổ một số tài nguyên không đáng kể cho một số sách, từ đó chọn ra những cuốn ưu tú, rồi mới đưa lên APP đề cử mạnh mẽ.
Nhưng mà...
Chân muỗi cũng là thịt mà!
Với lại mục tiêu lần này của lão sư Dã Khuyển là viết ra tác phẩm hoàn chỉnh, giành giải thưởng lớn cuộc thi truyện ngắn.
Chỉ cần không drop, chính là thắng lợi.
Lâm San Phác cũng không nghĩ nhiều nữa, cô cầm lấy túi vải liền xỏ giày ra cửa chuẩn bị đi siêu thị mua đồ.
Đi trên hành lang, cô không khỏi quay đầu liếc nhìn cửa phòng Lý Ngôn.
Mà nói mới nhớ, hôm nay Lý Ngôn không nói một lời nào.
Nói là sẽ bạo chương, nhưng hôm qua cậu chỉ nộp bản thảo chưa đến 3000 chữ.
Dù sao thì...
Đã 5.8 vạn chữ rồi...
Trang chủ (首页 - Shǒuyè) và Đêm đầu (首夜 - Shǒuyè) là hai từ đồng âm Đầu Địa Trung Hải: Kiểu tóc hói đỉnh đầu, chỉ còn tóc ở hai bên và phía sau. Phác nhai (扑街 - Pūjiē): Từ lóng Quảng Đông, nghĩa đen là "ngã lăn ra đường", nghĩa bóng là đi chết đi, đi tìm chết, tên khốn kiếp... Có thể tham khảo thêm ở