"Mà chị về đi chứ?"
"Về đâu cơ~?"
"Về nhà ấy."
"Ơ~ Anh nói gì thế? Đây là nhà mà~."
"Đây là nhà tôi. Chị hiểu không?"
"Nhà Ryuu-tan cũng là nhà của em, nhà của hai đứa chúng mình ~ehehehe~♡."
"Không bao giờ có chuyện đó."
Ngừng cái kiểu tự cho mình cái quyền quyết định đó đi.
"Em phải đun nước tắm đây."
"Không cần đâu. Xối vòi hoa sen cũng được mà."
"Ơ, anh không tắm à?"
"Không tắm! Mà chị định tắm luôn hả?"
"Đương nhiên! Vì phải chăm sóc sắc đẹp mà."
"Không phải vấn đề đó..."
"Hửm?"
"Chị định tắm ở nhà tôi á?"
"Đương nhiên~."
"Không, đương nhiên cái gì chứ! Đây là nhà tôi mà."
"Nên cũng là nhà em~."
"Không phải. Về đi. Không tôi gọi cảnh sát đấy."
"Được luôn~."
"Ơ? Sao chị lại bình thản thế?"
"Vì em có 'cái này' mà~ ufufu."
"Ah..."
Tấm hình Ryuu đang nắn ngực cô ấy.
"Xóa đi mà..."
"Không xóa đâu. Em còn backup kỹ lưỡng rồi. Nên anh cứ thoải mái ~ufufu."
"Thoải mái gì? Thoải mái cái quái gì chứ?"
"Anh cứ gọi cảnh sát đi. Em mà nói bị anh cưỡng bức là Ryuu-tan bị bắt ngay~."
"Bắt xong rồi tính sao?"
"Sẽ thành Ryuu-tan bị bỏ rơi, bị xã hội xa lánh, trường học đuổi cổ, bạn bè ruồng bỏ, gia đình từ mặt. Lúc đó anh chỉ có thể dựa vào em, làm trai bao ăn bám em! Cũng hay đấy chứ! À, anh yên tâm, vì em yêu anh nên sẽ bao nuôi anh cả đời, việc của anh chỉ là yêu em thôi ufufu~ ♡."
"Xấu xa. Thật tồi tệ. Chị nói yêu tôi đúng không?"
"Vâng, em yêu anh. Yêu lắm! Yêu nhất trên đời ~♡."
"Vậy mà suy nghĩ toàn đẩy người ta xuống địa ngục là sao?"
"Người ta xuống địa ngục rồi thì sẽ cần ai đó để nương tựa. Nên em sẽ thành chỗ dựa đó. Vì thế nếu cần em sẽ đẩy anh xuống địa ngục, rồi đưa tay ra giúp đỡ anh, rồi anh sẽ phải sống lệ thuộc vào em mãi mãi, ahh~♡ chỉ nghĩ đến thôi mà em chảy nước ~♡."
"Suy nghĩ quá lệch lạc. Chị đang bị cơn động dục kiểm soát lý trí rồi đấy, làm ơn tỉnh táo lại giùm tôi."
"Chính vì yêu nên mới nghĩ thế! Vì yêu nên mới làm được! Vì yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu, anh hiểu chưa~♡?"
"Không. Không thể hiểu nổi."
Ryu thầm nghĩ *Mình xong đời rồi, dính phải con mụ điên khùng này, kiếp này coi như bỏ*