Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

134 13864

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

(Đang ra)

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

Shirosaki

— Đúng vậy. Ngày hôm nay, một lần nữa, cô ấy lại đọc được những suy nghĩ của tôi.

2 5

Tôi chuyển sinh thành bạn thuở nhỏ của một nữ chính game otome, nhưng mà nữ chính này lại chả muốn yêu đương gì với các mục tiêu kia hết

(Đang ra)

Tôi chuyển sinh thành bạn thuở nhỏ của một nữ chính game otome, nhưng mà nữ chính này lại chả muốn yêu đương gì với các mục tiêu kia hết

Chili Chili

Chuyển sinh vào một thế giới game otome...?Nagase Matsuri chợt nhận ra bản thân mình đã chuyển sinh vào vào một thế giới game otome.Vai trò của cô là một "Nữ Phụ Giúp Đỡ".

3 5

Sống như một kẻ đạo văn ở thế giới khác

(Đang ra)

Sống như một kẻ đạo văn ở thế giới khác

핀하트

Một cuốn tiểu thuyết không thể chỉ là một cuốn tiểu thuyết thôi sao…?

63 1646

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

46 3535

WN - Chương 23 - Nói không có radar là không ổn sao?

"Phù... Ngon quá... Thật sự ngon quá..."

"Ryuu-tan, Ryuu-tan~."

"Vâng?"

"Chắp tay lại..."

"À, vâng."

"Cảm ơn vì bữa ăn!"

"Cảm ơn vì bữa ăn."

"Giỏi lắm~!"

"Đừng có xoa đầu tôi! Mà này Kirari..."

"Là Kirarin!"

Cô ấy dí sát mặt lại.

"27 tuổi rồi mà gọi là Kirarin nghe không kỳ sao?"

"Tình yêu thì làm gì có kỳ hay không!"

"Dù có dùng tình yêu che đậy thì..."

"Muốn nói chuyện thì anh phải gọi em là Kirarin nhé?"

"Haizz, vậy Kirarin."

"Dạ! Ryuu-tan~♡!"

"Sao chị khắt khe về lễ nghi thế? Bắt nói 'cảm ơn vì bữa ăn' rồi xoa đầu..."

"Ơ, em thấy bình thường mà~?"

"Chị đột nhập qua cửa sổ mà lại nói đó là chuyện bình thường sao?"

"Nhà em khá giả nên nghiêm khắc về phép tắc lắm đấy. Em được giáo dục chuẩn chỉnh mà!"

"Chuẩn chỉnh... ha..."

"Sao thế? Có vấn đề gì à?"

"Không, có vấn đề này tôi định hỏi mãi rồi..."

"Gì thế?"

"Sao chị lại mặc đồ của tôi?"

Cô ấy đang mặc chiếc áo tôi mua mùa đông nhưng không hợp, giờ bỗng dưng xuất hiện trên người cô ấy.

"Em thấy có nên mặc thôi."

"Nhưng tôi cất sâu trong tủ mà?"

"À~ radar bíp bíp phát hiện đó."  

"Chị có radar á?"

"Radar phản ứng với đồ của Ryuu-tan."

"Đáng sợ quá, đập nó đi được không?"

"Không. Mà cũng không đập được vì không thấy được mà."

"Hả?"

"Vì là radar vô hình! Không đập được đâu!"

"............ Đáng sợ quá. Câu nói đó. Thật đấy."

Vô hình là sao? 

Loại không nhìn thấy được?

Hay loại không được tra cứu?

Tôi không thích mấy thứ kinh dị nên dừng lại đi.

"Tóm lại là em có radar! Có radar này thì dù anh có giấu đồ ở đâu cũng tìm ra hết! Ghê chưa ~ufufu!"

"Ghê ghê. Càng ghê hơn nếu dùng vào việc khác."

Bảo sao dù mình có trốn kĩ thế nào vẫn bị cô ta tìm thấy, đáng sợ quá.