Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô bạn cùng lớp xinh đẹp này, sẵn sàng trả tiền chỉ để được làm bạn với tôi.

(Đang ra)

Cô bạn cùng lớp xinh đẹp này, sẵn sàng trả tiền chỉ để được làm bạn với tôi.

Aya Hazuki

Dù vậy, đây vốn chỉ là một công việc bán thời gian. Và đã là công việc, thì sớm muộn gì nó cũng sẽ có lúc phải kết thúc…

3 10

Chuyển sinh thành quý tộc phản diện và lười biếng, tôi trở thành kẻ mạnh nhất học viện

(Đang ra)

Chuyển sinh thành quý tộc phản diện và lười biếng, tôi trở thành kẻ mạnh nhất học viện

Kikuchi Kousei

Tôi nhất định phải tránh điều đó bằng mọi giá! Sau đó, cách duy nhất để thoát ra là đạt được sức mạnh áp đảo thậm chí vượt qua cả nhân vật chính của trò chơi và trở thành người mạnh nhất!

7 121

See You When the Snow Falls

(Đang ra)

See You When the Snow Falls

Onii sanbomber

Một chàng trai , một cô gái, người sống và người chết - họ sẽ được cảm nhận điều gì trên hành trình ngọt ngào và đắng cay của bản thân?

3 5

Lỗ hổng trong trái tim anh không thể lấp đầy bằng sự tái sinh

(Đang ra)

Lỗ hổng trong trái tim anh không thể lấp đầy bằng sự tái sinh

Niteron

"Konoe-sama... Em sẽ vì người mà làm mọi chuyện!" Đây là câu chuyện về thiếu niên tóc trắng cô độc chẳng có chút khát vọng nào tìm gặp được tình yêu vàng của đời mình.

5 13

Koyanagi-san to

(Đang ra)

Koyanagi-san to

Cùng chung cảnh bị đá, hai người nhanh chóng tìm thấy sự đồng cảm, và rồi…họ đã có một đêm bên nhau.

9 139

"Cậu không thể hôn được, phải chứ?" Khi tôi khiến cô bạn thuở nhỏ luôn trêu chọc mình hiểu chuyện, cô ấy đột nhiên trở nên dễ thương hơn nhiều

(Đang ra)

"Cậu không thể hôn được, phải chứ?" Khi tôi khiến cô bạn thuở nhỏ luôn trêu chọc mình hiểu chuyện, cô ấy đột nhiên trở nên dễ thương hơn nhiều

Sakuragi Sakura

Những con người không thể thành thật với cảm xúc của chính mình mặc dù tình cảm của họ chắc chắn đã dành cho nhau.

31 4317

WN - Chương 23 - Nói không có radar là không ổn sao?

"Phù... Ngon quá... Thật sự ngon quá..."

"Ryuu-tan, Ryuu-tan~."

"Vâng?"

"Chắp tay lại..."

"À, vâng."

"Cảm ơn vì bữa ăn!"

"Cảm ơn vì bữa ăn."

"Giỏi lắm~!"

"Đừng có xoa đầu tôi! Mà này Kirari..."

"Là Kirarin!"

Cô ấy dí sát mặt lại.

"27 tuổi rồi mà gọi là Kirarin nghe không kỳ sao?"

"Tình yêu thì làm gì có kỳ hay không!"

"Dù có dùng tình yêu che đậy thì..."

"Muốn nói chuyện thì anh phải gọi em là Kirarin nhé?"

"Haizz, vậy Kirarin."

"Dạ! Ryuu-tan~♡!"

"Sao chị khắt khe về lễ nghi thế? Bắt nói 'cảm ơn vì bữa ăn' rồi xoa đầu..."

"Ơ, em thấy bình thường mà~?"

"Chị đột nhập qua cửa sổ mà lại nói đó là chuyện bình thường sao?"

"Nhà em khá giả nên nghiêm khắc về phép tắc lắm đấy. Em được giáo dục chuẩn chỉnh mà!"

"Chuẩn chỉnh... ha..."

"Sao thế? Có vấn đề gì à?"

"Không, có vấn đề này tôi định hỏi mãi rồi..."

"Gì thế?"

"Sao chị lại mặc đồ của tôi?"

Cô ấy đang mặc chiếc áo tôi mua mùa đông nhưng không hợp, giờ bỗng dưng xuất hiện trên người cô ấy.

"Em thấy có nên mặc thôi."

"Nhưng tôi cất sâu trong tủ mà?"

"À~ radar bíp bíp phát hiện đó."  

"Chị có radar á?"

"Radar phản ứng với đồ của Ryuu-tan."

"Đáng sợ quá, đập nó đi được không?"

"Không. Mà cũng không đập được vì không thấy được mà."

"Hả?"

"Vì là radar vô hình! Không đập được đâu!"

"............ Đáng sợ quá. Câu nói đó. Thật đấy."

Vô hình là sao? 

Loại không nhìn thấy được?

Hay loại không được tra cứu?

Tôi không thích mấy thứ kinh dị nên dừng lại đi.

"Tóm lại là em có radar! Có radar này thì dù anh có giấu đồ ở đâu cũng tìm ra hết! Ghê chưa ~ufufu!"

"Ghê ghê. Càng ghê hơn nếu dùng vào việc khác."

Bảo sao dù mình có trốn kĩ thế nào vẫn bị cô ta tìm thấy, đáng sợ quá.