"Vậy Kirari-san bao nhiêu tuổi vậy?"
"27."
"Ehh~!? Trông không giống! Trông không giống! Trông không giống! Trông không giống chút nào! Tưởng mới 22 chứ! Thật á? Vậy chị làm ở đâu thế?"
"Tên thì phiền nên không nói, nhưng là ngân hàng, lĩnh vực tài chính."
"Tài chính, mà nãy chị còn nói được cấp trên tin tưởng nữa... Nghĩa là chị giàu lắm hả?"
"Ừ thì, tiết kiệm đủ mua một căn hộ chung cư."
"Này! Ryuu! Nghe chưa! Lại đây mau!"
"Đau! Đau quá!"
*Bị kéo tai.*
"Một cô gái xinh đẹp, giàu có, dáng chuẩn, lại yêu cậu chân thành, đủ tiêu chuẩn thế này. Đàn ông thì nên cưới ngay chứ? Là phú bà bao nuôi mà bọn đàn ông như cậu ngày đêm mong ước gặp được một người đó!"
"Nói gì vậy! Cô ấy nguy hiểm lắm! Cực kỳ nguy hiểm!"
"Nguy hiểm chỗ nào?"
"Thì bình thường ai mới gặp đã đòi yêu đâu!"
"Là tình yêu sét đánh."
"Còn đột nhập vào trường đại học nữa."
"Là tình yêu."
"Đòi tuyên bố trước mặt mọi người."
"Là tình yêu."
"Bốc mùi nguy hiểm xộc thẳng lên mũi đấy!"
"Mùi thơm phức mà? Mùi sang chảnh hả ?!"
"Không phải mùi thật! Là mùi của kẻ nguy hiểm ấy!"
"Thật là... Vậy em hỏi nhé."
"Định hỏi gì..."
"Kirari-san!"
"Gì thế?"
"Giả sử nhé? Nếu Ryuu ngoại tình thì chị sẽ..."
"Tôi sẽ giết. Cả đối phương lẫn Ryuu-tan. Rồi tôi cũng chết theo."
"Ơ!!"
"Xé xác bỏ vào hộp rồi thả trôi sông. Riêng đầu Ryuu-tan tôi sẽ mang theo khi nhảy lầu tự tử. Đối phương cũng có lỗi, tôi không kiểm soát được Ryuu-tan cũng có lỗi, nên tôi sẽ chịu trách nhiệm bằng cách ôm đầu anh ấy chết cùng."
*Kirari nói với nụ cười tươi rói.*
"............Ờ-Ờm,... Cậu được chị ấy yêu thật đấy nhỉ."
"Nói dối! Cậu cũng thấy cô ấy 'nguy hiểm quá' mà, đúng không!?"