Cô bạn cùng lớp xinh đẹp này, sẵn sàng trả tiền chỉ để được làm bạn với tôi.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi trở thành tên phản diện mắt híp trong game

(Đang ra)

Tôi trở thành tên phản diện mắt híp trong game

Amadeus_

Vì một lý do nào đó, các nữ chính liên tục tỏ ra quan tâm đến tôi.

16 42

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

202 6070

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

5 14

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

330 1250

Oneshot - Lời mở đầu - Một điều ước quá đỗi là bình thường

“Cậu… làm bạn với tớ được không?”

Câu chuyện giữa tôi và cô ấy bắt đầu bằng một lời nói quá quen thuộc, đến mức hầu như ai cũng từng thốt ra ít nhất một lần trong đời.

Khi còn là những đứa trẻ, tầm tuổi mẫu giáo hay tuổi tiểu học, câu nói ấy giống như một tờ hợp đồng nho nhỏ, một cách để rút ngắn khoảng cách lạ lẫm giữa hai con người vừa gặp.

Chính vì thế, cho đến bây giờ, nó vẫn khắc rõ trong một góc ký ức của tôi.

Nói xong câu ấy, chúng tôi gật đầu, nắm tay nhau như đóng dấu xác nhận xong.

Có lẽ bọn trẻ… à mà đúng hơn là chúng tôi hồi đó đã dùng thứ “phép màu” mang tên tình bạn ấy để lấp đầy khoảng trống giữa những người xa lạ và tìm kiếm chút bình yên trong lòng.

Nhưng giờ thì khác. Khi đã lên trung học được vài tháng, chẳng còn ai giữ cái nghi thức ngây thơ ấy nữa. Bọn học sinh bây giờ kết bạn chẳng cần câu hỏi hay lời hứa. Chỉ là… thấy hợp nhau thì nói chuyện, thấy vui thì tụ tập, rồi một ngày nào đó tự nhiên gọi nhau là “bạn” thôi.

Chính vì thế, trong một khu phố cao cấp, nghe thấy thứ “phép màu” ấy một lần nữa tôi thật sự chẳng thể ngờ nổi.

Đó là vào đầu mùa hè, vài ngày sau khi có thông báo bước vào mùa mưa.

Người đang ngước đôi mắt như mang chút một cơn sốt nhìn tôi, chính là cô bạn cùng lớp, người từ lúc nhập học đến giờ chưa từng đến trường lấymột lần.

Tên cô ấy là… Izuha Yume

***

Tôi nghĩ, đây là một câu chuyện chẳng có gì đặc biệt.

Không có vụ tai nạn xe tải nào khiến nhân vật chính phải isekai rồi được thần linh ban sức mạnh.

Không có biến cố chấn động thế giới, không có quái vật phá hủy thị trấn, càng chẳng có khủng bố chiếm đóng trường học.

Chỉ là, một cô gái cô đơn gặp một cậu con trai, rồi cả hai trở thành bạn, chỉ có vậy thôi.

…Chỉ có vậy thôi, nhưng với tôi và Izuha Yume, nó chưa bao giờ là “chỉ có vậy thôi”.

Ít nhất, với hai đứa bọn tôi, khoảnh khắc gặp gỡ ấy chính là đóa hoa duy nhất nở trong cả thế giới này.

Vì trong bốn chữ “chỉ có vậy thôi”, chúng tôi đã đặt vào đó biết bao nhiêu thời gian và cảm xúc của nhau…