Chuyển trường, tôi ngồi cạnh người yêu cũ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hachinan tte, Sore wa nai Deshou!

(Đang ra)

Hachinan tte, Sore wa nai Deshou!

Y.A

Đây là câu chuyện về cậu, Wendelin von Benno Baumeister người sẽ mở ra lối đi của chính mình trong một thế giới khắc nghiệt.

85 7497

The Dragon That Lost Its Eggs Started Raising Me for Some Reason!

(Đang ra)

The Dragon That Lost Its Eggs Started Raising Me for Some Reason!

Kisasaki Suzume

Một anh chàng có vai trò là một người quản lí trong một nhóm mạo hiểm giả, ■■■■■, đã bị phản bội bởi chính những thành viên trong nhóm của anh ta ở ngọn núi Kuguse, nơi có một con rồng đang cư ngụ. Dí

92 12458

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

241 4588

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

161 442

Ngoại thần cần sự ấm áp

(Đang ra)

Ngoại thần cần sự ấm áp

keopihyang14 (커피향14)

Đây là câu chuyện về cách mà tôi trở thành một ngoại thần.

49 282

WN - Chương 12: Lựa chọn của tôi

VGM 4-3 rồi ae!!

__________

「......」

Bấy lâu nay tôi đã luôn tìm cách lảng tránh câu hỏi này. Hatsune là gì với mình sao? Chắc chắn hai đứa không phải người dưng nước lã nữa rồi vì cả hai đã quá gần gũi với nhau

 …Đối với tôi, Hatsune là một mỹ nhân hoàn hảo, nhỏ ấy vừa tốt bụng lại vừa đáng yêu, nhưng cũng rất là nhõng nhẽo ghen tuông. Còn việc nhỏ là gì với mình thì tôi hoàn toàn không biết.

Chẳng cần phải biện minh gì hết, hãy thật lòng với nhau lần này đi.

「Anh không biết.」

「Em hiểu rồi–」

「Nhưng, anh sẽ cố tìm hiểu.」

「Dạ?」

Đúng vậy, chỉ vì bản thân không biết mà không chịu suy nghĩ thì thật không có trách nhiệm. Mình phải đương đầu với vấn đề và suy nghĩ thật nghiêm túc. Và để có thể làm được chuyện đó thì…

「Nên là, hãy chờ anh đến kỳ nghỉ hè được không, nhất định anh sẽ cho em đáp án vào ngày cuối cùng của học kỳ này.」

「...Vâng, em hiểu rồi, nhưng anh cũng phải chắc chắn mình có thể trả lời em trước lúc đó đấy nhé?」

「...Anh hứa.」

Vậy đó, đây chính là câu trả lời của tôi. Không giống như nhân vật chính light novel, tôi không thể đưa ra một câu trả lời hoàn chỉnh khi chính bản thân mình còn không biết đáp án là có hay không, đúng hơn là tôi không nhất thiết phải đưa ra câu trả lời hoàn chỉnh.

Đúng vậy, con người chúng ta vốn không hoàn hảo nên không thể nào đưa ra một câu trả lời làm hài lòng tất cả được. Nhưng cũng bởi vậy mà tôi phải xác định rạch ròi những gì mình muốn.

「Ừm, anh nghĩ mình nên về lớp thôi.」

「...Vâng」

Đã có lúc tôi cho rằng Hatsune chỉ là một kẻ có vấn đề nhưng có vẻ tôi đã lầm. Vì mình là người sai nên tôi nhất định sẽ cho cổ một câu trả lời thỏa đáng trước khi kỳ nghỉ hè kịp đến, khi mà tôi đã có đủ thời gian để nghiêm túc ‘nhận ra’ nó.

Và rồi, buổi học hôm nay cũng kết thúc.

「So-kun ơi! Mình đi–」

Kính koong kính koong

『Yêu cầu em Saioji Soumei, học sinh lớp 2-2 đến phòng giáo viên.』

「Hở, là mình à? Minh đã làm gì nhỉ?」

「Hmm, chắc là hoạt động câu lạc bộ chăng?」

「Hoạt động câu lạc bộ…?」

Chà, ra vậy. Vì tôi là học sinh chuyển trường, năm ngoái không có học ở đây nên giờ sẽ được họ giải thích về hoạt động câu lạc bộ của trường.

「Xin lỗi nhưng giờ anh phải đi một lúc, em cứ về nhà trước đi.」

「Hông, em sẽ chờ anh.」

「Hừm, nhưng mà–」

「Em sẽ chờ anh mà.」

「...Hiểu rồi.」

Câu nói “Em sẽ chờ anh” này mang cho tôi nhiều tầng ý nghĩa. Nếu hiểu đơn giản thì cổ đang muốn đợi tôi xong việc ở phòng giáo viên, nhưng bên cạnh đó thì nó cũng ám chỉ việc cổ đang đợi chờ ‘đáp án’ từ tôi.

Sau đó tôi mò đến phòng giáo viên…nhưng rồi bị lạc. Sao trường này lớn kinh khủng vậy trời? Đã vậy, khuôn viên trong trường lại quá ư sạch sẽ khiến tôi luôn tự hỏi liệu đây có phải một trường cao trung mới.

「Haa…phòng giáo viên ở đâu ta–」

Rầm

Tôi vừa đụng phải ai đó. Bo đì của tôi trông khá mỏng cơm do không thường xuyên tập luyện, chiều cao khoảng một mét bảy mươi còn cân nặng là khoảng bốn mươi bảy cân. Nên nếu suy luận từ việc cả hai người đều bị ngã về phía sau khi va chạm thì có thể chỉ ra, người kia là một cô gái.

「Ừm, cho tớ xin lỗi.」

「Chà, không sao đâu.」

Cô gái đứng dậy, duỗi thẳng váy, dùng tay chải lại mái tóc đen dài. Dường như có gì đó thanh lịch toát ra từ cô ấy.

「Nhân tiện, trông cậu có vẻ đang vội thì phải, tớ có thể giúp gì không?」

「À, chuyện là, tớ không thấy phòng giáo viên ở đâu…」

「Eh? Chẳng phải cậu học năm hai rồi sao? …Mà khoan, hình như tớ chưa gặp cậu bao giờ.」

「Phải rồi, tớ vừa mới chuyển đến trường này thôi.」

Chẳng biết vì sao nhưng có vẻ như tôi đang vô thức tỏ ra kính cẩn khi nói chuyện với cổ.

「Ah, ra là học sinh chuyển trường, tớ cũng nghe nói rất nhiều về…」

Eh, có tin đồn gì về chuyện này sao. Đúng là tôi khá tò mò xem tin đồn đó là về điều gì nhưng giờ tôi đang rất gấp.

「Cho tớ hỏi phòng giáo viên ở đâu được không?」

「Ngay bên trái cầu thang.」

「Cảm ơn cậu nhé.」

Ngay lập tức tôi đi theo hướng cô ấy chỉ. Chà, quả nhiên là cô ta xinh đẹp thật…Nhưng giờ mà nghĩ tới chuyện này thì sẽ rất nguy hiểm nên tôi quyết định giữ kín ở trong lòng.

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại