Chuyển sinh thành tinh linh, tôi không muốn làm thú cưng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ta Lấy Thân Nữ Nhi Tại Yêu Võ Đang Ma Vương

(Đang ra)

Ta Lấy Thân Nữ Nhi Tại Yêu Võ Đang Ma Vương

Mê Mang Tiểu Trùng

Chú thích: Thiên tai thứ tư, không có CP, không có nam chính.

15 120

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

312 8939

Tôi là lãnh chúa gian ác của quốc gia giữa các vì sao!

(Đang ra)

Tôi là lãnh chúa gian ác của quốc gia giữa các vì sao!

Mishima Yomu

Liệu Liam có thể trở thành một lãnh chúa gian ác một cách bình an vô sự không?

52 80

Ông chú quê mùa trở thành kiếm thánh - Về việc dù tôi chỉ là một sư phụ kiếm thuật ở vùng quê hẻo lánh, nhưng các đệ tử thành đạt lại không chịu buông tha cho tôi

(Đang ra)

Ông chú quê mùa trở thành kiếm thánh - Về việc dù tôi chỉ là một sư phụ kiếm thuật ở vùng quê hẻo lánh, nhưng các đệ tử thành đạt lại không chịu buông tha cho tôi

Sagasaki Shigeru

Beryl, người không nhận thức được sức mạnh của mình, dần dần cho thế giới biết đến sức mạnh đó khi được bao quanh bởi các đệ tử biết về sức mạnh của anh. Đặc biệt là khi không có ý thức về nó.

10 19

Nogizaka Haruka no Himitsu

(Đang ra)

Nogizaka Haruka no Himitsu

Igarashi Yūsaku

Yūto là một nam sinh trung học bình thường còn Haruka là một nữ sinh xinh đẹp, thông minh và giàu có được mến mộ. Cả hai vô tình gặp nhau trong thư viện và Yūto biết sở thích bí mật của Haruka là cô r

108 74

Quyển 1: Tinh Linh Tóc Đen - Chương 000: Lời Mở Đầu

Đừng…

Tôi không muốn chết…

Tôi muốn quay về…

Thần Chủ ơi… xin hãy giúp con…

Con phải quay về…

Bởi vì…

Nửa đêm ở Paris, mưa lất phất, tiết trời rất lạnh, có lẽ vì mùa đông sắp đến, nên ngay cả những người Pháp vốn yêu sự lãng mạn cũng không mấy muốn dạo bước trong đêm mưa lạnh lẽo này. Nhà thờ Đức Bà đứng sừng sững bên con phố cổ, có phần hơi cũ kỹ nhưng vẫn trang nghiêm và thần thánh như vậy. Tiếng mưa rơi tí tách, xen lẫn tiếng khóc oe oe ngắt quãng của một đứa trẻ sơ sinh, khiến cho đêm mưa càng thêm não nề, thê lương. Chẳng biết đã qua bao lâu, tiếng khóc yếu ớt dần cuối cùng cũng bị tiếng mưa át đi.

Một vệt sáng trắng mờ ảo chậm rãi lướt qua đường, trông vẻ vô cùng mệt mỏi, thứ ánh sáng ảm đạm ấy dường như có thể vụt tắt hoàn toàn bất cứ lúc nào.

Dường như nó chỉ đi ngang qua, vệt sáng sắp tan biến ấy lướt qua cổng Nhà thờ Đức Bà, rồi đột nhiên khựng lại, đổi hướng lao nhanh về phía một lùm đen trong bụi cỏ cách đó không xa.

"Ủa? Đây là gì vậy?"

"Sao thế? Elina?"

"Trời ơi~ Ai lại ném đứa bé đáng thương này ở đây vậy?"

"Để tôi xem nào, gay go rồi, đứa bé bị mưa làm ướt sũng."

"Nhanh lên, tìm bác sĩ trước đã."

"Vẫn chưa tìm thấy gia đình của đứa bé sao?"

"Cái chữ trên tấm thẻ treo trên cổ nó, tôi đã nhờ người hỏi rồi, là tiếng Trung. Bố mẹ nó có lẽ là người Trung Quốc."

"Tại sao bố mẹ nó lại bỏ rơi nó? Vậy sau này đứa bé phải làm sao?"

"Hãy để tôi nuôi nấng nó."

"Nhưng các sơ khác sẽ không đồng ý đâu, Elina à~"

"Không sao, tôi sẽ đi thuyết phục họ…"

"Kinh khủng quá. Elina, tôi phải nói cho chị biết. Cái tiểu quỷ tóc đen đó là một con ác quỷ!!"

"Trời ạ, chị có biết tôi đã thấy gì không? Chị tuyệt đối không thể tin nổi đâu."

"Đứa nhóc đó quá bất thường, rõ ràng bị dao rạch vào cổ tay, vậy mà chỉ trong vòng nửa tiếng đã hồi phục rồi?!"

"Lúc trước bị vài vết thương nhỏ rồi nhanh chóng hồi phục thì thôi đi, nhưng lần này thật không thể tin nổi! Rõ ràng là một vết thương sâu như vậy mà!"

"Hôm nay, là ngày mà Sơ Elina, người nhân hậu và đáng kính nhất của chúng ta, rời đi!"

"Xin tất cả chúng ta hãy đứng lên, cùng cầu nguyện…"

"…………"

"Nơi này không còn chào đón ngươi nữa. Đi đi."

"Chúng ta không còn thừa hơi sức để tiếp tục chăm sóc ngươi đâu, cầm lấy đồ của ngươi. Đi đi."

"Này, tiểu quỷ tóc đen đằng kia? Nhỏ vậy đã ra ngoài lang thang rồi à?"

"Đứa nhóc này trông cũng xinh xắn đấy chứ. Nhìn chắc mới sáu tuổi thôi nhỉ."

"Nghe người gần đây nói, đứa bé này dạo gần đây cứ lang thang quanh quẩn ở khu này."

"Đứa bé đáng thương. Giao nó cho cảnh sát đi."

"Ấy, đừng chạy!"

"Tiểu quỷ tóc đen, họ tên."

"…"

"Quốc tịch? Chà, thật không hợp tác chút nào. Có chứng minh thư không?"

"…"

"Đây là cái gì? Tên của cậu? Hầy, may mà tôi từng học tiếng Trung một thời gian. Nếu không cũng chẳng nhận ra mấy khối vuông này là chữ Hán."

"…"

"Phiền phức thật, ngày mai đưa cậu đến đại sứ quán của các người, để đại sứ của các người đau đầu đi."

"Viện trưởng, bà lại kiếm đâu ra một đứa nhỏ cô lập dị thế này?"

"Haizz, một người bạn của tôi từ Pháp mang về, cảnh sát bên đó không tìm được bố mẹ của đứa bé, nên họ ném nó cho đại sứ quán."

"Chuyện này, bên đại sứ quán cũng khó xử lý nhỉ."

"Chứ còn gì nữa, người bạn đó của tôi liền ném thẳng đứa bé này cho tôi luôn."

"Đứa bé này trông thì rất xinh xắn, chỉ là quá không hòa đồng."

"Sao cũng được, trẻ mồ côi nói chung đều vậy, dù sao thì chỗ tôi thêm nó một đứa không nhiều, bớt nó một đứa không ít. Cứ để nó ở đây đi."