『—Chiến dịch mà bọn ta đề xuất chỉ có một!』
Lời giới thiệu đầy khí thế của Hishou đã mở đầu cho buổi giải thích.
『Thứ đang bao phủ thành phố học viện hiện tại có thể xem là một Vùng Không Gian Chiều Sâu khổng lồ! Điều đó có nghĩa là, chắc chắn phải có một thứ gì đó tương đương với lõi. Chấp hành quan Rokuhara! Ở trường Praeg hay Arianrhod, cô có nhớ ra thứ gì đáng ngờ không?! ...Cô đúng là Chấp hành quan Rokuhara mà, phải không!?』
Hishou hỏi cô gái đang miễn cưỡng cho Eina gối đầu lên đùi.
Trông cô đã quá mệt mỏi để trả lời, nên hoàn toàn lờ đi câu hỏi sau cùng và chỉ gật đầu.
"...À, có. Một cái cọc to tổ bố."
『Chính xác! Đó chính là lõi duy trì không gian này, đồng thời đóng vai trò như một cái cọc để cố định nó. Chừng nào thứ đó còn tồn tại, việc phá hủy những cái rễ trên bầu trời cũng chẳng có ý nghĩa gì! Vì vậy, phá hủy cái cọc là cách hiệu quả và nhanh gọn nhất! Nico-kun, cho xem hình ảnh đó đi!』
『Vâng ạ~』
Một màn hình ảo khác được mở ra.
Ngay khoảnh khắc nhìn thấy nó, tất cả mọi người đều hiểu đó là gì.
"Bản đồ của thành phố học viện phải không ạ?"
『Đúng vậy! Và ba vị trí được đánh dấu trên bản đồ. Các cái cọc đang ở đó! Điều ta muốn các ngươi làm chỉ có một! Đó là phá hủy những cái cọc này!』
Nói rồi, Hishou tạo một dáng đứng cực ngầu.
"Nhưng mà này, ta đã thử phá nó rồi nhưng không được. Ngay cả sức trâu bò của Kirika cũng chịu thua. Chẳng phải cần có quy trình gì đó để phá nó sao?"
"Đúng đó! Cái thứ như vậy, không phá nổi đâu!"
『Phư phư phư... Ta đã lường trước chuyện đó rồi! Hự!』
Hishou nhảy lên rồi biến mất khỏi màn hình.
Và khi anh ta đáp xuống sàn, xuất hiện trở lại trong khung hình thì trên tay đã cầm một vật.
Giơ thứ trông giống một con dao nhỏ lên, Hishou hét lớn.
『Đây chính là Genocide Crack: Hoàng Cải Mark II!』
"Ồ... Ngầu quá...!"
Chỉ có Hikari là mắt sáng rực lên hưởng ứng.
Còn những người khác thì có vẻ vẫn chưa tin tưởng cho lắm.
Như thể nhận ra bầu không khí đó, Luca từ ngoài khung hình bắt đầu giải thích thêm.
『Lý do các Thám hiểm giả Hạng S không thể phá hủy nó có lẽ là vì đòn tấn công vốn dĩ không chạm tới được cái cọc. Vai trò của cái cọc này là tạo ra và điều chỉnh Lõi Dungeon. Bằng cách lợi dụng chức năng đó, nó đã tạo ra vô số không gian dungeon khác nhau trên bề mặt, rồi dẫn dụ các đòn tấn công vào trong đó.』
"…Vậy, với những người có thể tấn công trực tiếp vào cọc như tôi hay Rei thì không có vấn đề gì chăng? Nếu có thể thiêu rụi nó, tôi muốn làm ngay lập tức."
『Câu hỏi hay đấy. Kết luận là, không phải không thể. Nhưng bản thân cái cọc đó vốn đang ngụy tạo hình dạng thật của nó. Hãy tưởng tượng một quả bóng bay được dán vô số không gian dungeon lên. Bên trong đó ẩn giấu một bản thể nhỏ bé. Nếu có thể nhìn thấy nó bằng mắt thường, việc phá hủy là khả thi. Mà, tôi không khuyến khích đâu.』
『Chính vì thế, đây là lúc Genocide Crack: Hoàng Cải Mark II tỏa sáng! Cứ cắm nó vào, nó sẽ xâm thực và phá hủy các không gian dungeon từ vị trí đó. Chúng ta có thể truyền ngược chất độc vào cái cọc! Ha ha, không ngờ một sản phẩm thất bại trước đây lại có ích vào lúc này!』
『Anh đừng nói mấy lời thừa thãi nữa.』
Lời của Luca chẳng thể nào ngăn Hishou lại được, anh ta dí sát mặt vào màn hình đến mức khuôn mặt chiếm trọn cả khung hình rồi hét lên.
『Hãy cùng nhau cứu thế giới bằng cách phá hủy bốn cái cọc nhé mọi người! Nhân tiện, cái đầu tiên đã bị King Zillionears nhổ phăng lên rồi!』
『Hiệu quả của thiết bị này đã được xác nhận vào lúc đó. Vậy nên, mọi người cứ yên tâm mà cắm nó vào.』
"Vậy sao. Thế thì chúng ta bắt đầu ngay thôi. Trước hết cần phải nhận con dao đó đã."
"À, để tôi đi cho."
Đó là lúc Mizuhi vừa nói vừa định tạo ra ngọn lửa.
"A, em nhìn thấy rồi nên làm luôn rồi ạ."
Miyume lên tiếng, và trên tay cô bé là một đống Genocide Crack: Hoàng Cải Mark II.
Đôi mắt cô bé đang tỏa ánh sáng xanh, rõ ràng là chuyện gì đã xảy ra.
"...Tiện lợi ghê nhỉ, cái đó."
"Hì hì, những lúc thế này chính là đất diễn của em mà."
Vừa ngượng ngùng trước lời khen của Kirara Clam, Miyume vừa đi phát cho từng người một.
『Ừm, chỉ cần một con dao cắm vào là có hiệu quả! Vậy nên càng nhiều càng tốt! Trông cậy vào mọi người cả đấy! Nhân tiện, khi cắm vào, nó sẽ có phản ứng phòng vệ và một lượng lớn ma vật sẽ chui ra từ bên trong cọc, nên hãy cẩn thận nhé!』
"Ra vậy... Chuyện không đơn giản thế."
『Nhưng, may mắn là phe ta có Hạng S và người dùng Demon's Gear. Trong lúc giải thích, bọn ta đã chia đội rồi, mọi người hãy nghe đây!』
Dứt lời, một màn hình ảo mới lại hiện ra.
Trong lúc mọi người đang xem thành viên được phân công, Hishou bắt đầu gọi tên.
『Đầu tiên là Praeg. Ở đó có Chấp hành quan Rokuhara và Kirika-kun! Tiếp theo, Học viện Senkai có Mizuhi-kun và Touraku-kun! Và—』
"Chờ đãaaaa! Hả, sao tôi lại đi một mình?! Này! Tôi! Watari Ryuuko, đại diện cho thường dân này, lại phải đi một mình á!"
『Đúng vậy. Ta muốn cô một mình xử lý cái cọc ở Arianrhod!』
"Ông có hiểu mình đang nói gì không vậy hả! Arianrhod đấy!? Chắc chắn là chỗ nguy hiểm nhất rồi!"
『Nhưng đó là kết quả của việc phân chia chiến lực một cách hợp lý.』
Hishou gãi đầu ra vẻ bối rối.
Xem ra anh ta không đùa mà nghĩ vậy thật.
"Đừng có cằn nhằn nữa Ryuuko. Mất mặt quá đấy."
"Rokuhara-san đi cùng Kirika-chan còn gì! Ghen tị ghê... tôi cũng muốn có đồng đội đáng tin cậy..."
Ryuuko vừa nói một cách thảm hại vừa ôm chầm lấy Toa.
Cô không hề nhận ra rằng, dù vẫn đang xoa đầu mình, trong ánh mắt của Toa cũng đã thoáng hiện lên một tia chán ngán.
"...Vậy thì, để tớ đi một mình nhé?"
Touraku nhìn bộ dạng của cô rồi lên tiếng.
Ryuuko ngẩng phắt mặt lên, đôi mắt sáng rực.
"Được không?"
"Ừm. Tớ nhớ không nhầm thì ở Học viện Senkai có một Hạng S. Nếu có thể hợp tác với người đó tại hiện trường thì..."
"Tớ hiểu rồi! Vậy thì, đây này!"
Nói rồi, Ryuuko đưa cho Touraku một chiếc hộp nhỏ.
"Cái gì đây?"
"Bánh pudding."
"…????"
Touraku nghiêng đầu, không hiểu tại sao trong mạch truyện này lại được đưa cho một cái bánh pudding.
Lúc này, Ryuuko thay đổi thái độ 180 độ, tự tin nói.
"Cái bánh pudding này là do chính tay tôi làm đấy. Tatari-chan cực kỳ thích món này! Thế nên, chỉ cần cậu cầm nó và bước một chân vào Học viện Senkai, cậu ấy chắc chắn sẽ xuất hiện."
"Tatari... Hạng S của Học viện Senkai nhỉ."
"Đúng đúng! Thế nên, về cơ bản thì bên đó cũng là hai người, một Hạng S và một người dùng Demon's Gear. Ừm, thế thì không phải là tôi đã cướp Mizuhi-chan từ tay cậu đâu nhỉ! Tôi không có lỗi!"
Ryuuko vừa cười vừa nói như thể để thuyết phục những người xung quanh.
Không hiểu sao, chẳng ai buồn nhìn thẳng vào mắt cô.
"Lãnh đạo, cô ta đúng là đồ tồi."
"Về độ khốn nạn thì cô cũng có kém cạnh gì đâu."
『Kokonoe, đừng trở thành người như vậy nhé.』
"Con hiểu rồi...!"
Ryuuko cố tình lờ đi những lời đó.
Phớt lờ những chuyện không hay ho là thượng sách.
"Rồi, đã quyết định thành viên xong! Bắt đầu chiến dịch thôi!"
『Này, đó là lời thoại của ta mà Ryuuko-kun!』
Và thế là, chiến dịch định đoạt vận mệnh của thành phố học viện đã bắt đầu theo một cách không thể nào khó tả hơn.
Có một ngôi sao và vài thứ khác đang theo dõi chuyện này từ trên gác xép.
『Touraku-kun đi một mình...!? C-c-cơ hội này...!』
『Đến rồi, cả thế giới đang đứng về phía chúng ta!』
『Ôi... Mong rằng sinh mệnh bé bỏng sẽ không lớn lên giống như Ryuuko.』