Chuyển sinh thành đứa con gái dâm loằn rác rưởi muốn bị NTR!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tối nhược Thuần thú sư bắt đầu cuộc hành trình đi nhặt rác

(Đang ra)

Tối nhược Thuần thú sư bắt đầu cuộc hành trình đi nhặt rác

Honobonoru500

Hãy tìm kiếm một chốn bình yên để xoay chuyển số phận này nào!

62 11247

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

2 7

Tiểu Thuyết Mobile Suit Gundam

(Đang ra)

Tiểu Thuyết Mobile Suit Gundam

Yoshiyuki Tomino

Biên dịch bởi Bucky Nguyen

1 5

Ending Maker

(Đang ra)

Ending Maker

Chwiryong

Hành trình của những người chơi kỳ cựu bắt đầu với mục tiêu là một kết cục tốt đẹp và hoàn hảo.

90 9684

When the Villainous Noble Embraced His Role and Broke the Doom Flags with ‘Power’, He Unexpectedly Became a Hero to the Heroines

(Đang ra)

When the Villainous Noble Embraced His Role and Broke the Doom Flags with ‘Power’, He Unexpectedly Became a Hero to the Heroines

Kouta Kaedehara

Ix giờ đây đã vượt qua cả đám nhân vật chính về sức mạnh. Và rồi, khi bắt đầu thể hiện thực lực trước các nhân vật chính, công chúa, tiểu thư quý tộc và thánh nữ… vì một lý do nào đó, cậu lại bắt đầu

29 102

Tập 06: Giai đoạn trung học phổ thông - Phần hai - Chương 02: UNTRUST

Mọi thứ đều bắt đầu từ sự khởi đầu.

Để giải tỏa căng thẳng, tôi - Sanzaka Chihiro - hít thở nhẹ nhàng, nở một nụ cười và cất tiếng chào hỏi.

"Từ hôm nay, tôi xin được làm phiền gia đình. Tôi là Sanzaka Chihiro."

"Chào mừng em đến với nhà Netora chị, Chii-chan!"

Người nhiệt tình chào đón tôi nhất là cô chị họ - Netora Reiko.

"Đã bao lâu kể từ khi Chii-chan đến nhà mình vậy mẹ?"

"Hình như đã 6 năm rồi phải không? Chihiro-kun cũng lớn hơn nhiều rồi nhỉ, cha nó?"

"Chihiro-kun, việc chuẩn bị thi cử có thể sẽ rất vất vả, nhưng nếu gặp khó khăn gì thì cứ nói với chú thím nhé."

"Con cảm ơn chú, cảm ơn thím."

Mọi chuyện bắt đầu khi tôi quyết định chọn trường Mikage làm nơi học lên cao.

Ngay từ khi vừa vào cấp hai, cha mẹ đã nhìn thấy hình ảnh tôi nghiêm túc chuẩn bị cho kì thi tuyển sinh vào cấp ba. Họ đã đề nghị rằng để làm quen với môi trường mới, tại sao tôi không thử trải qua năm ba cấp hai ở bên đó. Và đó chính là khởi đầu của mọi chuyện.

Và thế là, nhà Netora đã đề xuất tôi ở lại nhà họ.

Dù mối quan hệ giữa hai bên gia đình rất tốt, việc chấp nhận cho một cậu con trai đang lớn ở nhờ hẳn không phải là quyết định dễ dàng. Nhưng nghe đâu, chính Rei đã hết lòng thuyết phục cha mẹ mình.

Đúng là người tốt bụng… Dù sao tôi cũng phải cảm ơn chị ấy thật tử tế sau chuyện này.

Kết quả là, tôi sẽ sống chung cùng gia đình Netora suốt một năm, cho đến mùa xuân tới.

"Chị đã chuẩn bị phòng cho em ở tầng hai rồi đó! Đi nào, đi thôi!"

"Ơ, khoan! Còn chưa chào hỏi xong mà…"

Rei kéo tay tôi một cách đầy nhiệt tình, còn chú thím thì mỉm cười hiền hậu.

"Con đừng bận tâm quá. Chú thím đã biết con từ khi còn bé xíu mà."

"Đúng thế. Rei, con cũng giúp Chihiro-kun dọn đồ nhé."

"Vâng ạ!"

Rei dẫn tôi lên tầng hai, đến một căn phòng trống, chỉ có vài thùng carton được xếp gọn gàng.

"Mà, em giỏi thật đấy. Nghe nói em đã chuyển đến trường cấp hai bên này rồi nhỉ?"

"Ừ, cũng không phải là quyết định dễ dàng gì đâu…"

Tôi còn bạn bè ở nơi cũ, với lại rời xa gia đình thực sự không phải là điều dễ dàng. Nhưng dù thế nào đi nữa, tôi cũng không muốn từ bỏ. Vì vậy, tôi đã…

"Chị đã rất mong chờ đấy!"

"Mong chờ điều gì cơ?"

Khi tôi đang dọn đồ, Rei bỗng cúi xuống nhìn tôi và nói.

"Được sống chung nhà với Chii-chan mà chị rất yêu quý. Tối qua chị háo hức đến mức không ngủ được luôn ấy."

"Ơ, ờ… Vậy à…"

Quả nhiên là Rei thích mình mà, phải không!?

Tôi cố kìm nén suy nghĩ đang bùng nổ trong đầu bằng cách cầm tay tập lực bóp mạnh vài lần để đánh lạc hướng bản thân.

Bình tĩnh nào. Một năm sống chung dưới một mái nhà, nếu để xảy ra chuyện gì khó xử thì mọi thứ sẽ rắc rối lắm.

Sau khi hai chị em tôi dọn đồ xong, trời đã chuyển sang tối.

Gia đình tổ chức tiệc chào đón với đủ món ngon do thím nấu và sushi đặt từ tiệm.

Sau bữa tối, khi tôi đang ngồi nghỉ trong phòng mình, thì có tiếng gõ cửa.

"Chii-chan, chị vào được không?"

"Ừ, cửa không khóa đâu."

"Chị vào nhé~ Hôm nay em đi đường xa mệt rồi đúng không? Đi tắm trước đi này."

"À… Khách mà tắm trước thì có hơi…"

Nghe tôi nói vậy, Rei bật cười.

"Đừng ngại thế. Ở chung với nhau cả năm đấy, mới đầu mà em nghĩ nhiều quá thì mệt lắm!"

"Ừ, bà nói cũng đúng… Vậy tôi đi trước nhé."

"Hoặc là…"

Đột nhiên nụ cười của Rei thay đổi từ trong sáng thành một vẻ quyến rũ đầy ẩn ý.

"Nếu em ngại tắm một mình trước, thì tắm cùng với chị nhé? Nhà tắm nhà chị rộng lắm."

"…"

Không nói một lời, tôi búng trán bà chị họ ngốc xít một cái rõ đau.

"Ái!"

"Đừng nói mấy thứ ngớ ngẩn nữa, bà chị ngốc."

"Hứ, không đáng yêu gì cả. Ngày xưa em như thế này là đỏ mặt ngay mà."

"Bà cứ xài mấy chiêu giống nhau mãi thì tôi quen rồi chứ sao."

"Chán ghê~"

Bỏ mặc Rei đang phồng má đầy vẻ không hài lòng, tôi đi về phía phòng tắm.

Cởi đồ, xối nước, rồi ngâm mình vào bồn tắm, tôi thở ra một hơi thật dài.

"Quá nứng rồi!!!"

Nhấn mặt xuống nước trong bồn tắm, tôi hét lên.

Chị ta thật sự đang nghĩ gì trong đầu đấy?!

Đây không phải cách cư xử bình thường giữa chị em họ ở cái tuổi này! Nếu còn tiếp tục, tôi thực sự sẽ không kiềm chế được mà đè chị ta xuống đâu đấy!?

"Không, không, đợi đã, bình tĩnh lại nào mình ơi... Đây chẳng qua là bằng chứng cho thấy Rei hoàn toàn tin tưởng mình thôi. Vậy mà mình lại nhìn chị ấy bằng con mắt... đầy dục vọng, thế này là không được..."

Trong khi lẩm bẩm giữa làn hơi nước mờ ảo, tôi nghe thấy tiếng cửa mở từ bên ngoài.

"Chii-chan, chị vào tí nhé~."

"Ọc—! R-Rei!?"

Qua lớp kính mờ của cửa phòng tắm, bóng dáng của Rei hiện lên rõ mồn một.

Không lẽ chị ta thực sự định vào tắm chung sao!?

"Xin lỗi nhé, chị quên chưa chỉ chỗ để khăn tắm cho em."

"Hả? Khăn tắm?"

"Nó ở dưới bồn rửa tay ấy. Chị để sẵn khăn tắm rồi, nhưng nếu không đủ thì em lấy thêm ở đó nhé."

"Ờ... Ừ..."

"Vậy thì em cứ từ từ tận hưởng nhé~."

Sau cuộc hội thoại ngắn ngủi chẳng có gì đáng nói, Rei rời khỏi phòng như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Tinh thần rệu rã, tôi để mình chìm hẳn xuống nước trong bồn tắm.

Thế này mà kéo dài cả năm trời thì sao tôi chịu nổi đây? Liệu tôi có vượt qua nổi không chứ?

Chuyện này chắc chắn không tốt cho sự phát triển lành mạnh của thanh thiếu niên chút nào...