“Năm nay chúng ta phải làm nó!”
“Callis-sama, xin người đừng la lớn trong nhà bếp như vậy.”
Tôi phấn khởi la lên, nhưng lập tức đã bị Zeke ở bên cạnh ngăn lại và cảnh cáo.
“Tại vì lâu lắm mới có dịp trọng đại vậy mà…”
“Kể cả là như thế, nhưng những người làm mới, phu nhân và tiểu thư sẽ nghĩ gì khi nhìn thấy bộ dạng này của người chứ? Bây giờ trong mắt mọi người, Callis-sama đang mang hình tượng cực kì ngầu và nghiêm túc đó.”
“Bây giờ nó gần như vô nghĩa rồi…”
Tôi cũng không thể phủ nhận sự thật đó được. Tôi không thể để người khác thấy tôi trong bộ dạng hưng phấn như thế này được. Tôi vẫn còn nhớ bị Celeu-sama bắt gặp vừa nấu ăn vừa ngâm nga đó. Có lẽ bây giờ đã quá muộn để che giấu rồi, nhưng thôi thì… Là vậy đó.
Dù sao thì…
“Năm nay phải tổ chức sinh nhật cho Sasha thật đàng hoàng.”
Đúng vậy, năm nay tôi sẽ tổ chức sinh nhật cho Sasha thật hoành tráng, cũng bởi năm ngoái vì nàng đang mang thai mà tôi không làm được điều đó. Thành thật mà nói thì tôi vui đến mức không thể vui hơn được nữa, nhưng Zeke lại có phần hơi lạnh lùng.
“Thấy người như vậy thần cũng mừng, Callis-sama… nhưng mà phu nhân ở độ tuổi đó có cần phải tổ chức sinh nhật như vậy không?”
“Ở tuổi đó với Sasha vẫn còn trẻ mà?”
“Chuyện đó cũng đúng, nhưng mà…”
Zeke đắn đo một lúc rồi quyết định nói ra suy nghĩ của mình cho tôi nghe.
“Thần e rằng nếu như Callis-sama tổ chức sự kiện này thì sẽ có một sự kiện khác tương tự diễn ra.”
“Ý ngươi là ta là kẻ gây rắc rối chứ gì?”
“Thần rất mừng vì ngài nhận thức được điều đó. Nhớ lại thì sinh nhật của phu nhân năm ngoái đúng vào thời điểm mang thai tiểu thư Mint và thiếu gia Basil đúng không nhỉ?”
Nghĩ đến đoạn đó, Zeke ngừng lại và thở dài.
“Với thần thì chỉ cần người không bỏ bê công việc là được, thần chỉ lo không biết Callis-sama lại đang lên kế hoạch làm chuyện động trời gì đó thôi.”
“Quá đáng ghê.”
Ngay từ đầu thì tôi cũng chẳng muốn gây rắc rối gì cho cam, nhưng nếu liên quan đến Sasha, Laurier và các con của tôi thì việc gì tôi cũng làm hết. Tôi có thể tự xoay sở được nên chắc chắn sẽ không gây rắc rối như Zeke nói đâu.
“Zeke-san, ông có ở đây không?”
“Miguel, có chuyện gì vậy?”
Một cậu bé mặc bộ đồ quản gia ngó đầu vào. Là Miguel, hiện tại cậu nhóc đang là quản gia học việc, ló đầu vào căn bếp và lập tức cúi chào khi nhìn thấy tôi, sau đó mới quay sang Zeke và nói.
“Cháu có một số tài liệu cần kiểm tra lại, Zeke-san… nhưng nếu như ông có việc với Callis-sama thì chuyện đó để sau vậy.”
“Không, không sao. Zeke, một mình ta ở đây được rồi, ngươi mau đi làm việc với Miguel đi.”
“... Vâng, thần hiểu rồi.”
Sau khi nói xong, Zeke thở dài rồi bước ra khỏi căn bếp, Miguel cũng cúi chào tôi lần nữa rồi cũng theo bước ông ra ngoài.
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại