Chuyển sinh thành cha của nữ phản diện, tôi quyết định sẽ yêu thương vợ con

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

29 83

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

281 7338

Ore no Iinazuke ni natta Jimiko, Ie de wa Kawaii Shika nai

(Đang ra)

Ore no Iinazuke ni natta Jimiko, Ie de wa Kawaii Shika nai

Hidaka Yuu

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

7 61

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

19 134

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

16 121

Stranded on a Deserted Island with the School’s Number One Beauty, So I’ll Give It My Best Shot.

(Đang ra)

Stranded on a Deserted Island with the School’s Number One Beauty, So I’ll Give It My Best Shot.

ayano; 絢乃

Đồng cam cộng khổ trên hòn đảo hoang, tình cảm của cả hai dần phát triển sâu đậm hơn và tô điểm cho cuộc hành trình đáng nhớ của họ.

17 159

Đọc tại đây - Chương 37: Quay về cuộc sống thường nhật

"Haa... Mình đã làm rồi..."

Khi ngồi trên xe ngựa để về nhà... tôi dùng hai tay ôm đầu mình, suy nghĩ về những việc bản thân đã làm.

Suy nghĩ của tôi, tất nhiên là về cậu con trai nuôi của Hầu tước Victaire... hay chi tiết hơn là, tôi đã giúp Masque - con trai nuôi của tôi trong game Otome gốc và là đối tượng mà nữ chính cần chinh phục.

À thì, tôi cũng chẳng thấy hối hận khi giúp đỡ thằng bé.

Tôi không thể nào nhắm mắt làm ngơ một đứa trẻ bị bạo hành giống như Laurier trước đây được, việc Masque bị đối xử bất công là rất rõ ràng, nhưng vấn đề không nằm ở chỗ đó...

"Tại sao mình cứ liên tục dính dáng tới mấy đối tượng chinh phục vậy...?"

Kết quả sau trận đấu kiếm của chúng tôi là, tên gia sư là lính đánh thuê đó đã bị sa thải. Hầu tước Victaire cũng đồng ý cho tôi phụ trách việc dạy kiếm thuật, nhưng mà... sau khi bình tĩnh lại, tôi không thể không nghĩ rằng mình đúng phải là một tên ngốc khi dính dáng tới chuyện có khả năng khiến cho Laurier bị tổn thương trong tương lai.

Tại sao chuyện này lại xảy ra vậy...? Lí do duy nhất khiến cho tôi tới căn nhà đó là để dẹp hết lũ sâu bọ đang nhom nhem tiếp cận Laurier của tôi mà...

"Mặc dù chỉ cần dạy một tuần một buổi thôi, nhưng như vậy cũng đủ khiến lượng công việc của mình tăng lên rồi..."

Còn gì nữa, mặc dù tôi đã bận rộn lắm rồi, không hiểu sao tôi lại cứ tự kiếm thêm việc cho bản thân.

"Nhưng mà..."

Tôi nhớ lại về ánh nhìn của Masque dành cho mình trước khi rời đi. Đôi mắt cậu bé đó sáng lấp lánh giống như có một thứ gì đó như sự tôn trọng dành cho tôi... À thì, nếu như tôi có thể chấn chỉnh lại tính cách của thằng bé thông qua việc huấn luyện, thì tôi có thể đảm bảo rằng trong tương lai thằng bé sẽ không phải là mối đe dọa với Laurier.

Được rồi, cứ quyết định như vậy đi.

***

"Cha!"

Khi tôi về đến dinh thự, Laurier là người đầu tiên chạy ra đón khi tôi vừa bước vào cửa.

Laurier kéo vải quần của tôi, nài nỉ một cách ngây thơ vì muốn được tôi ôm, thấy như vậy, tôi đưa tay bồng con bé lên, những suy nghĩ khi nãy bị đẩy sang một bên, giờ đây tôi đang cố làm vẻ mặt nghiêm túc nhất có thể.

"Ta về rồi, Laurier."

"Mừng cha đã về!"

Con bé đang cười với tôi như một thiên thần vậy... Phải rồi! Laurier đáng yêu quá mà!

Tất nhiên là tôi giữ suy nghĩ đó ở trong đầu rồi, cố nghiêm túc nhất có thể, tôi nở một nụ cười dịu dàng và hỏi Laurier.

"Con đến đúng lúc lắm... con đã đợi ta về sao?"

"Vâng! Con muốn gặp cha... như vậy không được ạ...?"

Uh! Bị tấn công bất ngờ như vậy, tôi suýt chút nữa thì lảo đảo. Mặc dù tôi vừa mới trải qua một trận đấu kiếm mà trên người không có một vết xước nào, vậy mà chỉ vài lời của con gái thôi cũng đủ khiến tôi muốn ngã quỵ... Nói thật chứ, chỉ có Laurier và Sasha mới giết được tôi thôi!

Mà bỏ Laurier sang một bên... nếu như lúc này Sasha không ở trong thai kỳ, thì nàng ấy đã khiến cho tôi mất đi lý trí và biến thành một con sói từ lâu rồi... Không cẩn thận thì quân số trong nhà sẽ nhiều hơn mức cho phép mất.

"Giờ thì... Ta cần nói chuyện với Sasha về một số việc đã xảy ra ngày hôm nay... Con muốn làm gì nào, Laurier?"

"Con muốn đi cùng cha!"

"Vậy sao... Vậy thì ta bế con đi lên cầu thang như thế này nhé?"

"Vâng!"

Một nụ cười tươi như hoa một lần nữa nở rộ trên gương mặt con bé... ah... chỉ cần nhìn thấy khuôn mặt ấy thôi là mọi lo âu của tôi đã tan biến.

Tôi bế cô con gái yêu của mình trên tay và bước tới phòng người vợ yêu dầu của tôi, nơi nàng đang nằm nghỉ.

Nói gì thì nói, vợ và con gái tôi đúng như ốc đảo giữa sa mạc vậy đó!