Chuyển sinh thành cha của nữ phản diện, tôi quyết định sẽ yêu thương vợ con

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3531

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Đọc tại đây - Chương 26: Quà sinh nhật

Sau khi ăn xong bánh, tôi dành thêm vài giờ nữa để thư giãn cùng hai mẹ con trong phòng của Sasha trước khi chợt nhớ ra việc mình cần phải làm tiếp theo. Sau khi xin phép ra ngoài, tôi nhanh chóng quay lại phòng của mình để lấy một thứ.

"Laurier, tặng con này."

"Cha ơi, gì vậy ạ?"

Laurier tò mò đưa mắt nhìn chiếc hộp lớn tôi đang cầm trên tay, chiếc hộp được bọc bằng giấy gói dễ mở. Ánh mắt tò mò chuyển sang nghi ngờ của Laurier khi nhận ra chiếc hộp không nặng như con bé nghĩ khi được cầm trên tay. Tôi giục con bé mở quà với một nụ cười.

"Nhanh mở ra nào."

"Vâng ạ..."

Mặc dù đúng là tôi đã gói hộp quà này sao cho dễ mở nhất có thể, nhưng Laurier có thể nhanh chóng mở gói quà một cách khéo léo như vậy khiến tôi khá bất ngờ. Và rồi, khi mở gói quà ra... một nụ cười thật tươi xuất hiện trên mặt Laurier.

"Wow... đáng yêu quá!"

Không, Laurier, con mới là đồ đáng yêu ấy... nhưng cũng may tôi có thể giữ kín những suy nghĩ đó trong đầu mình.

"Ta đã nhờ một người bạn dạy cách làm thú nhồi bông... con có thích không?"

"Chàng tự làm nó sao...?"

Sasha trông có vẻ bất ngờ. À thì, tôi có thể hiểu được vì sao mà.

Tôi đã làm một con alpaca nhồi bông cho Laurier nhờ sự giúp sức và chỉ dẫn từ một người bạn - một cô công chúa nào đó. Tôi đã cố làm cho một số bộ phận trở nên đáng yêu hơn, nhưng nếu như vậy thì tôi không chắc nó có còn là con alpaca không nữa,... thành thật mà nói tôi cũng đang thắc mắc alpaca có thực sự tồn tại ở thế giới này không, hay là có lẽ Sasha và Laurier không nhận ra nó là con gì.

"Hôm nay là sinh nhật Laurier mà? Ta cũng muốn làm một điều gì đó ý nghĩa cho con bé... con thấy sao?"

Nghe tôi nói vậy, Laurier cuối cùng cũng đưa mắt nhìn tôi sau khi dán chặt mắt vào con thú nhồi bông không rời. Laurier ôm món đồ chơi mới thật chặt, nở một nụ cười thật tươi cùng đôi mắt lấp lánh.

"Cảm ơn cha nhiều lắm! Con sẽ giữ nó cẩn thận."

"...Vậy sao. Thấy con vui như vậy ta rất mừng."

Tôi nghĩ mình cũng giỏi trong việc giữ vẻ mặt nghiêm túc đấy chứ... chứ thật ra lúc đó tim tôi đã hẫng một nhịp.

Chết tiệt... con gái ơi, nụ cười của con là một đòn chí mạng đấy! Laurier đúng là một thiên thần mà!

Trong khi tôi đang đấu tranh nội tâm để giữ được cái lý trí mỏng manh, Laurier có vẻ rất hài lòng với món quà mình nhận được. Thật ra, tôi phải công nhận rằng mặc dù đây là lần thử làm đầu tiên nhưng tôi làm cũng tốt đấy chứ nhỉ... Lúc đầu vì còn khá nghiệp dư nên tôi khá lo không biết thành quả sẽ trông như thế nào, nhưng thấy Laurier vui như vậy thì cũng đoán được thành quả rồi nhỉ.

Mới tí tuổi mà đã đáng yêu như vậy... Tôi bắt đầu lo sợ rằng tương lai khi lớn lên con bé sẽ xinh đẹp tới mức nào đấy. Qủa nhiên là con gái của tôi và Sasha.

Trong khi đang suy nghĩ như vậy, tôi nhận thấy Sasha ở bên cạnh có chút phụng phịu.

"Sasha, nàng sao vậy?"

"...Không. Không có gì."

Nghe như vậy cũng biết nàng đang dối lòng rồi mà. À thì, chắc nàng ấy chỉ thấy hơi ghen vì Laurier được nhận quà như vậy thôi, cũng cảm thấy hơi lạc lõng một chút... thích thú trước phản ứng này, tôi xán lại gần cạnh giường chỗ nàng đang ngồi.

"Sasha, nàng nhắm mắt lại một chút được không?"

"...? À, vâng..."

Sasha nhẹ nhắm mắt lại. Khẽ dịch ra đằng trước chắn ngang phu nhân đáng yêu của tôi để Laurier không nhìn thấy, tôi lấy ra một phụ kiện cài tóc từ trong áo rồi cài lên mái tóc bạch kim tuyệt đẹp của Sasha.

"Đức ngài, đây là..."

"Mặc dù vẫn còn một khoảng thời gian nữa mới đến sinh nhật nàng những ta muốn tặng cho phu nhân yêu quý của ta một thứ gì đó để bảy tỏ lòng biết ơn."

Sasha nhẹ đưa tay chạm vào chiếc cài tóc với vẻ mặt bất ngờ... rồi một nụ cười ngượng ngùng hiện lên trên môi nàng.

"C-Cảm ơn chàng rất nhiều..."

...Ahh, dễ thương quá đi! Rốt cuộc sự xấu hổ của Sasha mang sức mạnh gì mà lợi hại như vậy chứ!? Nếu như Laurier không ở đây và nàng không mang thêm đứa bé trong bụng thì tôi thề rằng mình sẽ làm cho nàng ấy phải liệt giường 18 ngày cho mà xem!

Và thế là, tôi giành nốt số thời gian còn lại trong ngày cho người vợ dễ thương và cô con gái đáng yêu của mình... Tất nhiên là tôi đã phải đánh dấu lại trong đầu rằng đây là một trong những ngày tuyệt vời nhất mà gia đình tôi dành thời gian cho nhau.

Phải rồi... Nói gì thì nói, vợ con tôi đáng yêu như vậy ai mà chịu được!