“Còn ta là Cloud. Lugar, con trai của Roxar, ta—thách ngươi một trận đấu tay đôi.”
Những lời bất chợt của Cloud khiến mọi người trong nhóm im bặt, ngoại trừ anh.
Một cuộc đấu tay đôi ư?
Điều đó có nghĩa là anh ta sẽ phải đấu với con Orc lực lưỡng đáng sợ ấy sao?
Mặt khác, Lugar nhìn Cloud với vẻ mặt tò mò.
Bởi thật kì lạ khi con người lại biết về truyền thống đấu tay đôi của loài Orc.
“Đấu tay đôi? Tại sao ta phải đấu tay đôi với ngươi chứ, con người kia?
“Đối với một chiến binh Orc, không phải một trận đấu tay đôi là một trận chiến danh dự để phô trương sức mạnh thuần tuý của anh ta sao?”
"Thật vậy, nhưng ngươi không phải là một Orc."
“Không phải là một orc là một vấn đề sao? Ta cũng là một chiến binh. Luôn sẵn sàng để chết một cách quang vinh trong những trận chiến danh dự. Hoặc là, ngươi chỉ viện cớ vì không sẵn sàng đối mặt với ta sao? Hỡi Lugar, con trai của Roxar.”
“Chức vụ của một tộc trưởng không nhẹ đến mức làm ta dễ sa vào ba cái trò khích tướng trẻ con ấy như vậy đâu. Không cần hỏi lại làm gì cho phí công, câu trả lời của ta sẽ mãi như thế. Để nói thì, liệu ta có cần đấu với thứ gì đó ta có thể nghiền nát con bọ xít dưới chân chỉ vì vài ba thứ câu chữ vớ vẩn chứ?”
Cloud thọc tay vào trong túi áo. Thấy thế, tên orc bên cạnh anh giơ ngọn giáo lên—sẵn sàng đâm hạ hắn, nhưng Lugar đã giơ tay ngăn ý định của tên orc đấy lại.
Bởi vì những gì Cloud lấy ra là sáu chiếc túi nặng trĩu.
“Mỗi túi 500000 vàng. Tổng lại, là 3 triệu. Ta sẽ đặt cược thứ này như món tiền cược cho trận đấu tay đôi. Nếu ngươi thắng, ngươi sẽ có tất cả ”.
Nghe đến con số 3 triệu vàng, mắt mọi người đều tròn xoe lên ngoại trừ Howl. Bởi tất cả mọi người ở đây đều chẳng đủ tư cách để sở hữu 1 vạn vàng chứ đừng nói đến 3 triệu .
Callios, người thừa kế của một gia đình Tử tước, cũng vậy. Không phải gia đình anh không sở hữu nổi 3 triệu.
Nhưng, không phải bằng tiền mặt.
Để chuẩn bị được 3 triệu vàng bằng tiền mặt, họ sẽ phải bán rất nhiều nô lệ, đất đai và tài sản của mình.
Anh không khỏi ngạc nhiên khi một món tiền lớn đến như thế lại được Cloud rút ra nhẹ nhàng vậy.
'Chết tiệt, biết ngay là mình đoán đúng mà..!'
Bản thân Callios rất bực bội về mình trước đây, người đã múa rìu qua mắt thợ.
Nhưng điều đó không quan trọng, vì Cloud chẳng để tâm đến mọi người có phản ứng ra sao.
“À, quý ngài Orc, đừng có giả vờ bình thản nữa? Ngươi đừng tưởng ta chưa biết mọi chuyện?
"Ý ngươi là gì?"
“Trời ạ, giờ mà còn giả ngu nữa. Ngươi nghĩ ta chưa rõ chuyện tộc Orc các ngươi vẫn mua những thực phẩm hiếm từ đế quốc à.”
“...ngươi biết nhiều vậy ư?”
Tộc Orc canh tác xung quanh ốc đảo cùng cướp lương thực ở các quốc gia kế cận, dẫu vậy, lương thực vẫn là một mặt hàng khan hiếm với chúng.
Việc trồng trọt không phải lúc nào cũng đảm bảo một vụ mùa bội thu, và bộ lạc càng yếu thì họ càng nhận được ít lương thực sau khi cướp bóc các vương quốc.
Đó là lý do tại sao hầu hết các bộ lạc orc sử dụng tiền như một phương tiện để đổi lấy thức ăn ở biên giới của Đế chế.
Trong tình huống như vậy, món tiền khổng lồ—3 triệu vàng giống như loại quả mọng nước quý hiếm mà bất kỳ bộ tộc nào cũng muốn nuốt chửng.
“Thế nếu ngươi thắng trận đấu thì ngươi muốn gì?”
“Bảo đảm sự an toàn cho tôi cùng những người cùng đoàn, cộng với thức ăn và chỗ ngủ cho họ trong một ngày. Cuối cùng, dẫn nhóm chúng tôi tới biên giới.”
Cloud không có ý định tự mình đi đến biên giới ngay từ đầu.
Làm thế nào anh có thể tới được biên giới mà không có thực phẩm và cùng phương hướng chính xác?
Nếu anh ấy chỉ có một mình, mấy thứ đó sẽ chẳng là vấn đề gì quá to tát, nhưng gánh nặng mà Cloud mang theo quá lớn. Thế nên, anh quyết định chọn một cuộc đấu tay đôi với lũ Orc. An phận trước kết quả của các trận đấu tay đôi là một truyền thống lâu đời của chủng loài này.
Bên cạnh đó, dù gì thì anh ấy cũng phải đến một bộ lạc Orc một ngày không xa. Bởi vì anh ấy phải có được khả năng đó, thứ mà Gis sở hữu trong trò chơi.
“Thế này thì sao nào? Nếu ngươi ngoan ngoãn giao số tiền đó ra, ta sẽ đáp ứng mọi điều kiện của các ngươi. Bao gồm cả thức ăn, chỗ ngủ, và đích thân ta sẽ hướng dẫn tất cả mọi người đến biên giới. Ta xin thề nhân danh chức tộc trưởng này.”
Nước da của mọi người sáng lên trước lời đề nghị của Lugar.
Đối với họ—chỉ cần quy hàng là sẽ an toàn.
Tuy nhiên, ngay khi nghe những lời Cloud nói với vẻ tự mãn, sắc mặt họ xám xịt trở lại.
“Chờ đã, đợi chút nào, ta không bị lãng tai ấy chứ? Ngươi có nghĩ dăm ba cái điều kiện đơn giản đó, có xứng đáng cho ta mua với ba triệu vàng không?
“Ta có thể giết ngươi và mang nó đi ngay bây giờ.”
“Vậy thì làm đi, dưới hình thức đấu tay đôi. Không khác gì cả, đúng chứ?”
“Khác chỗ ta không cần phải động tay.”
"Ngươi chỉ đang sợ thôi."
“Lần thứ hai rồi, chức vị thủ lĩnh của ta không tầm thường để mà ngã theo những lời vô nghĩa của ngươi. Chọn nhanh đi—hoặc đưa tiền và sống, hoặc chết rồi bị lấy tiền.”
Trước lời đe dọa của Lugar, sắc mặt của cả đoàn \ trông còn sợ hãi hơn trước.
Họ muốn Cloud đưa 3 triệu vàng đó lẹ lẹ cho con Orc này.
Chắc chắn, đó là một số tiền rất lớn, nhưng…
…Đấy có phải tiền của mình đâu mà lo.
Callios vỗ vai Cloud.
“Này, anh à… tôi nghĩ mọi việc đang trở nên hơi nguy hiểm. Tại sao anh không cứ giao mấy bao tiền đó ra đi? Cho dù nó có bao nhiêu đi chăng nữa, chừng ấy không quý bằng mạng sống của anh sao?”
“Thế để tôi tính 3 triệu đấy lên nhà Goldenburn nhé?”
“Cái, cái gì?! Tất nhiên là không rồi? Tại sao nhà của tôi lại bị kéo vào chuyện này cơ chứ?”
“Đó là số tiền tôi bỏ ra để cứu người thừa kế của nhà họ, đương nhiên tôi phải đứng tên họ. Không đúng à, chả phải anh hay huênh hoang về nó lắm sao?”
“…không phải là tôi không muốn… nhưng, nếu tôi quay trở lại với một khoản nợ lớn như vậy, vị trí thừa kế của tôi sẽ có chút lung lay…”
“Vậy thì ngậm mồm và im lặng đi. Những người khác cũng tương tự vậy, ai có khả năng trả món nợ 3 triệu vàng lại, xin hãy giơ tay mình lên.”
Krappa đứng bên Cloud định giong tay nhưng rồi lại thôi.
Bây giờ anh ta không phải là tay sai của Haley, mà là bạn đồng hành của Cloud, Howl.
Xác nhận rằng ai cũng đã nín thinh, Cloud quay lại nhìn Lugar và nói.
“Một nhóm người gặp nạn và cầu xin một cuộc đấu tay đôi với thủ lĩnh của bộ tộc bất chấp rủi ro, mạo hiểm mọi thứ để bắt lấy tia hy vọng nhỏ nhoi đó. Tuy nhiên, vị tộc trưởng ấy lại khước từ yêu cầu cỏn con ấy, và những người trong tộc của ông ta đã tiêu diệt dã man những con người thậm chí không có khả năng chống cự. Đấy là giai thoại về những chiến binh Orc đầy kiêu hãnh và đáng kính của bộ lạc Lanh Nha nào đó. Nghe thế nào?”
“Ta phải nhắc lại bao nhiêu lần rằng mấy trò khích tướng ấy không có tác dụng sao?”
"Ngươi nhầm rồi. Ngươi đã nói đấy, địa vị của một thủ lĩnh không đơn giản đến mức sẽ bị lay chuyển trước những lời đe dọa tầm thường. Nhưng giờ, nó sẽ bị mà thôi.”
“Hửm?”
“Dù ngươi có lệnh cho cấp dưới mình tàn sát đồng đội của ta, ta cũng sẽ sống thôi. Bởi ta có đủ khả năng để đưa bản thân rời khỏi nơi này một cách an toàn. Và một khi chuyện đó xảy ra, ta sẽ loan báo cho mọi tộc Orc trong lãnh địa này về nỗi nhục mà tộc của ông đem cho cái danh xưng Orc của mình. Họ sẽ nhạo báng và coi thường ông và tổ tiên ông. Để xem, liệu chiếc ghế thủ lĩnh ấy có còn đủ vững chắc vào lúc đó hay không. Hoặc, liệu lúc ấy nó đã đủ lung lay chưa nào?”
"Ngươi muốn chết hả?"
Một áp lực bất thường phát ra từ Lugar. Rõ ràng ấy là sát khí thù địch. Mọi người khiếp sợ và run rẩy trước áp lực của một chiến binh mạnh mẽ.
Nhưng vẻ mặt của Cloud vẫn vậy.
“Như ta đã nói, ta sẽ chẳng bỏ mạng nơi này đâu.”
“…các bộ lạc khác sẽ không tin ngươi đâu.”
“Ta sẽ bắt chúng phải tin. Ngay cả khi trong quá trình đó—ta phải sử dụng hết 3 triệu vàng này.”
“Thế thì, chẳng phải đưa 3 triệu vàng đây ngay cho ta và rời đi an toàn chẳng phải lợi cho cả đôi bên sao?”
Lugar nói xong, sự thù địch đã biến mất. Cloud thả lỏng mặt mình và nhún vai.
“Ngươi coi trọng danh dự bản thân, còn ta có lòng tự trọng của mình.”
Thấy nụ cười nhếch mép của Cloud, Lugar thở dài và gật đầu.
“Được thôi, ta chấp nhận yêu cầu được đấu tay đôi. Bất cứ ai trong số các ngươi muốn thách đấu, cứ lên mà thách đi. Ta sẽ tiếp hết tất cả”.