“Bồn tắm này tuyệt thật!”
Mia hào hứng thốt lên khi bước vào phòng tắm công cộng vừa mới mở cửa. Phòng tắm của ký túc xá nữ Học viện Thánh-Noel sử dụng nước được lấy từ một suối nước nóng tự nhiên nằm ở sâu dưới lòng đất. Đứng giữa khu vực tắm nơi có một cái bồn vĩ đại ngập tràn nước khoáng nóng nghi ngút bốc hơi và không có một ai khác xung quanh, Mia sung sướng cười toe toét.
“... Có khi nào đây chính là thiên đường.”
Anne thấy vậy không kìm được bèn khúc khích cười.
Người ấy đúng là rất thích tắm, nhỉ?
Tắm bồn hóa ra lại là một cái thú không phổ biến lắm trong giới quý tộc. Chẳng có mấy người thích tham gia vụ này. Một phần lý do là bởi lục địa có ít núi lửa khiến cho suối nước nóng cũng rất hiếm. Để có thể được ngâm mình, một lượng nước vừa đủ cần phải được vận chuyển rồi hâm nóng lên, và rất ít quý tộc thấy rằng nó đáng công sức bỏ ra. Quan điểm phổ biến của các quý tộc là, “Lau người thôi cũng được chứ có sao đâu?”
Trên thực tế, những người lao động lấm mồ hôi lại quen với việc tắm rửa hơn. Không như quý tộc, những kẻ chẳng bao giờ thiếu trò giải trí, dân thường vốn có ít thứ để mà trông đợi. Bởi vì thế, số ít những nhà tắm công cộng lác đác trong thành phố lại rất được dân chúng ưa chuộng và coi như một công cụ giải trí hiếm hoi của mình. Ấy vậy mà ngay cả so với những kẻ thích tắm khác của Đế quốc, Mia vẫn nổi tiếng là có một tình yêu vĩ đại đối với việc tắm bồn. Mặc dù hiếm khi sa đà vào những chuyện hoang phí, đi tắm là thú vui sang chảnh duy nhất mà cô cho phép mình hưởng thụ. Do cô yêu cầu bồn tắm được đổ đầy và hâm nóng hàng ngày, niềm đam mê của cô trở thành chuyện được bàn tán rất nhiều trong các hầu gái. Vốn dĩ cô không có như vậy. Ở dòng thời gian trước cô chẳng say mê việc tắm đến thế. Tuy nhiên, ba năm trong tù đã thay đổi cô.
Khi còn là một tù nhân, cô chỉ được cho một xô nước lạnh một lần mỗi tuần. Sau ba năm như thế, cô dần có một ham muốn mãnh liệt được ngâm mình trong nước nóng. Nhưng dù có cầu xin bao nhiêu lần đi chăng nữa, lời của cô vẫn bị bỏ ngoài tai. Cuối cùng, bồn nước nóng duy nhất cô được tắm là ở dưới máy chém trong một bể máu của chính mình. Sau khi tái sinh, cô muốn được tắm hàng ngày luôn. Mặc dù vẫn biết rằng việc mù quáng hưởng thụ rồi sẽ dẫn cô thẳng đến máy chém, tình yêu đối với cái bồn tắm là ham muốn duy nhất cô không thể kiềm chế được.
Lúc đầu, yêu cầu của Mia đã khiến cho Anne phải bối rối. Cô không hiểu nổi vì sao một công chúa lại mê cái hoạt động mà được coi là quá… tầm thường như vậy. Tuy nhiên, những nghi ngờ của cô đã biến mất sau khi trông thấy sự thỏa mãn của Mia khi ngâm mình trong bồn, và rồi cô bắt đầu lùng sục khắp thành phố để tìm cách nâng cấp trải nghiệm tắm. Coi đó như một cơ hội để đáp lại lòng tốt của chủ nhân, cô đã tìm những thảo dược cho vào nước tắm thông dụng, mua nước từ một số ít những suối nước nóng có trong khu vực, và làm tất cả những gì cô có thể để tạo ra cái bồn tắm hoàn hảo nhất.
Kết quả là dần dần, Mia đã có được một số thành quả, ví dụ như làn da mềm mại, khỏe khoắn vừa mịn vừa sáng, hay là mái tóc mượt mà bóng bẩy tuyệt đẹp. Tuy vậy, Mia lại không hề nhận ra chuyện đó. Miễn là được tận hưởng tắm bồn mỗi ngày là cô thỏa mãn rồi, thế nên vẫn chẳng bao giờ để tâm. Song, dư luận của Đế quốc thì đã chú ý đến, và mặc dù cô không biết, nhưng một số lượng ngày càng tăng người hâm mộ đã bắt đầu ví vẻ đẹp của cô giống như nữ thần mặt trăng vậy.
Phải công nhận, dạo này mình cứ được người ta khen suốt là da đẹp với tóc đẹp. Tại sao thế nhỉ…?
Chính cô thì lại chẳng biết gì như vậy đấy.
“Rồi, giờ tôi sẽ kỳ lưng cho người nhé, công chúa Mia.”
“Được, chị làm đi.”
Anne bắt đầu cẩn thận kỳ cọ lưng của Mia, không quên kiểm tra tình trạng làn da.
Hm… cô nghĩ, da của người ấy có vẻ hơi thô. Chắc là tại đi đường dài ngày đây mà.
Cũng may, thứ nước khoáng nóng nơi này sử dụng được cho là có tác dụng tốt trong việc giảm mệt mỏi và tái tạo lại da bị khô hay tổn thương. Chỉ cần thoa xà phòng thảo mộc và mát-xa một lúc, sau đó ngâm mình thật lâu, da của Mia sẽ quay trở lại trạng thái hoàn hảo ngay.
Cơ mà, mình vẫn thắc mắc không biết người mà Công chúa Mia muốn tiếp cận là ai?
Mặc cho câu hỏi đó vẫn bị Mia để ngỏ, sự tò mò của Anne không hề giảm bớt.
Mình cứ tưởng người ấy thích Ngài Ludwig, nhưng…
Anne lắc đầu.
Dù sao đi nữa, việc của mình vẫn là chăm sóc cho người ấy thật hoàn hảo để bất cứ người đàn ông nào cũng không thể cưỡng lại được. Xem nào, tiếp theo sẽ là..
Sau khi tắm qua phần thân cho Mia, cô tiếp tục gội đầu.
Tóc không bị chẻ ngọn? Đạt. Dày và sáng? Đạt nốt.
“Được rồi. Xong rồi đấy ạ, công chúa Mia,” Anne gật đầu hài lòng nói.
“Cảm ơn chị, Anne. Lúc nào chị cũng chăm sóc ta thật tốt.”
Mia quay lại với một điệu cười vui sướng, nhưng rồi cau mày như thể vừa nhớ ra chuyện gì đó.
“Hm… A-ha! Đúng rồi! Thỉnh thoảng ta cũng nên kỳ lưng cho chị chứ nhỉ,” cô cười toe toét và tuyên bố.
“S-Sao cơ? Không! Công chúa, người là chủ nhân của tôi mà! Tôi đâu thể để người kỳ lưng cho được!”
“Thôi mà. Đừng khách sáo làm gì. Có ai nhìn đâu mà sợ, và ta chắc là chị cũng mệt mỏi mữa. Cứ coi như là cảm ơn vì đã chăm sóc ta mỗi ngày đi.”
Đối với Mia, Anne là đồng minh vô giá của cô và là một hầu cận trung thành. Thậm chí còn hơn cả thế, khi mà Anne là người đã ở bên cô cho đến thời khắc cuối cùng, người mà cô mắc nợ vô cùng nhiều. Đó là món nợ vô giá mà cô biết mình sẽ không thể nào trả hết.
Mia đẩy Anne ngồi xuống ghế, và mặc kệ sự phản kháng liên tục của cô hầu, nhanh chóng vòng ra sau rồi bắt đầu kỳ cọ lưng cho cô ấy.
“Xong rồi. Tất cả đã sạch sẽ. Giờ thì vào bồn thôi nào.”
Vừa lúc Mia định bước vào trong bồn tắm, cô nghe thấy một tiếng cười dịu dàng phía sau.
“Ôi, hai người đúng là một đôi bạn thân nhỉ?”