Chúng Ta, Trước Trận Đấu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô bạn cùng lớp được mọi người yêu mến như thiên sứ, chỉ mỉm cười tinh nghịch với mình tôi

(Đang ra)

Cô bạn cùng lớp được mọi người yêu mến như thiên sứ, chỉ mỉm cười tinh nghịch với mình tôi

Mizuguchi Takafumi

Một câu chuyện lãng mạn, ngọt ngào đầy rung động, bắt đầu từ những chiếc bánh ngọt đã gắn kết chàng trai và cô nàng "thiên sứ tinh nghịch" lại với nhau!

6 5

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

132 601

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

56 629

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

50 417

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

199 3708

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

173 4792

Volume 1.2: Nagi Seishirou - Chương 05: Cơ Bản Là Tôi Không Quan Tâm

Mùa hè đã tới. Cái nắng oi bức, chói chang khiến ai cũng mệt mỏi, và đối với Nagi, sự mệt mỏi chỉ khiến chứng buồn ngủ của cậu trầm trọng thêm. Vì vậy, như mọi ngày, hôm nay cậu lại ngủ trên bàn học của mình. Nhưng, trong khi đang say giấc, một tiếng gõ lên mặt bàn đã đánh thức Nagi.

“Hể?”

Khi cậu ngước lên, đó là giám thị phòng thi, với quả tóc bạc và đeo kính râm, đang chằm chằm nhìn cậu với một biểu cảm khó chịu ra mặt

(À..... Quên mất là đang trong giờ kiểm tra.)

(R: Đặc quyền của thiên tài, thi không cần nhìn giờ <(“) )

Đây đã là kì kiểm tra thứ ba liên tiếp từ ngày nhập học. Trên mặt bàn của Nagi là tờ đề thi môn Nghiên cứu Xã hội đã bị nhàu do tay cậu đè lên. Khi cậu giơ cho giám thị xem tờ đề trắng trơn chưa viết được chữ nào của mình, mặt thầy còn nhăn lại hơn nữa và bỏ đi ngay sau đó.

“Fua……” (*ngáp*)

Giữa căn phòng học tĩnh lặng chỉ có tiếng bút máy đang cạ lên giấy, tiếng ngáp của Nagi làm xáo trộn cả bầu không khí của giờ thi. Trông các thí sinh ai cũng nghiêm túc, căng hết cả dây đàn để trả lời các câu hỏi, và Nagi biết điều đó. Những người này, họ học ở trên trường, sau giờ học thì họ đi học ở các lò luyện thi, khi về nhà thì họ tự cắt giảm thời gian ngủ của bản thân để có thêm thời gian học bài. Nagi thì không tới những lò luyện thi, thậm chí cậu còn không học bài, cậu không bỏ ra chút nỗ lực gì cả, nhưng lúc nào cậu cũng làm gần như đúng hết các câu hỏi trong đề kiểm tra, kể cả những câu ở mức nâng cao hay câu hỏi mẹo. Có đôi lúc cậu bị bạn học móc mỉa với những câu như, “Mày chỉ diễn như vậy còn thực tế mày luôn lén lút cắm đầu học sau lưng bọn tao có đúng không?”. Cậu không hiểu mục đích của câu hỏi đó. Cậu chẳng việc gì phải lén lén lút lút học như vậy làm gì cả, thậm chí ngay từ đầu cậu còn chẳng học hành cái gì sất. (Vấn đề kĩ năng)

(Rốt cuộc bọn họ đang cố gắng vì cái gì vậy?)

Một câu hỏi đơn giản nhưng đã luôn quanh quẩn trong tâm trí Nagi từ ngày cậu bước chân vào ngôi trường này. Có phải do bọn họ muốn đánh bại tất cả? Hay do họ không muốn làm kẻ thua? Con người luôn có xu hướng so sánh bản thân mình với người khác…… bất kể đó là học vấn, thể thao, độ nổi tiếng hay là thể hình. Làm như thế thì được cái gì? Cố gắng đấu tranh, ngước nhìn lên người khác, mong muốn chứng tỏ giá trị bản thân… Con người thật kì lạ. Chỉ cần được sống thôi cũng đủ rồi mà.

Họ luôn cạnh tranh với người khác, vượt lên trên người khác, thỏa mãn bản thân với ý nghĩ “Ta đặc biệt, ta là nhân vật chính.”…… Nhưng đối với Nagi, ham muốn trở nên “đặc biệt” và chăm chỉ nỗ lực để đạt được nó chỉ chứng minh cho điều ngược lại, đó là người không có tài năng, không “đặc biệt” một chút nào cả………

“Fuwah……” (*ngáp*)

Cậu không có hứng thú với việc cạnh tranh, như vậy sẽ không có ai để ý hay bận tâm đến cậu cả…… Tại sao mình lại nghĩ đến những việc như này nhỉ? Mà kệ đi, được sống thảnh thơi thoải mái thế này là ổn rồi. Nhức cái đầu thật.

Bing-bong……

Tiếng chuông reo lên báo hiệu giờ thi sắp hết, “Á, chết!” “Mình chết chắc rồi!”, những tiếng than cứ ngày một nhân lên trong khi thời gian thi dần khép lại.

__________

Mấy ngày sau, điểm thi môn Nghiên cứu Xã hội đã được trả về cho các em học sinh. Nagi được 97 điểm, số điểm cao nhất toàn khối trong đợt thi lần này.

___________________________________________________________________________________________________________________

Tóm tắt chapter: