Chúng Ta, Trước Trận Đấu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

37 321

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

290 7609

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

21 198

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

18 168

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

(Đang ra)

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

Nabeshiki

Con đường của vị anh hùng vẫn còn dài và gian khổ, nhưng nếu có điều gì mà Noor không hề sợ, đó sẽ là sự cố gắng không ngừng.

23 535

Boushoku no Berserk ~ Ore dake Level to Iu Gainen wo Toppa Suru ~

(Đang ra)

Boushoku no Berserk ~ Ore dake Level to Iu Gainen wo Toppa Suru ~

Isshiki Ichika

Dần dần, một người vốn bị đối xử như đống rác rưởi, bị xã hội ruồng bỏ; bắt đầu vực dậy và ngẩng cao đầu. Phá vỡ khái niệm “level” - thứ đang chi phối cả thế giới này, anh gieo rắc nỗi sợ với sức mạnh

153 10637

Volume 1.2: Nagi Seishirou - Chương 08: Sự Nghiệp

Có Choki ở bên cạnh đúng là tốt hơn cho Nagi thật. Cậu bé giúp anh chàng Nagi ngái ngủ thức dậy mỗi buổi sáng.

Sáng sớm, chuông báo thức reo lên, kéo Nagi dậy khỏi giấc ngủ êm đềm của mình.

“Oáp……”

Cậu ngoi lên, vươn người ra để tắt chuông báo thức.

“Chào buổi sáng Choki.”

Cậu chọc ngón tay vào gai của Choki trong lúc đang chào hỏi cậu bé*. 

(“Ouch…… Giờ mình tỉnh ngủ hẳn rồi.)

Cơn đau nhói lên đã đánh thức hoàn toàn bộ não của Nagi khỏi trạng thái mơ màng. Vào mỗi buổi sáng, việc đầu tiêm cậu là là chơi game. Nagi lại nằm xuống giường và với lấy chiếc máy chơi game cầm tay của mình. Trong lúc đang nằm ì ra đó và bắn hạ từng tên địch, cậu nghe thấy tiếng xì xào của mọi người ở bên ngoài đang tấp nập chuẩn bị cho ngày mới. Nếu có thể, cậu vẫn muốn nằm ở đây chơi game hơn là đi học. Cứ thế nằm đây chơi game, rồi đi ngủ, rồi lại thức dậy và chơi game tiếp. Một vòng lặp thoải mái và nhàn hạ biết bao.

“......Sự nghiệp sau này, hmmm…”

Hai năm trước, cậu đã phải suy nghĩ về vấn đề này. Giờ đã là học sinh năm 2, cậu phải đưa ra quyết định sẽ học ban Xã hội hay Tự nhiên, chọn một khóa học và sau đó là sẽ vào Đại học nào nữa. Một chuỗi các sự kiện phiền phức trong tương lai đang đến gần hơn bao giờ hết. Đối với Nagi, cậu không có chút hứng thú gì về của cải vật chất, vậy nên cậu không muốn một siêu xe hay căn biệt thự nào cả. Tất cả những gì cậu cần là một căn phòng và thời gian để chơi game, một công việc với lương hậu hĩnh mà không phải làm việc quá sức và vắt kiệt sức của cậu, rồi nghỉ hưu sớm nhất có thể và chơi game cho tới cuối đời……

Trong lúc Nagi còn đang ngẩn ngơ định hình lại tương lai trước mắt, cậu đã bị bắn gục.

(Mình nên dậy thôi……)

Cậu có thể chơi bao lâu cậu muốn cũng được, nhưng cậu vẫn phải đến trường. Cậu nhận thức được việc chơi quá nhiều là không tốt. Đầu tiên, bữa sáng. Nagi không biết nấu ăn, và ăn đối với Nagi là một thứ phiền phức, vì vậy tủ lạnh của Nagi chỉ toàn là thạch dinh dưỡng, tu một hơi là hết. Cơ mà dạo này đến việc hút thạch từ hộp cũng làm cậu thấy phiền rồi.

(Tại sao mình lại đói…… Nếu không thấy đói, mình sẽ không phải ăn.)

Nếu bạn không ăn, bạn không phải đánh răng hay là đi vệ sinh nữa. Cơ mà dù có lợi ích thật, bụng cậu vẫn đang réo lên vì đói, vì vậy cậu không còn lựa chọn nào ngoài việc húp hết chỗ thạch dinh dưỡng kia cho đầy bụng.

(Đi tắm với thay đồ cũng phiền phức nữa…… Ước gì mình có thể sống chỉ với nước như Choki…… Không biết liệu mình có thể chỉ dựa vào quang hợp mà sống được không nhỉ……)(Truck-kun có thể giúp anh đấy)

Vì đeo cà vạt cũng phiền phức không kém, Nagi mặc một chiếc hoodie thay cho áo sơ mi dưới chiếc áo đồng phục của mình.

“Ta đi đây.”

Cậu chào tạm biệt Choki trước khi rời khỏi căn hộ đến trường.

(Ah~ha. Ước gì không phải đến chết…… Phiền chết mất……)

Nagi đã quá mệt mỏi với việc tồn tại rồi.

**********

"Nagi Seishiro, đến phòng giáo viên sau giờ học."

Nagi bị đánh dấu đỏ trong bài kiểm tra Quốc ngữ (Cậu thấy chán quá nên đi ngủ mà không làm bài) và bị gọi lên uống chè với giáo viên chủ nhiệm. Năm nay, chủ nhiệm của lớp cậu không phải thầy Isshiki mà là một ông thầy với cái bụng phệ còn người thì đổ mồ hôi không ngớt. Nagi không thích thầy ấy cho lắm.

“Nagi, em có thể làm được, vậy tại sao em lại không làm chứ? Em không có ước mơ hay đam mê gì sao? Em phải nỗ lực cố gắng từ bây giờ, bất kể em dự định thi vào đại học nào. Với khả năng của em, thầy tin là những trường top đầu cũng không phải thử thách quá lớn. Nhưng đó là khi em chịu cố gắng, và đây là lúc mà em phải cố gắng bằng tất cả khả năng của mình.”

Ngồi bên bàn làm việc với những tập giấy chồng chất, người thầy chủ nhiệm rút khăn ra lau mồ hôi trên mặt trong lúc đang dạy dỗ lại Nagi.

Những lời này gần như y xì đúc với cái bài thuyết giảng cậu đã được nghe hai năm trước vậy.

“Em phải nghiêm túc suy nghĩ về tương lai của bản thân đi”. Sau một bài thuyết giáo như thể vừa lặp lại vừa rồi, Nagi cuối cùng đã được cho về nhà.

(......Tương lai à……)

Hành lang dán đầy những tấm áp phích với thông tin về các trường đại học, học sinh đứa nào đứa nấy đều cắm mặt vào quyển sách, thư viện thì lúc nào cũng chật kín người cho tới tận giờ đóng cửa. Chỉ ba bước ra khỏi phòng giáo viên, Nagi đã cảm thấy mệt mỏi khi phải nghĩ về tương lai của mình.

(Tại sao mọi người ai cũng phải gắng sức đến vậy nhỉ……)

Người thầy kia không biết rằng trên thế giới này thật sự có những thiên tài bẩm sinh. Và Nagi là một trong số những thiên tài đó, dù hiện tại cậu vẫn chưa nhận ra tài năng thật sự của mình. Cậu có thể dễ dàng làm hầu như mọi việc mà không cần phải cố gắng. Kể cả khi đó là trong học tập, cậu có thể dễ dàng ghi nhớ từng giờ học nếu cậu thực sự muốn mà không phải bỏ ra hàng giờ ôn lại bài như các bạn cùng trang lứa. Nagi và những học sinh khác kia không ở cùng một đẳng cấp. Tuy nhiên, nếu có thứ gì đó chỉ có thể đạt được thông qua sự nỗ lực cố gắng, Nagi sẽ lập tức bỏ cuộc, bởi cậu vẫn chưa tìm ra được thứ mà cậu thực sự khát khao. Vì vậy, mỗi khi ai đó nói, “Cậu có thể làm được mà”, Nagi sẽ chỉ phản hồi bằng một dấu hỏi chấm và ánh nhìn tỏ sự khó hiểu. Một người bình thường chăm chỉ nỗ lực sẽ không bao giờ hiểu được những thiên tài từ trong trứng nước như Nagi. Thế giới quan của cả hai là quá khác biệt, khoảng cách giữa cả hai cũng quá đỗi mênh mông. Cho tới ngày nay Nagi vẫn chưa nhận ra điều này.

(Thôi sao cũng được. Đi chơi thôi.)

Tại chỗ cầu thang như thường lệ, cậu rút điện thoại của mình ra. Trong khi bạn bè đồng trang lứa đứa cắm mặt vào học, đứa thì tham gia các CLB, đứa thì đi kiếm người yêu, Nagi, kẻ tách biệt với mọi người, đã vượt qua 2.000 giờ chơi trên con game yêu thích của mình. Cậu chạy xung quanh sân đấu, bắn hạ từng kẻ địch trong tầm ngắm. Ngả sang phải, nghiêng người sang trái, góc bắn đẹp, bắn liên tiếp và tung ra loạt đạn quyết định kết liễu thành công được đối phương. (Đoạn này muốn lồng văn Aatrox solo kill quá, cơ mà Nagi dân FPS nên méo chế được =(( )

Trong khi Nagi đang đắm chìm trong thế giới riêng của bản thân, “Bụp”, cậu cảm nhận được có gì đó va vào bên sườn cậu. Nagi đang ngồi sát bên cạnh lan can cầu thang, một điểm mù đối với những người đang từ tầng trên đi xuống, và thế là một học sinh đã va phải vào cậu. Một học sinh có mái tóc màu tím (Bố đường tương lai). Cú va chạm khiến Nagi ngã nhào về phía trước. Chiếc điện thoại văng ra khỏi tay Nagi.

“Ah. Xin lỗi…"

Cậu bạn tóc tím xin lỗi vì lỡ va phải vào Nagi dù không cố ý. Cùng lúc đó, Nagi nhảy thẳng xuống từ chỗ cầu thang để bắt lấy chiếc điện thoại của mình.

*: Mình nhân hóa Choki lên thành cậu bé để đọc cho nó thân thuộc với gần gũi với Nagi hơn chứ gọi cái cây như chap 7 thì hơi kì :b