Chronicle Legion

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Dungeon Farm: Ie wo Oidasareta node, Dungeon no Noujou wo Tsukutte Kurasou to Omoimasu

(Đang ra)

Dungeon Farm: Ie wo Oidasareta node, Dungeon no Noujou wo Tsukutte Kurasou to Omoimasu

Suzuki Ryuuichi

Thoát khỏi xiềng xích của những kỳ vọng nghiêm khắc từ gia đình, Bale quyết định sử dụng kiến thức từ kiếp trước để sống tự do như một nông dân. Cậu tận dụng sức mạnh của Dragon Tree Sword để tạo ra m

64 25

Kẹo giả kim của Gisele

(Đang ra)

Kẹo giả kim của Gisele

Shiba

Một câu chuyện fantasy về việc chế tác tự do và vui vẻ của Giselle, một nhà giả kim thuật vô cùng tài năng mà không hề hay biết, cùng với Tinh linh mềm mại Taa-chan, xin được phép bắt đầu

47 87

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

(Đang ra)

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

掠过的乌鸦

Truyện kể về nam chính xuyên không đến một vùng thôn quê hẻo lánh cách 2 tiếng mới có một chuyến xe bus. Cậu ấy tự dựa vào sức mình trở thành nam sinh tài hoa ưu tú, đúng lúc này thì hệ thống mới được

262 544

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

447 2928

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

(Đang ra)

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

Tứ Cửu

Là kẻ độc hành trong kẻ độc hành, Hikigaya Hachiman chỉ muốn sống một cuộc đời học đường yên bình.Vì nên mấy boss các người có thể đừng lúc nào cũng nghĩ đến chuyện gây rối được không? Học hành tử tế

366 1956

Quyển 2 - Hoàng tử và Quốc vương Sư Tử - Chương 2.3

Chàng trai tuấn tú trông hệt Ushiwakamaru kia rốt cuộc là ai?

Hơn nữa, đây rốt cuộc là nơi nào? Hatsune tin rằng cái tính cách "đơn giản", dễ dàng gạt bỏ những câu hỏi đó sang một bên, chính là thế mạnh của cô. Một cuộc thử thách kinh hoàng sắp sửa bắt đầu. Mấy chuyện nhỏ nhặt này chẳng đáng bận tâm. Điều cô thật sự nên nghĩ tới là làm sao để dạy cho cái cậu trai kiêu ngạo này một bài học.

"Nếu để bảo vật này bị mai một, ta sẽ làm hổ danh tổ tiên nhà Tachibana mất thôi."

Hatsune tuốt thanh tachi mà cậu ta đã đưa cho cô ra. Tin tưởng thái quá vào lòng tốt của đối phương sẽ rất nguy hiểm, nên Hatsune vung kiếm thử một nhát. Thanh tachi dùng khá vừa tay. Chẳng hạn, nếu đinh tán giữ chuôi kiếm bị lỏng, lưỡi kiếm có thể văng ra khỏi cán khi vung. May mắn thay, không có vấn đề nào như vậy. Hatsune không chút lo lắng nâng thanh tachi lên.

Mũi kiếm chỉ thẳng vào gương mặt tuấn tú của Ushiwakamaru (?), cô nói: "Để ta thử xem ngươi giỏi giang đến mức nào."

Nói rồi, Hatsune nhanh chóng lao về phía cậu trai. Cùng lúc đó, cô thực hiện một cú đâm chí mạng bằng hai tay, nhắm thẳng vào gương mặt đẹp đẽ của cậu ta. Đối thủ đã tự tin đến mức cho Hatsune mượn vũ khí của chính mình. Là thành viên của gia tộc Tachibana, Hatsune không có ý định khoan dung với một kẻ địch kiêu ngạo như vậy. Đọc được ý đồ tấn công của Hatsune, cậu trai lùi lại để tránh mũi tachi.

"Ta chẳng có tư cách gì để chỉ trích người khác..." Chàng trai tuấn tú cười gượng nói: "Với một cô gái mà ngươi thực sự có tính khí khá dữ dằn đấy."

"Ngươi đang nói gì vậy? Đánh nhau là phải ra tay trước!"

Trong các cuộc đối đầu giữa những kiếm khách bậc thầy, hiếm khi có ai tấn công một cách nhẹ nhàng. Để tránh bị phản công, người ta thường có xu hướng để đối thủ ra tay trước, rồi tìm sơ hở để trả đũa. Khái niệm này trong kiếm thuật Nhật Bản được gọi là *go no sen*.

Tuy nhiên, Hatsune đã tấn công ngay lập tức, bất chấp tất cả. Một đòn may mắn có thể dẫn đến chiến thắng tức thì. Đây cũng là nguyên tắc chiến đấu bằng kiếm thật.

"Gia tộc ta ghét việc chờ đợi sơ hở mà không tấn công."

"Ta thực sự đồng ý với điểm đó, nhưng ta nghĩ phụ nữ nên dịu dàng hơn một chút."

"Ta nghe những lời cằn nhằn đó đủ rồi!"

Trong khi tranh luận bằng lời nói, Hatsune không ngừng di chuyển. Cậu trai đã lùi lại và Hatsune truy đuổi theo.

Một cú chém cao của Hatsune quét ngang qua bên mặt thanh tú của cậu trai, nhưng cậu ta né được trong gang tấc chỉ bằng một cái xoay nhẹ thân trên. Sau đó, Hatsune giả vờ tấn công vào cánh tay nhưng thực chất lại chém chéo vào cẳng chân phải của cậu ta. Đòn này cũng bị né. Cậu trai di chuyển ngang sang chừng một phân, một lần nữa né tránh trong gang tấc.

"Thêm một đòn nữa!"

"Hahaha. Vậy ra đây là một con ngựa hoang hung dữ biết đá!"

Hatsune đã chuyển sang một cú đá thấp, định phá tan đầu gối của cậu trai. Cậu trai lại nhảy lùi lại, né được cú đá. Cho đến nay, tất cả các đòn tấn công của cô đều chỉ cách mục tiêu một hoặc hai centimet. Vậy mà cậu trai vẫn khiến Hatsune không thể thành công.

Ngoài thị lực xuất sắc, cậu ta còn sở hữu tốc độ và sự linh hoạt như loài vật. Không có tài năng thiên bẩm, chỉ luyện tập thôi thì không bao giờ đạt được trình độ võ thuật này. So sánh những động tác nhanh nhẹn của cậu ta với mèo hay khỉ cũng không phải là phóng đại. Phản xạ và khả năng quan sát chuyển động của cậu ta cũng sánh ngang với động vật.

"Quả nhiên là đệ tử của Kurama Tengu..."

Khi còn là một cậu bé, Ushiwakamaru đã tinh thông binh pháp dưới sự chỉ dạy của Đại Tengu vùng Kurama. Nhớ lại cảnh trong kịch Noh, Hatsune sử dụng chiêu tủ của riêng mình. Mặc dù không cao siêu như "một tuyệt kỹ bí mật", nhưng nó khá hữu ích—

"Hiyahhhhhhhhhhh!"

"Ồ?"

Chàng trai tuấn tú lộ vẻ kinh ngạc khi nhẹ nhàng né cú chém ngang của Hatsune. Cuối cùng, cậu ta cũng bỏ thái độ ngạo mạn. Sau khi liên tiếp tấn công cậu trai bằng những cú chém chéo trái phải, Hatsune chuyển sang đâm vào tim bằng một cú đâm một tay. Cậu trai khéo léo né tránh tất cả các đòn tấn công mà không hề tự mãn. Cậu ta không còn phô trương sự tự tin bằng cách né tránh các đòn tấn công trong gang tấc nữa. Thay vào đó, cậu ta duy trì khoảng cách vài chục centimet để né thanh tachi của Hatsune.

"Mấy trò vặt vãnh của ngươi cũng khá thú vị đấy."

Thoáng liếc nhìn thế đứng của Hatsune, cậu trai lẩm bẩm. Cậu ta thực sự phi thường khi đã nhìn thấu mánh khóe của Hatsune nhanh đến vậy. Nếu Tachibana Hatsune là một chú sẻ non hót líu lo trên cành, thì cậu ta sẽ là một con phượng hoàng bay lượn trên bầu trời. Đó chính là sự chênh lệch khổng lồ giữa họ.

Tuy nhiên, sự chênh lệch đó không hoàn toàn không thể rút ngắn. Còn quá sớm để bỏ cuộc!

"Thử chiêu này xem sao!?"

Hatsune vào thế *seigan* trung cấp, quét kiếm ngang về phía cậu trai. Động tác phòng thủ của cậu ta thậm chí còn ấn tượng hơn. Nhảy vụt lên không trung, cậu ta bay nhẹ nhàng qua cú chém của Hatsune. Điều khó tin hơn là cậu ta còn đạp lên thanh tachi đang vung về phía mình và nhảy bật lên một lần nữa từ lưng lưỡi kiếm. Sau đó, cậu ta bay vút lên cao như chim trước khi nhào lộn và đáp xuống phía sau Hatsune.

"!?"

"Ý hay đấy. Tiếc là không có tác dụng với ta," cậu trai thản nhiên nói.

Hatsune nhớ lại một truyền thuyết kể rằng Matsubayashi Henyasai, một kiếm khách bậc thầy thời Edo, đã sử dụng một chiêu tương tự. Henya là biệt danh ví tốc độ và sự nhanh nhẹn của ông với một con dơi.

"Ngươi nhảy khắp nơi làm cho cả gã khổng lồ Benkei cũng bối rối..." Hatsune lén liếc nhanh xuống đôi tay đang cầm thanh tachi của mình.

Cậu trai đã cho cô mượn một thanh tachi có chuôi dài khoảng ba mươi centimet. Trong loạt tấn công vừa rồi, Hatsune đã điều chỉnh nhẹ vị trí cầm nắm sau mỗi đòn.

"Thế này vẫn chưa đủ. Ngay cả *naginata* của Musashibō Benkei còn không chạm được hắn kia mà."

Vì chuôi kiếm dài ba mươi centimet, việc cầm kiếm gần hộ thủ hay về phía cuối sẽ thay đổi tầm với tổng thể của lưỡi kiếm. Do đó, Hatsune sẽ trượt tay dọc theo chuôi kiếm trước khi tấn công, linh hoạt điều chỉnh vị trí cầm nắm để tạo ra những thay đổi nhỏ trong tầm tấn công của thanh tachi.

Độ biến thiên chừng mười phân ấy lại bất ngờ hiệu quả đến không ngờ trong việc làm rối loạn bản năng phòng thủ của đối phương. Các bậc cao thủ có nhãn lực phi phàm lại càng nhạy bén với những thay đổi nhỏ nhặt, thế nên họ càng dễ bị ảnh hưởng hơn cả. Đây là một kỹ thuật chiến đấu rất thực tiễn, chỉ có thể thực hiện được với những thanh kiếm Nhật có cán dài.

Nhận ra khoảng cách về võ nghệ giữa hai người, Hatsune khẽ liếm môi.

"Nha đầu, ta sẽ giữ lời hứa lúc nãy."

Chàng trai tuấn tú rút từ trong ngực áo ra một chiếc quạt. Không phải loại quạt sắt gân thép mà chỉ là một chiếc quạt giấy Nhật Bản đơn thuần. Chẳng cần mở quạt, hắn ta cứ thế nhìn chằm chằm vào Hatsune.

"Rút kiếm ra đối phó với cô thì thật làm ô danh ta. Nhưng hãy nhớ cho kỹ, Kurou Yoshitsune này khi có vũ khí trong tay, ta ở một đẳng cấp hoàn toàn khác."

Cuối cùng cũng xưng tên và thân phận, chàng trai tuấn tú ngừng mọi động tác. Với ánh mắt sắc lạnh, cậu ta toát ra khí chất trầm ổn, điềm tĩnh khi quan sát từng cử chỉ của Hatsune. Hatsune có chút bực mình vì đối thủ chỉ lấy ra một chiếc quạt, nhưng cũng đành chịu. Kurou Hougan đã quyết định rằng như vậy là "đã đủ rồi."

"Xem ra mình phải liều một phen, dốc toàn lực tấn công thôi..." Hatsune lẩm bẩm rồi bắt đầu tính toán chiến thuật.

Tuy nhiên, trong đầu nàng chỉ quanh quẩn những lời bạn bè đã nói. Masatsugu từng bảo kết quả cuối cùng hoàn toàn phụ thuộc vào năng lực của chính Tachibana Hatsune. Công chúa đã ra lệnh cho nàng phải thành công bằng mọi giá. Rikka thì tin rằng điều thực sự quan trọng là những thành tích chiến đấu sau khi trở thành Hiệp Sĩ—

"Được!"

Đã hạ quyết tâm, Hatsune thẳng lưng. Rồi nàng ném thanh tachi trong tay xuống dòng sông bên dưới cây cầu.

"Gì vậy chứ?"

"Ta có thể tìm ra cách mà không cần dựa vào thứ này."

Hơn nữa, nàng còn ngồi khoanh chân xuống đất.

"Đến lượt ngươi tấn công. Ta sẽ không đi đâu cả. Cứ ra tay bất cứ lúc nào!"

"Ta chưa từng nghĩ Nhật Bản lại có thể sinh ra một kẻ ngốc dám trơ trẽn nói chuyện với ta như vậy."

Chàng trai lộ vẻ ngạc nhiên nhưng rồi một nụ cười tự mãn hiện ra nơi khóe môi.

Chàng mỹ nam tử mang tên Kurou Hougan Yoshitsune tiến đến với những bước chân linh hoạt. Trước mặt Hatsune, hắn ta vung chiếc quạt trong tay phải xuống với tốc độ như chớp.

Chiếc quạt, một món đồ thủ công làm từ gỗ và giấy, đập thẳng vào đầu Hatsune. Tiếng xé gió thậm chí còn vang lên, điều mà bình thường một chiếc quạt không thể làm được.

"Ôi chao!?"

Cú va chạm mạnh khiến hộp sọ và não Hatsune rung chuyển, làm nàng hoa mắt. Thật không thể tin nổi, một chiếc quạt giấy lại có thể gây ra một đòn nặng đến vậy. Quả là một kỳ tích vô song. Tuy nhiên, Hatsune đã tập trung toàn bộ ý chí kiên cường của một hậu duệ nhà Tachibana.

Hatsune tưởng tượng chiếc quạt được Kurou Hougan vung xuống bằng cánh tay phải như một thanh katana. Nàng đã thành công trong việc thực hiện một kỹ thuật tay không để đối phó với đối thủ có vũ khí. Hatsune đã suy luận rằng đầu hoặc mặt sẽ là mục tiêu khả dĩ nhất vì đối thủ đang tấn công nàng bằng quạt khi nàng đang ngồi trên mặt đất. Quyết tâm túm lấy cánh tay hắn ta dù phải chịu đòn, nàng chỉ đơn giản là chờ đợi hắn đến với mình.

"Áaaaaa!"

Hatsune ngả người ra sau, kéo cánh tay phải của Kurou Yoshitsune theo, đồng thời vòng chân kẹp lấy vùng vai hắn ta—

Chàng trai suýt ngã nhào về phía trước. Thế là Hatsune bám chặt lấy cánh tay hắn. Treo lơ lửng giữa không trung, Hatsune tự nhiên rơi xuống. Ngay khi lưng nàng chạm đất, nàng lăn tròn, kéo Kurou Yoshitsune theo. Cả hai người rơi vào trạng thái vật lộn dưới đất.

Dồn áp lực vào khớp khuỷu tay của hắn, Hatsune thực hiện một đòn khóa tay bay (flying armbar).

Phiên bản Ushiwakamaru của Kurou Yoshitsune có tầm vóc nhỏ bé. Hơn nữa, một võ sĩ từ thời Heian có lẽ sẽ không có kiến thức gì về một đòn tấn công bất ngờ từ trên không của nhu thuật Brazil (Brazilian jiu-jitsu).

Nước cờ đúng đắn của Hatsune đã tạo ra cơ hội chiến thắng. Tuy nhiên, đòn tấn công của nàng chỉ thành công một nửa.

"Chậc!"

Trước khi khớp bị khóa hoàn toàn, Kurou Yoshitsune vung mạnh cánh tay phải. Hatsune đã gần như duỗi thẳng được khuỷu tay hắn nhưng không thể nhúc nhích cánh tay hắn thêm nữa. Dù chỉ là một cậu bé, nhưng sức mạnh cánh tay của Kurou Yoshitsune thật phi thường. Hatsune không thể thắng được hắn dù có cố gắng đến mấy.

Tuy nhiên, Hatsune tự hào nói, "Thế nào? Thế này cuối cùng cũng coi là đã tóm được ngươi rồi chứ!?"

"Quả thực, ta không thể phủ nhận điều đó," Kurou trẻ tuổi đáp lại một cách không vui vẻ.

"Tuyệt!"

Biết mình đã thành công, Hatsune reo lên phấn khích. Nàng đang thực hiện các kỹ thuật vật lộn trên cầu. Buông cánh tay phải của chàng trai ra, nàng duỗi tay chân, cứ thế nằm ngửa trên đất trong tư thế dang tay dang chân như hình ngôi sao.

Sự mệt mỏi của nàng rất dữ dội nhưng cũng đi kèm với cảm giác thành tựu không kém.

Trong khi Hatsune đang nằm đó cười toe toét một mình, Kurou Yoshitsune lập tức đứng dậy.

"Nhân tiện, ta không thể tin được cô lại dám đón đòn của ta."

Hắn ta lạnh lùng nhìn xuống Hatsune với những lời khen ngợi.

"Tất nhiên là đáng sợ, nhưng nghi thức này rốt cuộc cũng chỉ là một bài kiểm tra thôi."

Mặc dù có nguy cơ mất mạng, nhưng rốt cuộc đó cũng chỉ là một bài kiểm tra—

Hatsune nhớ lại lời khuyên của Akigase Rikka.

"Theo ta đoán, chắc nó sẽ không quá khắc nghiệt đâu. Hơn nữa, nếu ngươi thực sự muốn giết ta, ngươi sẽ không dùng quạt, đúng không?"

Một chiếc quạt giấy không thể giết người, đó là lý do Hatsune dám đánh cược.

Thấy Hatsune nằm trên đất với nụ cười ngốc nghếch, Kurou trẻ tuổi nói "Ta hiểu rồi."

"Cô đúng là một kẻ ngốc."

"Khoan đã. Ngươi không thấy mình quá thô lỗ với một quý cô sao—?"

Hatsune định phản đối thì giật mình kinh ngạc.

Kurou trẻ tuổi đi đến lan can cầu và vung chiếc quạt trong tay phải. Bị chiếc quạt đánh trúng, thanh gỗ dày nứt toác rồi đổ sập sau khi xuất hiện những vết nứt nhỏ li ti. Hơn nữa, sự phá hủy chỉ giới hạn ở đúng một chỗ đó.

Đòn tấn công này mạnh mẽ và gây sốc hơn vẻ ngoài của nó.

Hatsune từ từ đứng dậy, nhìn chằm chằm vào tình trạng thảm hại của lan can.

"......"

"Dù ta dùng quạt hay một cành cây, ta cũng có thể dễ dàng làm vỡ sọ một nha đầu. Ta cố tình nương tay để xem cô đang nghĩ ra ý tưởng lố bịch gì. Nha đầu, cô đã khơi dậy sự tò mò của ta. Coi như cô thắng."

"Thật ư?"

"Mà nghĩ cho cùng, kẻ ngốc lại ít khi bị tên lạc bắn trúng trên chiến trường."

"Đó... đó rõ ràng là lời lẽ miệt thị! Kết luận vội vàng như thế là không phải!"

"Đừng vội vàng phủ nhận. Dù đúng là ngốc nghếch, nhưng cô cũng có mặt tinh ranh của mình, khiến cô trở thành một kẻ ngốc có năng lực. Tạm thời, ta sẽ giúp đỡ cô. Hãy cố gắng hết sức."

Sau khi trêu chọc Hatsune xong, cơ thể Kurou dần dần lớn lên.

Sự lớn lên này không phải là trưởng thành, mà là sự bành trướng về kích thước. Hắn biến thành một chiến binh khổng lồ có cánh, cao tới tám mét, trông rất giống với Kamuy – quân đoàn chủ lực của Đế quốc Nhật Bản.

Giống, nhưng không hoàn toàn giống…

Sau khi chứng kiến toàn bộ quá trình biến đổi, Hatsune ngất lịm đi.

Khi tỉnh dậy, Tachibana Hatsune thấy mình đang nằm trên sàn chiếu tatami trong võ đường.

Cô đã ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Cuộn thư màu xanh vẫn nằm chặt trong tay phải cô chính là hiện thân của Appellation của Kurou Hougan Yoshitsune.

Hơn nữa, Hatsune mơ hồ cảm nhận được.

Bên trong cuộn thư là một ý chí mạnh mẽ cùng với những cảm xúc mãnh liệt của một chiến binh, khao khát được chiến đấu.

Trong giấc mơ, cô đã gặp vị tướng quân Kurou Hougan Yoshitsune. Đây chính là bằng chứng cho thấy danh tiếng lẫy lừng của ông đã công nhận người kế nhiệm mới nhất.