Thật là sảng khoái khi thấy ả phản diện ngày càng khổ sở. Biết là cô ta khác với tôi ở nhiều thứ, nhưng cái mặt đó dễ ghét thật. Nhưng tôi thấy cô ta sắp chịu hết nổi rồi.
Khá khó để đọc vị được ả này bởi cô ta lúc nào cũng mang trên mình một chiếc mặt nạ vô cảm. Nhưng gần đây, tôi gặp ả gần như là hằng ngày, nên tôi có thể lờ mờ đoán được tình hình nội tâm cô ta. Da của cô đang ngày càng nhăn nheo đấy, không nhận ra à?
Đến tôi cũng thấy thật tội nghiệp khi thấy cô còn trẻ như thế này mà làn da đã nhăn nheo hết cả.
Hơn nữa, cô ta phải vào thế gia nhập vào nhóm của tôi và thái tử cùng những gã đàn ông kia, vậy nên chúng tôi cho phép việc cô ta giúp đỡ, thế mà cái ả không biết điều kia lại bắt đầu nêu ra những ý kiến của riêng mình. Cứ làm như thế thì Karl-sama sẽ càng ghét cô hơn đấy, cô có biết không?
Nữ phản diện thì chỉ nên làm những thứ mà mọi người bảo ả làm, như một người hầu thôi. Hơn nữa, thật là tiện khi ả còn biết tự giác làm thêm những việc vặt nữa.
Tuy vậy, vào khoảng thời gian này sẽ xuất hiện sự kiện nơi nữ phản diện sẽ đánh tôi, nhưng tôi nghĩ là phải một lúc sau cơ. Thực ra thì tôi muốn ả hiểu nhầm những lời của tôi và tát tôi hơn, nhưng tôi muốn giữ mọi chuyện gần nguyên tác nhất có thể.
“Anastasia-sama, cô vẫn ở đây à?”
“…”
“Bởi vì cô cứ cứng nhắc và khó chịu như vây, nên Karl-sama mới không thèm đoái hoài tới cô đấy, cô biết không?”
“…Hôn ước của chúng tôi không phụ thuộc vào những thứ như vậy. Tất cả là cho tương lai của đất nước này.”
“Eh? Nhưng Karl-sama vậy trông dễ thương lắm đấy, chắc cô không biết đâu nhỉ? Tôi chắc là cả Karl-sama lẫn mọi người đều biết là một nữ hoàng trông thậttt là dễ thương thì tốt hơn nhiều, đúng không Anastasia-sama?”
Vừa dứt lời, nhiệt độ phòng đã giảm xuống đáng kể. Fufufu, dính câu rồi, ả ta đang rất tức giận.
Nữ phản diện trong game sở hữu hai chúc phúc, [Băng thuật] và [Kỵ sĩ], giờ thì [Băng thuật] đang dần mất kiểm soát do cơn giận của cô ta.
Có nên nói khích thêm một chút nữa không nhỉ?
“Ủa? Cô cảm thấy buồn hả? Vui lên đi. Nhìn nè, nữ hoàng tương lai đang cười với cô đó.”
Tôi nhìn chằm chằm vào ả ta trong điệu bộ dễ thương và cười.
“Amy, cô đang sỉ nhục ta đấy à?”
“Khôngg, Anastasia-sama, ngài đang làm em sợ đấy.”
Nghe vậy, ả ta thở dài và lại bắt đầu bài giảng.
Ả ta cứng đầu thật đấy. Sao cô không tát vào mặt tôi cho rồi đi!??
“Nghe này, ngôi trường này có cái gọi là tôn ti trật tự. Đó là một thứ không thể vi phạm bởi học sinh của trường. Vậy nên hãy cư xử cho đúng mực.”
“Anastasia-sama có thấy kì lạ không? Cả cô và tôi đều là con người. Tất cả con người đều bình đẳng trước Chúa.”
“Đấy là câu chuyện khi ta đứng trước Chúa. Tôi chỉ nói rằng cô nên cư xử đúng theo địa vị của mình. Mà cô nghĩ cô là ai? Ve vãn với người đã có hôn ước? Đừng làm những việc gây nhiều nhầm nữa!”
Ả ta càng lúc càng lớn giọng. Đúng là khổ dâm mà, vẫn còn tình cảm với Karl-sama dù cho bị đối xử đến mức này.
“Không phải đâu, mình với Karl-sama là bạn của nhau mà. Cả Marx, Leo, Oscar, Claude đều là những người bạn quý giá của mình. Đừng đổ lỗi cho những người bạn của mình!”
“Tôi nói rằng nó không bình thường. Hãy thân thiết với những người mà không có hôn ước ấy!”
“Mình sẽ không để người ngoài như Anastasia-sama phá hỏng tình bạn giữa chúng mình đâu!”
“Cái gì!?”
Không khí càng lúc càng lạnh hơn, tôi nghĩ rằng ả sắp đưa tay lên rồi, nhưng Karl-sama và những gã đàn ông còn lại đã trở về. Buồn thật đấy. Có vẻ tôi đã canh thời gian hơi sai.
“Hey, Anastasia. Cô đang làm quái gì vậy? Không phải cả hai đang cùng chuẩn bị cho lễ hội à? Ta đã bảo cô không gây sự mà? Không lẽ chuyện cỏn con như vậy mà cô không làm được, cô vẫn thường nói những thứ làm như cô tài giỏi lắm mà?”
“Thưa Điện hạ! Đó là, ả đàn bà này!”
“Karl-sama. Em cũng muốn chúng em hòa hợp, nhưng Anastasia-sama lại bắt nạt em.”
Tôi nói vậy và giả vờ cúi đầu trong thất vọng, nhưng Karl-sama nhẹ nhàng ôm lấy tôi.
“Hey!”
Ả ta cô thanh minh, nhưng Karl-sama hét lớn.
“Im ngay! Ngậm cái mồm thối tha của cô lại! Đó là mệnh lệnh!”
“Gu~tsu”
“Mối quan hệ giữa ta và cô là chỉ nằm trong khuôn khổ những bữa tiệc và truyền thông. Đừng lôi nó vào trong ngôi trường này.”
“Đã…hiểu…”
Ả ta lại cố tỏ ra vô cảm và tiếp tục công việc như một người hầu.
Trông cái mặt kìa, khó coi quá đấy. Ah, thật là phê quá đi mà.
****
Tôi rời phòng với Karl-sama và những gã đàn ông kia, nhưng sau đó quay lại với lí do rằng mình có việc cá nhân.
Tôi đứng giữa hành lang và đợi, ả đàn bà kia tiến đến với vẻ mặt lạnh băng.
Oh, thế à, định bơ bà à?
Ả ta ngó lơ và đi ngang mặt tôi, vậy nên tôi liền mìm cười và nói.
“Đúng là cái thứ vô dụng. Cô nghĩ sao khi thấy vị hôn thê của cô bị cướp đi ngay trước mắt mình?”
Nghe thấy câu khiêu khích, ả ta mở to mắt, cùng với gương mặt đỏ gay, ả đưa cánh tay phải lên.
Fufu, sự kiện hoàn thành rồi.
“Hắt-xì.”
Vừa lúc tôi nghĩ vậy, ai đó đã phá bĩnh kế hoạch của tôi.
Ả ta, bất ngờ trước tiếng hắt xì kì cục của tên mọt sách, đã không tát tôi!
Tới nước này rồi mà vẫn tạch à!
Tôi đã rất cố gắng để mọi chuyện dẫn đến được đây. Thằng chó mọt sách đó! Chịu trách nhiệm đi!
“Oh, oh? Anastasia-sama? Và cả Amy-sama nữa? Hai người đang nói chuyện ạ? Xin lỗi đã làm phiền!”
Tên đó, chạy ngay đi sau khi dứt lời.
Ah, bà mày giận lắm rồi đấy. Sau khi tống khứ được ả phản diện rồi, sẽ đến lượt mày.
Tên đó là một thường dân mà đúng không? Nó dám phá bĩnh bà à?
“Có vẻ như nói với cô chẳng khác gì nước đổ đầu vịt, nhưng để tôi nhắc lại. Điện hạ là vị vua tương lai của đất nước này. Cô, một người không hiểu được những nghĩa vụ của hoàng gia và quý tộc, không xứng với ngài ấy. Đừng đến gần Điện hạ nữa.”
Nói xong, ả ta quay đi với khuôn mặt vô cảm như thường.
Ah, mou. Tất cả là tại hắn ta.
Tôi trừng mắt nhìn ả phản diện như muốn đâm xuyên cả tấm lưng kia.
“Thế này là thế nào? Thằng mob tên Allen đó còn không xuất hiện ở chế độ Extra?”
Oops. Lỡ lời rồi. Không sao cả. Không có ai ở gần đây hết, tôi tự nhủ.
Ahh, nhưng mà tôi thật sự rất bực đấy!
*****************************************
Lời tác giả:
Tôi đã nhận được một phản hồi rất hay từ Eden Shinkawa-sama. Đây là lần đầu tiên tôi nhận được một bài phản hồi như vậy và tôi cảm thấy rất hạnh phúc.
Cảm ơn anh rất nhiều!
Và cảm ơn các bạn đã tiếp tục đọc, ủng hộ, bình luận, và phản hồi cho bộ truyện này.
Nó thực sự là động lực cho những tác giả như tôi khi nhận được những phản hồi sau họ đọc được tác phẩm của chúng tôi.
(Còn chuyện tiễn mày về với Chúa là chuyện của tao)