Kết quả là, Kazuki đã chấp nhận lời thỉnh cầu của nhà vua.
Đương nhiên là ban đầu Kazuki đã định từ chối, nhưng sau khi nghe được sự thảm khốc do quỷ vương gây ra trong cuộc đụng độ trước… Kazuki đã chấp nhận lời thỉnh cầu, có lẽ đó là do bản tính của cậu ấy.
Ngoài sự quyết định của Kazuki, Inukami-senpai không có bất kì sự phản đối nào…
Đúng hơn là… tôi cảm thấy rằng chị ấy đã không có ý định phản đối ngay từ ban đầu.
Tôi không biết lý do, tôi không biết chị ấy nghĩ về cái gì .
“Vậy thì… Kazuki, Suzune, Usato. Tôi muốn các bạn sử dụng quả cầu pha lê này để có thể biết được thuộc tính của các bạn.”
Người dẫn chúng tôi vào một căn phòng là một nữ pháp sư, Welsey, người được giới thiệu bởi nhà vua. Theo như lời của cô ấy, bọn mình cần phải đặt tay của mình lên quả cầu pha lê đặt ở giữa căn phòng. Thuộc tính huh… nói cách khác, bọn mình sẽ biết được loại ma thuật mà bọn mình có thể sử dụng.
Có vẻ như là các loại ma thuật mà có thê sử dụng được là rất đa dạng, nhưng các vị dụ các loại ma thuật chính thống là lửa, nước, và sấm sét.
Cũng có rất nhiều hệ thống ma thuật khác như dịch chuyển hoặc ma thuật ảo giác. Trong các loại ma thuật, cũng có những loại chỉ có thẻ sử dụng bởi một số chủng tộc hiếm thấy.
Đối với tôi, ma thuật là thứ gì đó như là bay trên một cái chổi và triệu hồi thần hộ vệ từ quyền trượng. Tính thực tế của toàn bộ tình huống này vẫn cẩm thấy chưa thật được thật đối với tôi nhưng trái tim của tôi đang đập thình thịch vì sự mong chờ của việc có thể sử dụng ma thuật.
“Được rồi Kazuki, hãy thử chạm vào nó đi”
Không biết là mình sẽ có khả năng gì... trong khi nghĩ vậy, tôi đợi đến lượt của mình.
“Suzune là màu vàng... cô có thuộc tính cho ma thuật sấm sét!! Số lượng ma lực cũng chẳng thua kém gì Kazuki!!”
“Sấm sét… kufufu”
Kazuki là ánh sáng, và Inukami-senpai là sấm sét.
Và Inukami-senpai trước đây cũng đã sụp đổ.
Welsey có vẻ háo hức vì nhìn thấy được số lượng ma lực đáng kinh ngạc (của Inukami và Kazuki).
Welsey nói một cách vui mừng “Đúng là anh hùng có khác!”. Tuy nhiên, đối với hành động của cô ấy, nó xác định chính xác tình trạng tinh thần của tôi mà đang ở trên bờ vực của sự sụp đổ và yếu như giấy ướt.
Nnn? Kazuki có vẻ không vui.
“chuyện gì vậy Kazuki?”
“...Dù sao thì, ánh sáng thì làm được gì? Khi tôi đang đánh nhau, chẳng nhẽ tôi phải chiếu sáng vào đối phương để mắt của của bọn chúng bị lóa mắt chắc?”
“Không sao, em chỉ cần phải bắn ra một thứ gì đó như một chùm tia Kazuki-kun, và rồi sau đó em có thể sử dụng một thanh kiếm ánh làm từ ánh sáng để cắt—”
“Chị có thể yên lặng một chút được không? Inukami-senpai, phá hủy thế giới này là không tốt đâu chị biết không?”
Người này là tin xấu.
Sau khi đến thế giới khác, chị ấy đã bắt đầu cư xử kỳ lạ.
“Usato-kun ở bên trong là một người chua cay huh. Điều đó... chị không ghét một chút nào đâu em biết không ?”
Mình không muốn kết giao với người này nữa đâu.
Ai bảo người này là người đẹp nhất trường ?Ah, đó là mình.
Bỏ quên Inukami-senpai sang một bên, Kazuki...
“Không không không không!! Ma thuật ánh sang rất tuyệt đấy! Dù sao thì, chỉ có một số lượng người dùng hạn chế, nó là một loại ma thuật hiếm! Với ánh sáng cậu có thể sử dụng nó để đầy lùi tà ác! Đó là một sức mạnh vô song khi chiến đấu chống lại lũ quỷ ! Nó là thứ mà để đáng tự hào, dù sao thì nó là thuộc tính cao nhất và tối thượng nhất!”
“V-Vậy ư…”
“Fufufu, tôi đang mong đợi đến lúc luyện tập!! Hãy đi thôi! Chúng ta cần phải báo cáo với nhà vua!!”
Eh, mình vẫn chưa xong mà ? Mình bị lãng quên rồi à?
Quên đến tôi, Welsey nắm lấy tay Kazuki và bắt đầu đi ra khỏi phòng.
Mình không thể để cô ấy đi như thế này được, lúc tôi định bảo cô ấy dừng lại... Inukami-senpai nắm lấy tay của Welsey.
“Vẫn có người mà chúng chưa kiểm tra đúng không?Welsey-san”
“…Là ai thế? Eeehh aaah xin lỗi!! Tôi quên mất!! Hãy đến đây...erm”
“Là Usato”
Mình không biết là nó sẽ tổn thương đến mức này khi ai đó quên tên mình...
Tôi đến gần quả cầu pha lê trong khi cảm thấy thất vọng vì lúc trước mình đã đợi tới lượt một cách háo hức.
Tôi nhìn vào quả cầu pha lê và nó đã thay đổi màu sắc của nó thành một màu xanh lá cây hơi trong suốt.
“Suu !!”
“Một màu sắc đẹp đẽ, nhìn nó trông giống một viên ngọc lục bảo”
“Chắc chắn là vậy, cái của em thì chỉ phát sáng và không thể biết được màu của nó”
Inukami-senpai và Kazuki nói như vậy trong khi nhìn tôi chạm vào quả cầu pha lê.
Cường độ của màu sắc đại diện cho số lượng ma lực trong khi màu sắc của nó là thuộc tính. Ít nhất thì đó là những gì mà tôi nghe được từ Welsey.
Màu của nó nhạt một cách đáng ngờ, không biết nó có cao hơn một chút khi so sánh với một người bình thường hay không ?
Nói cách khác, quả cầu pha lê có màu xanh ngọc lục bảo có nghĩa là—-
“Có vẻ như là thao túng cây cối hoặc thực vật... umm chuyện gì vậy Welsey-san, làm một biểu hiện như vậy... mặt của cô có vẻ xanh xao”
“N-Nếu mình mà không b-báo cáo về việc này”
“Huh? Tại sao cô lại nắm lấy tay tôi”
“Nếu mình mà không báo cáo về việc nàyyyyyyyy!!”
Welsey nắm chặt lấy tay tôi như một cái ê tô và bắt đầu chạy.
Eh ? Cái gì? Chuyện gì thế này? Mình đã làm gì sai ư!?
Chúng tôi đến sảnh tiếp đón của nhà vua.
Tôi thở một cách rối loạn và khi tôi hít một hơi thở dốc, tay tôi vẫn bị nắm bởi Welsey khi nhà vua xuất hiện trước mặt chúng tôi.
Mình đã không nắm tay với một người con gái kể từ khi còn học tiểu học nhưng có điều gì đó không ổn. Chạy hết tốc lực không nên đem lại cảm giác khủng khiếp như vậy.
Ở trong sảnh tiếp đón chùng với nhà vua là những lính gác mặc áo giáp đứng dọc theo hai bên tường.
“Lloyd-sama!”
“Chuyện gì vậy Welsey? Cô đã biết được khả năng của Kazuki và những người khác rồi à? Oh? Chẳng phải đó là Usato sao? Những người khác đâu?”
“Kazuki và Suzune đều có năng lực tuyệt vời. Tuy nhiên...”
“...Chuyện gì vậy? Usato chỉ là người bị kéo theo thôi. Cậu ta không đến đây vì mục đích để chiến đấu biết không?”
Vị vua này quả là một người tốt.
Ông ấy chắc đã cảm thấy rằng Welsey-san nghĩ mình vô dụng và nói vậy vì có ngụ ý tốt. Mặc dù mình không nghĩ đó là ý định của Welsey bởi vì cô ấy đang nắm chặt tay của mình như thể là đang cố nghiền nát nó và chỉ bằng sức mạnh thể chất của cô ấy.
“Không phải về chuyện đó! Tôi có thể hiểu được lý do sâu xa đằng sau những từ đó. Tuy nhiên thuộc tính của cậu ta là... đó...”
“Chuyện gì? Đừng bảo ta đó là khả năng điều khiển thuộc tính bóng tối? Hahahahaha!!”
Nhà vua đột nhiên cười phá lên.
Khả năng điều khiển bóng tối rất hiếm ngay cả với tộc quỷ.
Quả cầu pha lê của mình cúng đã phát ra một màu xanh ngọc lục bảo, nên khả năng đó là không thể.
Kể cả vậy, mình cũng không cảm thấy cảm giác khủng hoảng khi nhìn thấy biểu hiện lúng túng của Welsey.
“Đó là... ma thuật hồi phục.”
“Haha...ha? Cô nói gì cơ?”
“Quả cầu pha lê đã hiện lên màu xanh ngọc lục bảo, nên nói cách khác, cậu ta có năng lực để làm một trị liệu sư”
Ma thuật hồi phục ư ?
Nó là gì vậy? Nó giống như là một loại phục hồi ư?
““....””
“Tại sao mọi người lại im lặng vậy?”
Hệ thống ma thuật của mình tệ đến mức đó à!? Nó tệ đến mức mà không thể cười được à!? Xét từ cái tên hồi phục, nó phải là một loại khả năng trị thươnng đúng không!? Thế tại sao bầu không khí lại lạnh như không khí vào buổi đêm!?
Nhà vua hắng giọng bằng một tiếng ahem và nhìn về phía tôi.
Nét mặt của ông ấy không hề vui vẻ hay bối rối nhưng mà là một biểu hiện kỳ lạ.
“Usato, có lẽ cậu không hiểu được hoàn cảnh hiện tại nên ta sẽ giải thích được chứ ?”
“À, được thôi”
“Ma thuật sư có khả năng sử dụng sử dụng ma thuật phục hồi là hiếm thấy, nhưng những ma thuật sư bình thường chỉ có thể điều trị sơ cứu. Tuy nhiên, ma thuật phục hồi vượt xa mức độ đó và các ma thuật sư sở hữu loại ma thuật này có khả năng làm được nhiều hơn nữa. Thực ra, đất nước này cũng có vài người sở hữu nó.”
“Vậy nói cách khác ngài đang nói rằng... ?”
“Well đó là, ta nên nói thế nào nhỉ... o-oh yeah, ngày mai hãy cho Usato đến thị trấn ở gần lâu đài và được được đào tạo bởi một bác sĩ!! Thế nào!?”
Cuộc trò chuyện trở nên quá khó hiểu đến mức mà tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng nó đang dần dần trở nên đáng sợ hơn.
““Đó là một ý hay đấy, Usato-dono!””
““Đúng vậy!””
“Chẳng phái đó là một lời đề nghị hay sao? Cậu nên chấp nhận nó đi Usato-kun”
“Welsey-san, cô đã nắm chạt lấy tay tôi được một lúc lâu rồi và nó đang dần dần trở nên ẩm ướt đấy”
Nhà vua đang đổ mồ hôi nhễ nhại trong khi nhìn tôi. Lời giới thiệu về người bác sĩ cũng bị đẩy cho tôi một cách đột ngột. Không, đây gần như là một mệnh lệnh rồi.
Ngoài ra không phải tay của tôi đổ mồ hôi do bị nắm lấy nhưng mà là do nữ pháp sư đang ở cạnh tôi, tay của Welsey.
Eh? Nhưng đất nước này cũng có những trị liệu sư giống tôi...”
“Không! Đừng để bị thao túng!! Theo nhiều khía cạnh, đừng làm vậy!! Đó là nếu như cậu muốn trở thành một trị liệu sư đích thực!!”
“Bị thao túng...”
Ai là người đang thao túng? Liệu đó có phải là một nhân vật nguy hiểm đối với nhà vua?
Mọi người xung quanh đều gật đầu đồng ý, tôi có thể hiểu rằng đó chắc hẳn là một vấn đề lớn.
Trong thời gian đó, tôi đã lo lắng về sự hiểu biết của mình về cuộc triển khai của ngày mai. Khi tôi định mở miệng để hỏi, cánh cửa phòng tiếp đón mở ra và một người lính gác nhìn trông yếu ớt có vẻ đang hết hơi(do chạy) đi vào.
“Lloyd-sama! Có một vấn đề lớn! Rose-sama đã đến!”
“Cái gì!? Đừng để cô ta đi qua cho dù chuyện gì xảy ra đi nữa! Nhất là bây giờ!!”
“Tu-tuy nhiên điều đó…”
Giờ thì, Rose là ai?
Nghe thấy cái tên đó, mọi người xung quanh gọi tôi… “Trốn đi ! Trốn ngay bây giờ !”
Liệu trốn có ổn không? Nhưng Welsey không bỏ tay tôi ra.
Welsey tách ra một chút khỏi tôi và… eh? “Xin lỗi” Tại sao cô lại xin lỗi!? Welsey-san với những giọt nước mắt tách ra khỏi tôi và trông có vẻ đau khổ. Từ cửa của phóng tiếp đón, một người đi qua bằng sức mạnh.
“Lloyd-sama! Mấy anh hùng đã đến chưa vậy!”
“Ah, tệ thật...”
Một người mở của ra một cách bạo lực; đó là một người phụ nữ xinh đẹp có giọng điệu mạnh mẽ. Vẻ ngoài của cô ấy trông như một bác sĩ khi cô ấy mặc áo choàng trắng. Ở gần mắt phải của cô ấy là một vết sẹo và điểm nhấn mạnh của cô ấy là mái tóc xanh ngọc lục bảo tuyệt đẹp…hay đúng hơn là sự nổi bật có thể là bản tính dữ tợn của cô ấy.
Người phụ nữ đó bước nhanh đến phía ngai vàng và dần dần đến gần phía nhà vua mà đang nhễ nhại mồ hôi.
“Tại sao ngài lại ngạc nhiên khi thấy tôi? Ngài không có âm mưu gì đúng không?”
“Đ-Đó không phải là như vậy. Ta tưởng rằng cô được nghỉ mà?”
“Kahaha! Tôi ư? Có một ngày nghỉ vì lợi ích của đất nước heh—-...nnn? Nhóc là ai?”
Người phụ nữ được gọi là Rose đối mặt về phía tôi trong nhìn tôi chằm chằm.
Uuu, người này hơi đáng sợ… Mình không muốn loại người như thế này biết được rằng mình có năng lực để sử dụng ma thuật hồi phục.
“Ng-người đó không phải là anh hùng! Cậu ấy chỉ là một chàng trai trẻ bị kéo đến đây!”
Nhà vua cư xử một cách điên cuồng.
“Tôi hiểu rồi… này nhóc, ngươi tên là gì?”
“U-usato…”
“Usato huh, tên ta là Rose... Chỉ là Rose thôi. Ta là thủ lĩnh của đội giải cứu. Hân hạn được gặp”
Thủ lĩnh của đội giải cứu? ...Mình không thể nhìn thấy người này như một người phụ trách công việc khi mà tính mạnh của người khác đang ở trong tay họ.
Mặc dù cô ấy trông rất cao quý, thật lạ khi mà mình chỉ cảm thấy nỗi sợ hãi từ cô ấy.
Tôi cảm thấy mồ hôi chảy xuống từ trên trán của mình.
“T-tốt rồi phải không? Usato có lẽ đã mệt rồi, ta muốn câu ấy được nghỉ ngơi”
“Thôi được, vậy thì Lloyd-sama… Mấy anh hùng đâu rồi?”
“Aah nếu là như vậy…”
“Oi Usato! Cậu có ổn không!?”
“Tại sao cô lại đột nhiên chạy vậy, Welsey?”
Đến từ nơi mà Rose đã đi qua cánh cửa, Kazuki và Inukami-senpai đi vào
Xin lỗi, người ở bên cạnh tớ là một sự tồn tại giống như một con orge. Sẽ là một ý kiến tồi tệ để đến gần hơn.
Nhà vua nhìn về phía Kazuki.
“Chính là họ”
“Hoh, Đó là một biểu cảm tốt đấy không phải sao?”
Vua Lloyd bí mật làm một Guts Pose.
(hình ảnh mang tính minh họa)
Vì điều đó, sự chú ý của Rose đã chuyển sang phía của Kazuki. Mọi người xung quanh thở nhẹ nhõm trong khi đảm bảo rằng Rose không để ý.
“Tớ ồn mà Kazuki”
“…Fuu tại sao khi cậu chạm vào quả cầu pha lê và nó biến thành màu xanh ngọc lục bảo, biểu cảm của Welsey-san thay đổi và đưa cậu đi? Cô đã nghĩ gì vậy Welsey?”
“Ah, tại sao cậu lại nói vậy?”
“Màu xanh ngọc lục bảo… vậy à?”
Rose-san nhìn về phía này và nở một nụ cười.
Khuôn mặt của nhà vua trở nên tái mét và tôi cũng vậy. Ngay lúc này tôi đã rơi vào một cơn khủng hoảng mà tôi chưa bao giờ trải qua. Thủ phạm chính là chàng trai trẻ Kazuki người mà đến gần tôi.
Mình biết cậu ấy không có ý xấu, nhưng… Mình ước rằng cậu có thể đọc được bầu không khí…
“Lloyd-sama, tôi sẽ mượn thằng nhóc này một thời gian được không?”
“Welsey!! Hãy đưa Usato đến nơi trú ẩn ngay lập tức!! Ngay lúc này, đối với chúng ta, cậu ấy là một sự tồn tại mà tương tự như kho báu quốc gia của đất nước này!!”
“Tôi trở thành kho báu quốc gia cảu đất nước này từ bao giờ vật!?”
Nghe được mệnh lện của nhà vua, Welsey người mà đã tách ra khỏi tôi từ lúc trước đến gần tôi một lần nữa và chuẩn bị cây quyền trượng. Tôi không thể nhìn thấy được đằng trước nếu cô đang chặn tôi.
Không thể nhìn thấy được những gì ở đằng trước, tôi di chuyển ngang để nhìn nhưng Rose-san đã biến mất rồi. “C-Cô đang ở đâu!?” Welsey nói một cách hoang mang. Tôi nhìn xung quanh nhưng đột nhiên tôi cảm thấy như là mình đang lơ lửng trên không… ai đó đã ôm lấy tôi dưới tay của họ.
Trước khi tôi nhận thấy được, Rose-san đã đang ở bên cạnh tôi. Cô ấy đang nâng tôi lên bằng một tay…? Mình cao 170 cm nhưng mà cô ấy vẫn nâng mình lên một cách dễ dàng!?
“Lloyd-sama. Tôi sẽ cho ngài thấy cách mà tôi đào tạo thằng nhóc này”
“Đợi đã! Hãy đợi đã!! Ta không muốn Usato-dono trở nên sai lạc!! Cậu ta vẫn chưa bị vấy bẩn, cậu ta vẫn là một trị liệu sư trắng thuần khiếttttt!!”
Vua Lloyd đứng dậy khỏ ghế của mình và gọi Rose-san người mà đang vác tôi đi.
Nhưng những lời nói đó đã không đến tai của Rose-san người mà đang cười lớn. Không biết mình nên làm gì. Kazuki và Inukami-senpai đều đang nhìn mình, cả hai bọn họ đều chết lặng do tình huống hiện tại và không thể theo kịp. Eh? Eh? Chuyện gì đây, bắt cóc ư!? Ở bên trong đất nước!? Vào lúc này, tôi lại một lần nữa cố gắng để hiểu được tình hình hiện tại. Tôi cố nhìn vào Rose-san người mà giống như một con thú hoang dã đang cười.
♦
Usato-kun đã bị bắt đi.
Bọn tôi mới gặp nhau hôm nay, còn chưa qua được nửa ngày… cậu ấy là người mà tôi có thể nói chuyện với. Đáng nhẽ ra là vậy nhưng… tha thứ cho chị Usato-kun! Em nhìn giống một nữ nhân vật chính trong cảnh đó và chị không thể cử động!
“Aah, Usato là một người bình thường kể từ khi đến đây và không có mối liên hệ gì với thế giới này nhưng…”
“Usato-kun đang bị đưa đến đâu vậy? Tôi nghe thấy rằng cậu sẽ được huấn luyện…”
Bây giờ, chạy theo cũng sẽ không làm được gì cả.
Trước tiên mình cần phải nghe được sự việc từ vua Lloyd và biết rõ tình hình.
“Welsey, ta để lại phần giải thích cho cô”
“Vâng… erm”
King Lloyd ngồi xuống và làm một khuôn mặt mệt mỏi sau khi yêu cầu Welsey giải thích.
Tinh thần của ông ấy chắc hẳn đã bị kiệt sức đến một mức độ rất lớn khi đối mặt với người phụ nữ được gọi là Rose vừa nãy.
Welsey đến trước mặt Kazuki và tôi. Theo lệnh vua, cô ấy bắt đầu giải thích.
“Nơi mà cậu ấy đang bị đưa đến là một trạm y tế được thành lập chỉ cách lâu đài này một đoạn ngắn. Ở đó là thủ lĩnh đặc biệt Rose-sama cùng với hai trị liệu sư và 5 người giúp đỡ nên tổng cộng là có tám thành viên.”
“Chẳng phải như thế là quá ít sao?”
Đối với một đội giải cứu, chẳng phải như vậy là quá ít sao?
Cần có một số lượng lớn người khi đang chiến đấu với quái vật… ít nhất thì nó nên là như vậy…
“Thế là nhiều. Cho dù các pháp sư có thuộc tính gì đi nữa, họ đều có thể sử dụng ma thuật phục hồi đến được mức độ sơ cứu. Do đó, họ có thể tự chữa được vết thương của mình. Và đương nhiên là họ có thể chữa được vết thương của đồng đội… nhưng… một vết thương lớn sẽ không thể chữa được ngay lập tức”
“Đó là điều mà tôi muốn nói…”
“Thuộc tính của Usato đã được chứng minh là có thể sử dụng ma thuật phục hồi”
Một vết thương mà mình không thể tự chữa lành được nhưng mà một trị liệu sư có thể chính là chuyên môn của họ... cơ bản là thế . Nếu là như vậy thì, Usato-kun có khả năng trở thành một trị liệu sư quý giá đối với đất nước này.
“Vậy tại sao cô lại không muốn giao phó Usato cho người phụ tên là Rose đó?”
“…Lloyd-sama”
“Ta không phiền đâu”
Đúng như dự kiến, có một vài sự việc liên quan…
“Rose-sama là chuyên gia khi nói đến trị liệu sư. Tuy nhiên… tôi nên nói thế nào nhỉ… chính sách đào tạo cấp dưới của cô ta hơi bất thường”
“Bất thường? Cụ thể là gì?”
“Tôi, không có đầy đủ thông tin nhưng…““Đội giải cứu luôn bên cạnh nhau cho dù khi chết! Vậy nên những tên khốn các ngươi sẽ được ban cho những kĩ thuật sinh tồn để có thể sống sót bất cứ tình huống khó sử nào!””… họ thường xuyên nói những điều như thế, họ có những sự chỉ đạo nghiêm khắc với thành viên nhóm của mình. Trong thực thế, lính gác của lâu đài và Đội giải cứu đã cùng luyện tập với Rose-sama là người hướng dẫn, nhưng lính gác của lâu đài và các quân nhân đều không thể chịu nổi. Kết quả là, chỉ có Đội giải cứu hoàn thành cuộc tập huấn.”
“Liệu tôi có đúng khi cho rằng Rose-sama là một người sở hữu khả năng đáng kể do lính canh của lâu đài không thể chịu nổi cuộc tập huấn của cô ấy?”
Những người lính trong cuộc tập huấn sẽ lên tiếng nếu như họ phản đối, Rose người mà có thể thực hiện cuộc tập huấn đó nên là một người có khả năng tốt.
Khi tôi hỏi vua Lloyd câu đó,ông ấy trả lời trong khi vuốt cằm của mình trong khi có một cái nhìn hoài cổ.
“Aah, Đổi giải cứu mà chúng ta có ngày hôm này ở trong quá khứ là… không chúng ta nên tránh xa chủ đề này… dù sao thì họ hoàn toàn khác so với quân đội bình thường. Khi đội quân của Ma vương xâm nhập, nhiều mạng sống đã được cứu nhờ có sự trợ giúp của Đội giải cứu. Nhờ có họ mà chúng ta mới có thể đẩy lùi đội quân của quỷ vương… Với thành tựu như vậy, chính sách luyện tập của Rose cũng không phải là sai… tuy nhiên…”
“Tuy nhiên?”
“Cái đó, để hoàn thành cuộc tập huấn đó thì… haa”
Từ lời giải thích Welsey, một tiếng thở dài lớn đến từ vua Lloyd trên ngai vàng.
Sự lo lắng của nhà vua không phù hợp với độ tuổi của ông ấy khi ông ấy lo lắng và quan tâm đến sự an toàn của Usato-kun.
♦
Rose đưa tôi đến một nơi chỉ cách lâu đài được một chút. Tôi đến một tòa nhà lớn được làm bằng gạch.
Bầu trời đã trở nên tối, và xung quanh tôi là một khu rừng rậm rạp.
Rose giục tôi đi vào bên trong tòa nhà, và tôi thấy rằng bên trong sạch triệt để. Nội thất là một cái giường cho bệnh nhân cùng với thuốc được để xung quanh. Nội thất của trạm y tế làm tôi phải nói “bất ngờ thay là nó rất sạch sẽ”, trong khi tôi tôi nói một cách khâm phục tôi nhìn xung quanh.
“Từ nay trở đi, nơi này sẽ phải ở đây”
“Eh?”
“Oi tụi bay! Người mới này, ra đi!!”
Trước khi trả lời câu hỏi của tôi, Rose cất tiếng to như một con quái thú để gọi vài người ra.
Khi cô ấy là như vậy, ở bên trong tòa nhà có vài người làm ra tiếng lộp cộp bằng chân của họ trong khi họ đến gần hơn. Người đầu tiên đi vào là một đàn ông dữ tợn đang đứng thẳng lưng ở trước mặt Rose.
Người này là sao... đáng sợ.
“Chào mừng trở lại Rose-anego!!”
“Ohh Alek, trong khi ta vắng mặt có chuyện gì xảy ra không?”
“Cũng như bình thường ạ, không ai đến cả!”
“Ta hiểu rồi, thế là tốt”
Mọi người chạy ra lần lượt từ người này đến người khác bắt đầu với một người đàn ông tên là Alek.
Tôi có thể cảm thấy khuôn mặt của mình đang cứng lại.
Phải chăng chỉ có có cảnh tượng này ở trong thế giới này là khác... ?
“Bọn bay sẽ tự giới thiệu bản thân mình. Bắt đầu từ ngày hôm nay, đây là Usato người mà sẽ ở dưới sự chăm sóc của ta. Tất cả hãy hòa thuận với nhau”
“““ĐÃ HIỂU!!”””
“Tốt!!”
Không tốt chút nào !!
Mình không thể tin là tính cách của mình đang bị sụp đổ như thế này. Trước mắt của tôi là năm người đàn ông xấu xa đang nhìn tôi, và chỉ cần nhớ lại diến biến từ một lúc trước đó đã khiến tôi cảm thấy sợ.
Nếu như còn sồng thì mình có thể trở về nhà không ?
là một đồ dùng để kẹp chặt một vật gì đó khỏi xê xích đổ mồ hôi do sợ anego= chị đại