Chính vì chỉ còn một năm để sống, nên lại càng phải trở thành huyền thoại Uma Musume!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

(Đang ra)

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Goji Shoji

Haruka chỉ nhận được những kỹ năng lẻ loi còn sót lại, và cậu không thể lập nhóm vì kỹ năng “Cô Độc”. Ngay cả ở Dị Giới, cậu cũng phải một mình phiêu lưu.

204 3876

Tôi Mới Không Phải Ma Pháp Thiếu Nữ

(Đang ra)

Tôi Mới Không Phải Ma Pháp Thiếu Nữ

Thư Ngữ Ăn Đất (吃土的书语)

Cái chức Ma Pháp Thiếu Nữ này, ông đây không làm nữa!

128 1

Tôi Đã Trở Thành Con Gái Của Ác Nhân Học Viện

(Đang ra)

Tôi Đã Trở Thành Con Gái Của Ác Nhân Học Viện

huigwihantedibeeo (희귀한테디베어)

Tóm lại, đây là một câu chuyện hài hước đầy sự hiểu lầm về một nhân vật 'hỏng bét' giả mạo.

1 1

Các nhân vật chính bị tôi sát hại

(Hoàn thành)

Các nhân vật chính bị tôi sát hại

EunMilhi (은밀히)

Nhưng bây giờ... không còn nữa.

252 0

Ơ Kìa Tiên Tử, Đã Nói Chỉ Là Trải Nghiệm Nhân Sinh Thôi Mà!

(Đang ra)

Ơ Kìa Tiên Tử, Đã Nói Chỉ Là Trải Nghiệm Nhân Sinh Thôi Mà!

红烧油焖虾 (Hồng Thiêu Du Môn Hà)

Mỗi cuộc hành trình trong Bách Thế Thư không chỉ là một trải nghiệm, mà còn mang đến cho hắn cơ hội hoàn thành nhiệm vụ để nhận được sức mạnh và phần thưởng. Đây chính là tia hy vọng duy nhất giúp hắn

21 2

Vợ tôi là Hổ

(Đang ra)

Vợ tôi là Hổ

Kanel

“Người được trời định làm chồng ta, chính là cậu.”

1 1

Quyển 1: Huyền thoại chỉ kéo dài một năm - Chương 35, Đồng phạm cả đời.

Mặt Hakubo Ruka xám như tro.

Ừm, phải nói sao đây?

Cô thực sự đã cứng miệng đến cùng, không nói một lời nào. Và Mejiro Ardan cũng đã thực sự dịu dàng đến cùng.

Dịu dàng đến cùng khi nhét cô vào ghế sau xe, sau đó từ chối giao tiếp suốt quãng đường đến cổng bệnh viện.

Cùng với tiếng cửa tự động mở ra, bốn nhân viên y tế cường tráng xuất hiện trước mặt Hakubo Ruka. Cô ngựa non còn chưa kịp nói gì thì đã bị Ardan khống chế, ấn lên giường bệnh và nhét vào "địa ngục".

Phải nói sao đây, dùng một câu để hình dung tâm trạng của Hakubo Ruka bây giờ chính là.

Ực, xin lỗi bây giờ còn kịp không?

Ha ha, phen này toang rồi.

Trời đất của Hakubo Ruka lại sụp đổ rồi.

Sau khi một loạt các kiểm tra đã hoàn tất thì đã là đêm khuya. Kiếp trước Hakubo Ruka không có thời gian và tiền bạc để làm một cuộc kiểm tra sức khỏe toàn diện như vậy. Lần này sau khi có tư cách để tận hưởng, cô vẫn cảm thấy.

Tốt nhất là đừng có lần thứ hai.

Tóm lại, cô ngựa non mắt vô hồn nhìn lên trần nhà, cứ thế nhìn chằm chằm vào khung cảnh trên đầu. Cô không nói một lời, duy trì sự im lặng. Còn Ardan ở bên cạnh thì đang nghe bác sĩ kể lại tình hình và nội dung đại khái.

Thế là, Hakubo Ruka cũng không biết mình đã ngẩn người bao lâu, Ardan mới đi đến bên cạnh cô, sau đó véo má cô ngựa non, chỉ nhìn cô với ánh mắt lo lắng.

Đây là, đã biết được gần hết rồi nhỉ?

"Ừm, ừm... bây giờ thú nhận còn kịp không?"

Chuyện này cũng không còn cách nào khác. Sớm đã lường trước rồi. Ừm, nếu bị phát hiện thì chỉ có thể nói ra hết, sau đó...

Cầu xin người trước mặt đừng nói cho Mejiro Ramonu biết.

Hakubo Ruka vẫn cần sân đấu, cô vẫn cần để lại tên tuổi của mình trên thế giới này. Có thể nói rằng...

Chuyện này bây giờ chính là chấp niệm không thể xua tan của cô, là trụ cột duy nhất giúp cô còn có thể tỏ ra lạc quan.

Cô ngựa non thực ra vẫn luôn rất sợ chết.

"Tóm, tóm lại là, trước khi đến Nhật Bản em đã biết rồi, chắc là không còn lại bao nhiêu thời gian nữa, thời gian có thể sống trên thế giới này."

Hakubo Ruka cân nhắc xem nên nói gì, nhưng sau một hồi suy nghĩ, cô lại hoàn toàn từ bỏ những lời đã chuẩn bị sẵn, chỉ nói ra sự thật. Cô chỉ nói...

"Vì vậy em mới vội vàng ra mắt như vậy, mới muốn giành được nhiều chức vô địch hơn. Em muốn được sống, nhưng không thể nữa rồi, vì vậy em mới muốn có nhiều vinh dự hơn..."

"Em muốn sống trong lòng mọi người. Mỗi khi nghĩ đến những điều này, em mới có thể không sợ chết đến thế. Vì vậy chị Ardan, cầu xin chị..."

"Cầu xin chị đừng nói cho chị Ramonu biết được không."

Chị ấy chắc chắn sẽ mong muốn em cứ thế tĩnh dưỡng, sau đó không ngừng chiến đấu với thần chết để tìm kiếm một tia hy vọng sống sót.

Đua ngựa ư? Sức khỏe không tốt tại sao lại lên sân đấu.

Mejiro Ramonu là người sẽ nói những lời như vậy, phải không?

Mejiro Ardan vẫn luôn im lặng lắng nghe. Chị thực ra khá hiểu tâm trạng của Hakubo Ruka.

Bởi vì chị chính là Uma Musume từng bị nói rằng không nên bước lên sân đấu.

Và so ra thì chị cũng chỉ có phần hơi yếu ớt mà thôi, cuối cùng vẫn được như ý nguyện.

Nhưng nếu là tình huống của Hakubo Ruka thì sao?

Thật sự sẽ bị khóa trong phòng bệnh, mãi mãi u sầu không vui.

Nhẹ nhàng, Mejiro Ardan ôm cô ngựa non lúc này vô cùng mong manh vào lòng.

Các Uma Musume đều là những người khao khát sân đấu, là nô lệ và tín đồ cuồng nhiệt của chiến thắng. Nếu để một Uma Musume đã từng cảm nhận được cơn gió trên sân đấu mà không thể chạy nữa, đó chính là một sự hành hạ tàn nhẫn.

Hơn nữa, đối với Ruka bây giờ mà nói, việc chạy, chiến thắng, được bao bọc trong tiếng hoan hô và reo hò chính là điều duy nhất giúp em ấy có thể trốn tránh hiện thực, phải không.

Mejiro Ardan do dự rất lâu, cuối cùng vẫn nhắm mắt lại. Nếu cô em gái chỉ có thể cảm nhận được một chút an tâm khi làm những chuyện như vậy, vậy thì với tư cách là một người chị, sao cô có thể mở miệng nói lời từ chối được chứ.

Chỉ là, như vậy thì phải giấu chị Ramonu... ừm, trước tiên phải giải quyết xong bên phía bác sĩ, sau đó là nghĩ xem nên nói với chị Ramonu thế nào.

Còn nữa là, nếu chị Ramonu biết được đây là một màn lừa dối có tổ chức thì sẽ xảy ra chuyện gì?

"Em có biết cuối cùng chị Ramonu có thể sẽ nói gì không?"

Mejiro Ardan cảm nhận rõ ràng sự run rẩy của cô ngựa non trong lòng. Hakubo Ruka có biết không? Em ấy chắc chắn sẽ biết. Con bé ngốc này khá hiểu rõ nội tâm của tất cả mọi người trong lâu đài Mejiro.

"Nhưng, chị đồng ý với suy nghĩ của em rồi."

"Ể?"

Mejiro Ardan bất chợt nhếch mép cười. Thật lòng mà nói, hành động lừa dối Ramonu này thật sự có một cảm giác tội lỗi bất ngờ.

Nhất là...

"Chuyện này chưa nói cho người khác biết chứ, Ruka."

"A, vâng, chỉ có chị Ardan biết thôi ạ."

Đây chính là một bí mật mà chỉ có hai chúng ta mới có thể chia sẻ với nhau.

"Vậy thì, em phải cố gắng chạy hơn nữa nhé, cứ coi như là vì chị."

Cứ coi như là vì chị, người sẽ phải hứng chịu cơn thịnh nộ và những lời trách mắng của Meji-ro Ramonu sau khi sự việc vỡ lở. Em cũng phải cố gắng hơn nữa.

Đây cũng có thể coi là một sự khích lệ đối với Hakubo Ruka không? Ardan cảm thấy là có. Bởi vì cô ngựa non sớm muộn gì cũng sẽ nhận ra điều này.

Nếu em ấy chết đi, vậy thì lâu đài Mejiro tuyệt đối sẽ bùng nổ mâu thuẫn dữ dội vì chuyện này.

Vậy thì nếu chính Ardan nói ra, sẽ khiến Hakubo Ruka cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều so với việc tự mình phát hiện ra rồi bị lương tâm dằn vặt.

Đây cũng là sự dịu dàng của chị với tư cách là một người chị.

"Thật, thật sự được sao ạ, làm chuyện quá đáng như vậy."

Hakubo Ruka ôm chặt Mejiro Ardan. Chính vì ý thức được chuyện như vậy nên cô mới vẫn di trì thái độ kháng cự.

Thời gian của cô chỉ có một năm ngắn ngủi. Nhưng nếu vì một ngôi sao băng mà phá vỡ một gia đình vốn hòa thuận thì sao?

Vậy thì Hakubo Ruka dù có chôn dưới đất cũng sẽ tức đến sống lại.

Ực, không lẽ đây mới là mục đích của chị Ardan.

"Không sao, cứ mạnh dạn làm đi, chị cho phép... dù sao thì nếu lừa dối là một sự phản bội và lỗi lầm..."

Ardan áp má vào má Ruka, sau đó mới thì thầm bên tai một cách cực kỳ nhỏ.

"Vậy thì chúng ta, những người đang giữ bí mật quá đáng như thế này, bây giờ không phải là đồng phạm sao?"

Hakubo Ruka ngơ ngác tựa vào lòng Ardan. Còn Ardan, sau khi đã bày tỏ sự đồng tình với chuyện này, thì chọn cách đứng dậy.

Cô ngựa non nên nghỉ ngơi cho tốt, còn những việc chị phải làm thì còn rất nhiều.

Trước tiên cứ giải quyết xong bên phía đội ngũ y tế đã. Hồ sơ kiểm tra sức khỏe cũng phải làm giả một bản không có vấn đề gì quá lớn.

Mejiro Ardan rất có năng lực hành động. Nhưng khi chị đứng dậy thì lại gặp một chút trở ngại nhỏ.

Khóe mắt Hakubo Ruka rưng rưng, nắm chặt lấy vạt áo chị, không chịu buông.

"Cảm ơn... thật, thật sự, giá như thời gian có thể dài hơn một chút."

Ardan sững người.

Phải, giá như thời gian có thể dài hơn một chút. Dài đến mức vượt xa một năm, dài đến mức mấy chị em có thể không vì những chuyện như vậy mà có khoảng cách.

Dài đến mức...

Chị có thể cùng Hakubo Ruka làm đồng phạm cả đời thì tốt rồi.