Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

474 3472

The stunningly beautiful former classmate I had a crush on in high school has moved in next door — along with her stepdaughter

(Hoàn thành)

The stunningly beautiful former classmate I had a crush on in high school has moved in next door — along with her stepdaughter

篠宮夕 著・文・その他ほか

Nếu bạn gặp lại cô gái mình thầm thương trộm nhớ hồi trung học tại một buổi họp lớp hay gì đó sau khi đi làm, liệu mối quan hệ lãng mạn có thể phát triển không? Để tôi nói rõ nhé. Chuyện đó không thể

33 28

Những Khoảng Khắc Thoáng Qua Trên Hành Trình Của Setsuna

(Đang ra)

Những Khoảng Khắc Thoáng Qua Trên Hành Trình Của Setsuna

Rokusyou • Usuasagi

Giờ đây, cậu bắt đầu một chuyến du hành không phải để cứu rỗi thế giới, mà là để thực sự chiêm ngưỡng nó. Một cuộc hành trình của những cuộc gặp gỡ và chia ly, nơi mỗi con người, mỗi khung cảnh thoáng

53 69

The Merchant’s Daughter Overpowers All with the Power of Money

(Đang ra)

The Merchant’s Daughter Overpowers All with the Power of Money

Nishizaki Alice

Mục tiêu của Sara là kiếm đủ tiền để đạt được sự tự lập. Nhưng liệu cô ấy có thực sự thành công trong việc tạo dựng sự nghiệp và sống tự lập? (Và biết đâu, trên hành trình đó, cô ấy sẽ tìm thấy tình y

162 72

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

279 5621

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

108 2539

Vol 2: Nữ Đế Mạnh Nhất Mê Cung Cũng Cô Đơn [ĐANG TIẾN HÀNH] - NGÀY 30? - TẦNG 90: Xây một nhà tắm công cộng ở tầng 100 thì chẳng khác nào đánh cược mạng sống chỉ để đến được đó, rồi lại chết cóng khi quay về tầng trên.

NGÀY 30?

Xây một nhà tắm công cộng ở tầng 100 thì chẳng khác nào đánh cược mạng sống chỉ để đến được đó, rồi lại chết cóng khi quay về tầng trên.

TỐI THƯỢNG MÊ CUNG

TẦNG 90

 

TÔI NHẶT NHỮNG MA THẠCH và một chiếc Vòng Cổ Nguyên Tố sang trọng mà bóng ma để lại. “Vòng Cổ Nguyên Tố: Tăng ma lực (lớn), tăng phòng ngự ma thuật (lớn), tăng hấp thụ MP (lớn).” Những chiếc vòng cổ lấm tấm muối mà tôi đã ném vào bóng ma, nhưng điều đó có thể mang lại cho chúng một lớp bảo vệ ma thuật bổ sung. Có vẻ như những chiếc vòng cổ này có thể giúp ích cho Thấm Nhập Ma Pháp, nên tôi rất muốn có chúng. Thật không may, chúng còn lòe loẹt hơn cả một vũ trường đầy siêu anh hùng! Chúng sẽ trông kỳ quặc trên một cậu thiếu niên, đúng vậy, nhưng chúng cũng sẽ trông kỳ quặc trên bất kỳ ai không phải là người nổi tiếng! Phụ nữ có thể đeo những chiếc vòng cổ lộng lẫy như vậy đến một bữa tiệc sang trọng, tôi đoán vậy. Những chiếc vòng cổ này được gắn đầy đủ các loại đá quý lấp lánh, với một viên đá lớn làm điểm nhấn ở giữa… một viên kim cương? Đúng vậy, quá lòe loẹt đối với mình! Tôi thậm chí còn chưa bao giờ được mời đến một bữa tiệc nào trước đây! Tôi sẽ phải dùng những thứ này làm vật cúng tế cho một vị thần nào đó.

Tôi thử đưa chúng cho Lớp trưởng Thiết giáp. Cô tiếp tục lườm tôi. Ban đầu cô từ chối, nhưng sau khi tôi kiên quyết, cô vui vẻ nhận một chiếc vòng cổ và đeo vào. Trông vui vẻ không phải là một kỳ tích đối với cô nàng, vì cô chỉ có hốc mắt, nhưng cô đã làm được! Thế là đủ tốt đối với tôi rồi. Cô từng là lich, nên có lẽ cô vẫn có thể dùng ma thuật… Chiếc vòng cổ này tăng cường ma thuật cả về phòng thủ lẫn tấn công, cộng thêm việc tăng kháng ma thuật chẳng bao giờ là thừa cả. Tôi là người đã dùng Phục Tùng lên cô ấy, nên tôi coi đó là trách nhiệm của mình để đảm bảo cô an toàn.

Mặc dù, tôi không phải đang cho cô hơi quá nhiều sao? Tôi phải giữ cho cô có trang bị tốt, điều đó đúng, nhưng bây giờ cô có giáp bạch kim, áo choàng đỏ thẫm, và bây giờ cả trang sức nữa? Cô giống như một Quý cô Cống nạp lấp lánh, hào nhoáng ở giai đoạn này vậy. Này, tôi không phải là người đã nghĩ ra những thứ đó như là vật cúng tế sao? Tôi là gì, tín đồ của cô à?! Thờ một bộ xương hả… Điều đó tạo nên một tôn giáo khá tà giáo, nhưng tôi không quan tâm. Thần chỉ là một ông già vô dụng đã tự nhốt mình thôi mà! Dù ông ta có cơ hội giảng giải tôi dài dòng lần nữa, tôi cũng sẽ không bao giờ cầu nguyện ông ta! Không bao giờ!

“Cuối cùng tụi mình cũng ở loạt tầng 80 rồi,” tôi nói. “Mới tầng 89 thôi, tui đoán vậy, nên vẫn còn một chặng đường dài.”

Khi tôi khoét một cái lỗ sơ sài trên trần nhà, tôi thấy một con khỉ đang nhìn xuống chúng tôi. Úi chao, hầy!

Tôi dùng Giám Định. “Hanuman Lv: 89.” Đó là thần khỉ… Mình nghĩ là từ Ấn Độ? Tôi không thể nhớ. Đâu đó ở châu Á. Không phải nó nên mặc trang phục phương Đông hơn sao?

Tôi mong đợi những con này sẽ có tốc độ, vì chúng là khỉ mà. Cuối cùng, chúng tôi đã gặp kẻ thù sẽ không chết khi chúng rơi qua cái lỗ trên mặt đất. Là thần khỉ Lv 89, chúng chắc chắn cũng có chút thông minh. Cộng thêm có một nhóm lớn chúng. Một trận chiến quy mô lớn. Đây đang trở thành một trận đấu không thể đánh bại, tôi nghĩ, trước khi ném lên vài cây nấm tê liệt. Những con khỉ rít lên thật to và tranh giành những cây nấm, ăn ngấu nghiến chúng, và từng con một đông cứng lại rồi đổ sập xuống. Mình đoán chúng vẫn chỉ là khỉ thôi há?

“Mình thực sự sẽ không có cơ hội đánh lại chúng,” tôi thở dài. “Nhưng đây thực sự có tính là một trận chiến trong hầm ngục không? Cảm giác giống như kiểm soát dịch hại hơn.”

Lẩm bầm một mình, vẫn cảm thấy cái lườm sắc bén của Lớp trưởng Thiết giáp ở sau gáy, tôi vội vã lên tầng để đâm những con Hanuman. Chỉ số của chúng cho tôi biết rằng chúng cực kỳ nhanh, xảo quyệt và ranh mãnh nữa. Mặc kệ. Lỗi của chúng vì đã tranh giành nấm. Tôi hầu như không thể theo kịp chuyển động của chúng bằng mắt. Từ Giám Định, tôi thấy chúng có Hách Lực, Tốc Thân, Bầy Đoàn Tác Chiến và Phản Chiếu Ma Thuật. Đánh chúng gần như là không thể. Nhưng khi nhìn nó một cách khách quan, tôi đã cho chúng ăn thuốc độc, rồi làm chúng tê liệt, và sau đó đâm chúng đến chết khi chúng bị đóng băng… tôi không phải đang trở thành kẻ xấu ở đây sao? Nếu mị lực của tôi giảm thêm nữa thì tôi sẽ gặp rắc rối lớn.

Tôi trấn tĩnh lại và đi đến tầng 88. Quái vật cấp 88. Nghe có vẻ là một con số thích hợp cho một đám quái vật máy bay chiến đấu hay gì đó. Nghe thật kinh khủng! Du hành tốc độ âm thanh bị cấm ở đây, tôi nghĩ, và dùng Giám Định: “Hoả Kỳ Lân, Lv: 88.” Ngựa? Ngựa có mối liên hệ gì với tầng 88? Ngựa có thể gây khó khăn thực sự khi chiến đấu nếu chúng có tính khí xấu.

Rồi chúng chỉ đơn giản là rơi từ trên cao xuống qua cái lỗ trên mặt đất.

“Lẽ ra chúng phải là Thiên Mã mới đúng,” tôi thở dài nói. “Kỳ lân chỉ là phiên bản thiếu nữ của ngựa, và ai cũng biết điểm yếu của ngựa là chân! Nếu cắt chân nó thì nó sẽ không thể cử động được—tức là chết? Về mặt quái vật, nó gần như đang cầu xin được giết vậy. Dù sao thì, tui cũng đã hạ được chúng… Chúng còn tụ tập lại với nhau nữa, như thể cầu xin tui đừng làm chúng rơi xuống, nhưng điều đó gần như thúc giục tui làm vậy, như kiểu tư duy ngược ấy. Thế nên đương nhiên tui phải làm rồi!”

Tại sao Lớp trưởng Thiết giáp lại không động lòng hơn trước tình hình này nhỉ? Vẻ mặt của cô đã ở chế độ “lườm” từ lâu lắm rồi. Ít nhất thì cô cũng giúp tôi tiêu diệt lũ kỳ lân.

“Một cái rương kho báu!” tôi reo lên sau khi dùng Phân Tích Không Gian. “Và một đống rương nữa chứ! Chắc là chưa ai đến được đây trước đây—tui cá là chúng chưa bao giờ bị chạm vào.” Tôi mở cái đầu tiên. “Hả? Đây không phải mị lực của mình!”

Đó là một loại găng tay da. Tôi có đủ phong cách để đeo thứ này không? Tôi hy vọng là có. Lớp trưởng Thiết giáp có vẻ không quan tâm.

“Nó ghi ‘Thương Thuẫn Thủ Giáp: (Trái) Vô hiệu hóa công kích vật lý và ma thuật. (Phải) Vô hiệu hóa phòng ngự vật lý và ma thuật.’ Có một ít kim loại gắn vào, nên tôi đoán chúng là găng tay… mặc dù chúng gần như hoàn toàn bằng da.”

Vậy cái bên phải là giáo, và cái bên trái là khiên… hoặc có vẻ là vậy. Tôi thuận cả hai tay, nên điều đó không thành vấn đề, nhưng tội nghiệp những người thuận tay trái! Thuận tay trái sẽ làm cho toàn bộ vật phẩm trở nên vô dụng. Tôi cất chúng vào “Găng Tay Da?” của mình.

Các chi tiết kim loại xuất hiện trên đầu ngón tay. Giờ trông chúng giống găng tay hơn một chút, đúng vậy.

Toàn bộ bộ trang phục của tôi, thứ vốn toát ra khí chất của Dân Làng A ngay từ đầu, hầu như không thay đổi chút nào. Chẳng quan trọng tôi kết hợp chúng với bao nhiêu vật phẩm độc đáo.

“Tui đoán đôi găng tay da của mình đã thay đổi một chút… Khó nhận ra lắm, nhưng kể từ khi tui gắn Giày Tăng Tốc, đôi giày của tui đã trở nên chật hơn. Tui đoán nếu gắn nhiều vật phẩm thú vị vào chúng, cuối cùng chúng có thể trở nên phong cách hơn chăng? Tuyệt vời, từ giờ trở đi, tui chỉ cần tránh bất kỳ món đồ kiểu bà già kỳ quặc nào!”

Trừ khi việc đeo “Vô Hiệu Vật Lý-Ma Thuật” vào tay trái có nghĩa là…? Điều đó thực sự tệ hại! Nó có loại bỏ tất cả ma thuật không?! Nếu nó phá vỡ tất cả ảo ảnh trên tay tôi thì tôi sẽ cảm thấy khá thất vọng về điều đó!

Hầm ngục này giống như trò Amazing Breaker mà tôi từng chơi suốt. Bắn nữ tu sĩ từ trên trời xuống thì một chuyện, nhưng ngựa thì sao? Tôi có thể nói lời tạm biệt với cơ hội trở thành nhân vật chính một khi tôi bỏ mặc tất cả những con ngựa này mà chết. Về mặt chính thức, tôi là người đã làm chúng rơi xuống ngay từ đầu, vậy cứ kiện tôi đi!

“Tạm biệt, ngựa con! Giờ thì lên tầng 87 chứ? Tui nghĩ vậy?”

Lớp trưởng Thiết giáp gật đầu.

Tôi mở một cái lỗ nhỏ xíu, nhỏ như một chấm mực, và lén lút nhìn qua. Than ôi… không có quái vật nữ tính, gợi cảm nào cả. Liệu những con đó có tồn tại trong thế giới này không? Tôi bắt đầu nghi ngờ điều đó. Chẳng vui chút nào, tôi nghĩ. Tôi đã tốn bao công sức lén lút nhìn từ góc thấp, và tôi nhận được gì cho rắc rối của mình? Ngựa! Tất cả những gì tôi thấy là… à, những thứ nặng nề đung đưa khi chúng đi lại. Chỉ những người biến thái nhất mới cố tình đi xung quanh để xem điều đó.

Tầng tiếp theo cũng chẳng vui vẻ gì. “Ong Tia Chớp, Lv: 87.” Mấy cái tiếng vo ve đó có thể biến mất không? Làm sao một người đàn ông có thể ngủ được với cái tiếng ồn đó chứ! Chúng ồn hơn ong thường nhiều. Giống như chính âm thanh lớn, được tăng hết cỡ trên loa sự kiện vậy!

Tôi bắt đầu hun khói chúng ra.

Thỉnh thoảng, một con ong lao xuyên qua làn khói với một lực đáng kinh ngạc—thế là tôi dùng gậy đập và nghiền nát từng con khi chúng xuất hiện. Mấy con ong này nhanh cỡ nào vậy?! Kiểu này tôi bị nổi mề đay mất. Giống như đang cố gắng đánh những quả bóng chày nhanh chuyên nghiệp ở sân tập vậy. Vậy giải thích cho tôi đi, tại sao Gái Giáp Lườm, người không có mắt, lại có thể chém đứt từng con ong một cách sạch sẽ, không vấn đề gì? Ngược lại, tôi vung gậy loạn xạ như một thằng ngốc. Cảm nhận được sự hiện diện của chúng làm mọi việc dễ hơn một chút, nhưng thôi nào! Cho một người đàn ông nghỉ ngơi đi chứ!

Chúng tôi nghiền nát những con ong một lúc, nhưng hơn một nửa trong số chúng vẫn còn. Có ai đang theo dõi số lượng tiêu diệt của bọn tôi không? Ít nhất 400, có thể là 500, hoặc thậm chí nhiều hơn? Và cả hai vẫn còn một nửa để giết? Tụi tôi sẽ phải làm thêm giờ chỉ để thu thập tất cả các ma thạch ở đây! Đây là vi phạm luật lao động! Hầm ngục này không tôn trọng quyền lợi của người lao động! Tôi có thể là NEET, nhưng tôi sẽ phải làm việc cực nhọc đến mức nào để về nhà đây?

“Tui sẽ là tỷ phú một khi tụi mình đổi tất cả những thứ này. Điều này chắc chắn sẽ gây ra sự sụt giảm giá đột ngột. Có lẽ khi đó tôi cuối cùng có thể ở nhà và khiến danh hiệu NEET của mình tự hào. Hoặc tui có thể xây một ngôi nhà ở đây, tui đoán vậy…”

Không, việc sửa sang thường bắt đầu từ tầng một, và xây một nhà tắm công cộng ở tầng 100 có nghĩa là ta phải liều mạng chỉ để đến được đó, rồi lại chết cóng khi quay về tầng trên—chẳng ai muốn đến ngay từ đầu đâu. Ta có thể thả mình qua cái hố sập để tăng tốc, nhưng tôi không thấy nhiều người sống sót sau cú ngã, chứ đừng nói là tắm sau đó. Tôi đoán mọi người có thể bị cám dỗ nếu suối nước nóng ở đó có lợi ích chữa vết bầm tím, mặc dù vậy. Tôi có thể dùng mấy thằng ota làm vật thí nghiệm: thả chúng xuống hố sập, và đảm bảo chúng đáp xuống những tảng đá cứng!

✦✧

Tôi không thể ngừng nghĩ về việc tôi đã có thể quay lại dễ dàng đến mức nào nếu có một vách đá thay vì một cái hố. Tôi có nên tạo một vách đá, dùng nó để leo lên đỉnh, và sau đó đẩy lũ ota xuống không? Đó là một ý tưởng hay về lý thuyết, nhưng nếu tôi có sức mạnh ma thuật như vậy thì tôi đã không còn ở đây ngay từ đầu rồi. Ở Lv 12, tôi sẽ không có cơ hội! Tôi đoán mình đã lên cấp kể từ khi đến hang động, nhưng xây cả một vách đá? Không, điều đó là không thể. Nếu tôi muốn xiên lũ ota thì tôi sẽ dùng hố sập thay vào đó. Tuyệt vời, vui vì chúng ta đã nói chuyện này.