Trans: M1NO
Edit: nhqbvl
------------------------
Hai ngày kể từ buổi tối hôm đó, Suzune nhận được yêu cầu từ phía công ty rằng cô phải có mặt. Sau khi buổi tập yoga nóng hằng tuần kết thúc, Suzune tắm rửa rồi thay một bộ đồ thoải mái hơn, sau đó cô phát hiện ra tin nhắn đã được gửi từ ba mươi phút trước. Họ yêu cầu tất cả các nhân viên có lịch trình trống hãy đến công ty vào hai giờ chiều. May mắn thay, cuộc họp diễn ra vào ngay giữa hai buổi ghi âm của cô. Song, công ty rất hiếm khi trực tiếp triệu tập nhân viên. Thông thường, các diễn viên lồng tiếng sẽ trao đổi thông qua quản lí.
Hẳn là có một sự kiện trọng đại nào đó sắp diễn ra. Có lẽ là một dự án quan trọng cần tới sự tham gia của toàn công ty. Suzune nghĩ. Tuy nhiên, cô không thể loại trừ khả năng kịch bản tồi tệ nhất sẽ diễn ra: tất cả hoạt động quản lý bị đình chỉ và dừng lại. Dù sao thì, thu nhập của các diễn viên lồng tiếng hoàn toàn phụ thuộc vào độ nổi tiếng của họ. Do vậy, việc danh tiếng sụt giảm sẽ gây ảnh hưởng đến hoạt động quản lý và sản xuất. Không ít công ty đã phải đóng cửa vì vấn đề này. Khi không còn lợi nhuận, họ sẽ dần dần chìm vào quên lãng. Và điều này không chỉ giới hạn ở nội dung truyền tải, mà còn đòi hỏi diễn viên lồng tiếng phải hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của bản thân.
Mỗi mùa thử giọng đều mang đến bầu không khí căng thẳng như đang đi giữa muôn ngàn mũi kim vậy. Công ty sẽ nắm quyền quyết định xem ai sẽ được tham gia, và ngay cả khi đã vượt qua vòng này, chưa chắc ứng viên sẽ được nhận vào vòng sau. Bản thân bạn cũng có thể bị loại bất cứ lúc nào, nhưng điều khiến bạn trăn trở nhất chính là những người thậm chí còn không có cơ hội bước vào vòng đánh giá. Yuika thì cứ khăng khăng rằng đây chính là bản chất của ngành này, chắc hẳn đây là cách cô ấy bào chữa. Tuy nhiên, lời cô ấy nói cũng không hẳn là sai. Ứng viên không còn cách nào khác ngoài việc không ngừng trau dồi kỹ năng và luôn đảm bảo rằng mình là sự lựa chọn ưu tiên hàng đầu của các công ty.
Mang theo những cảm xúc đó, Suzune hoàn thành buổi ghi âm buổi sáng của mình. Cô ăn một bát canh gà hầm nhỏ ở quán ramen gần đó, rồi di chuyển đến công ty quản lý cách quán hai ga tàu. Trên đường đi, Suzune vừa rèn luyện sức bền bằng một trò chơi trên điện thoại, vừa ngân nga một bài hát của nhóm Diagonal. Mặc dù đây là ca khúc của cả nhóm, nhưng Shoutsuki Karin luôn là tâm điểm, vậy nên phần lớn thời lượng của bài hát đều do cô ấy đảm nhận. Giọng hát tuyệt vời của Karin thực sự giúp Suzune xua tan đi mệt mỏi. Cô nạp năng lương bằng món ăn yêu thích của mình, và một tiếng sau, Suzune cuối cùng cũng đã đến công ty. Cô liền lấy chiếc khăn tay từ chiếc túi đeo của mình để lau đi mồ hôi trên người. Chân cô cũng hơi nhức. Mặc dù Suzune hoàn toàn có thể lựa chọn một đôi giày thể thao thoải mái hơn, nhưng cô lại thích đi giày cao gót đế bằng. Việc này khiến cho Suzune cảm thấy mình quan trọng.
Công ty đã thuê trọn từ tầng hai đến tầng năm trên tổng số 10 tầng của tòa nhà EarPo. Thậm chí họ còn thuê cả tầng hầm. Suzune đi qua lối vào chính của cửa hàng tiện lợi ở tầng một rồi lên thẳng tầng năm nơi có quầy lễ tân. Tầng hầm được sử dụng như một phòng thu âm, thỉnh thoảng nó cũng được dùng để thu demo cho các buổi thử giọng. Trong trường hợp bản thu âm không quá phức tạp thì họ cũng không cần dùng đến phòng thu đó.
“Chào buổi sáng.”
Vừa bước vào văn phòng, Suzune đã vui vẻ chào hỏi mọi người. Đây là điều bất di bất dịch, bất kể bạn là đàn em hay tiền bối. Trong giới giải trí, bạn luôn phải chú ý đến thứ bậc, ai là bề trên, ai là người dưới, vì những mối quan hệ này quyết định đến công việc của bạn. Và vì có sự luân chuyển thành viên thường xuyên, thời gian bạn ở lại một công ty nào đó cũng không quá quan trọng.
Bắt đầu từ khi còn là diễn viên nhí, Suzune đã tích lũy được hai mươi năm kinh nghiệm. Tám năm trước, cô chuyển sang làm diễn viên lồng tiếng. Thông tin này thường được sử dụng trong ngành hoặc trong các buổi livestream, nhưng nó không phải thứ để cô cảm thấy mình vượt trội. Sau khi nhận lại lời chào từ các nhân viên và diễn viên lồng tiếng khác, Suzune đi loanh quanh một hồi để tìm Yuika. Các diễn viên lồng tiếng trực thuộc công ty không có bàn làm việc riêng, vì vậy bất cứ khi nào cần điền giấy tờ hoặc đọc tài liệu, họ sẽ sử dụng khu vực chung hoặc bàn của quản lý. Bộ bàn ba ghế ở khu vực chung đang chật kín các diễn viên đang chào hỏi nhau. Suzune kéo một chiếc ghế và ngồi xuống cạnh Yuika.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy nhỉ?"
Suzune cẩn thận kéo váy để tránh làm nhăn trước khi ngồi xuống. Trên bàn trước mặt Yuika có đặt một chiếc bình giữ nhiệt nhỏ bằng thép không gỉ. Yuika luôn đựng trà trong đó để xoa dịu cổ họng. Bản thân Suzune đã từng thử qua một lần, nhưng nó quá đắng đối với cô.
"Hình như giám đốc có thông báo gì đó."
Chỉ với nhiêu đó thông tin, thật khó để biết rằng đây là tin tốt hay xấu. Chí ít, một cuộc họp đông đủ như thế này không phải là điềm báo tốt lành.
“Chẳng lẽ công ty sắp phá sản ư?”
"Chị nghĩ là không đến mức đó đâu… Nhưng mà dạo này chị cũng chẳng theo dõi tin tức gì về công ty cả."
“Phải rồi ha.”
Tuy là diễn viên trực thuộc công ty, nhưng họ không phải là nhân viên chính thức. Nghề diễn viên lồng tiếng bản chất như một công việc kinh doanh cá nhân vậy. Các diễn viên lồng tiếng xung quanh cũng có vẻ hơi lo lắng, không ai trong số họ trò chuyện phiếm cả. Tất nhiên, có thể một phần là do có những tiền bối như Yuika và Suzune ở đây, nhưng bầu không khí cũng quá ảm đạm.
"Yuika-san, sau đây chị có lịch trình gì không?"
"Lịch trình à... Chị phải đi luyện giọng. Bài hát dành cho nhân vật của chị sắp được hoàn thành nên chị cần phải chuẩn bị cho nó. Còn em thì sao, Suzu?"
"Em có một buổi thu âm khác. Nhưng là quảng cáo cho một trò chơi di động."
"Dưới tòa nhà này à?" Yuika chỉ xuống dưới nhằm ám chỉ phòng thu ở tầng hầm.
"Không, ở phía tây Shinjuku cơ."
"À, ra vậy."
Cuộc họp này chắc chắn sẽ không mất đến một tiếng. Đêm qua, Suzune đã hoàn tất việc nghiên cứu nhân vật mà cô ấy sẽ đảm nhiệm. Vì là một trong những nhân vật chính, nên vai trò của Suzune trong game là vô cùng quan trọng. Tuy nhiên, do lịch trình công việc bận rộn ở các khu vực khác nhau trong thời gian gần đây, nên bây giờ ít nhất cô ấy phải chơi thử một chút, nếu không thì cô sẽ không thể tham gia vào buổi phỏng vấn trong sự kiện. Điều đó sẽ khiến Suzune cảm thấy có lỗi với những người tham gia, vậy nên cô đang cố gắng tích lũy thêm kinh nghiệm. Có những ngày Suzune chỉ có thể đăng nhập, nhưng cô vẫn tiếp tục chơi.
Một vấn đề lớn khác là trò chơi khá thú vị, vậy nên Suzune phải cẩn thận không để việc chơi game chiếm quá nhiều thời gian của cô ấy. Và ngay lúc này, Suzune đang chơi đến tám game cùng một lúc. Chỉ mỗi việc đăng nhập và hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày thôi cũng đã tốn rất nhiều thời gian, vì vậy cô cố gắng tranh thủ hoàn thành chúng trong lúc chuyển giao công việc. Nhưng rồi, một âm thanh kim loại vang lên cắt ngang sự yên tĩnh, cánh cửa phòng họp bật mở.
“Xin lỗi vì đã để mọi người chờ lâu.”
Người đầu tiên bước vào là trưởng ban quản lý Aoyama Youko. Trái ngược với độ tuổi bốn mươi của mình, bà sở hữu một ngoại hình trẻ trung khiến ngay cả các diễn viên lồng tiếng kỳ cựu cũng phải e dè trước phong thái của bà. Dĩ nhiên, ngay cả Suzune cũng trở nên nhu mì. Tất cả các diễn viên lồng tiếng đều đứng dậy chào bà. Nối gót theo sau, chủ tịch Morisaki Gorou bước vào phòng. Do từng là vận động viên rugby thời đại học, ông sở hữu một thân hình rắn rỏi, vạm vỡ dù đã ngoài năm mươi. Chiều cao gần mét chín cùng khí chất uy nghiêm toát ra từ ông khiến ai cũng phải nể trọng. Mặc dù vậy, ông ấy luôn nở một nụ cười thân thiện với mọi người.
“Ồ, tôi rất vui vì hôm nay có đông đủ mọi người.”
Cách ông ấy lộ ra hàm răng trắng sáng khi cười trông giống như một nhân vật anime vậy.
“Hôm nay chúng ta có một thành viên mới gia nhập, tôi xin giới thiệu…”
Việc tập trung tất cả mọi người, hoặc ít nhất là những ai có mặt, chỉ để giới thiệu một thành viên mới chẳng khác nào một buổi tập hợp tại lễ hội thể thao ở trường học vậy. Vị chủ tịch bước sang một bên nhường chỗ, và một cô gái trẻ mặc áo hoodie phối với quần gaucho xuất hiện. Do nãy giờ núp sau thân hình cao lớn của chủ tịch, cô ấy hoàn toàn khuất khỏi tầm nhìn của mọi người. Nhưng ngay khoảnh khắc Suzune nhìn thấy toàn bộ dáng vẻ của cô gái đó thì—
—Huểểể?!
Suzune suýt hét lên. Toàn thân cô đột ngột run rẩy, bắt đầu từ dưới chân lan dần lên đến tận đầu ngón tay, khiến tất cả tóc gáy trên người dựng đứng.
(Khoan đã, khoan đã, khoan đã…?!)
May mắn thay, nhờ luyện thanh thường xuyên mà cô có thể kịp thời kìm chế lại tiếng thét chói tai như thiên thần chết chóc. Mồ hôi tuôn ra từ mọi lỗ chân lông, mắt cô nhói buốt và lồng ngực thắt lại. Suzune sẽ ngất đi vì cú sốc này mất—Nhưng không được! Bởi vì người vừa xuất hiện sau lưng chủ tịch, vị nữ thần bước ra từ hang đá đó chính là...
(K-Karin-samaaaa?!)
—Không ai khác ngoài cô ấy.
"Đây là Shoutsuki Karin-kun, cô ấy sẽ gia nhập công ty chúng ta bắt đầu từ hôm nay."
Vị chủ tịch giới thiệu như thể đang khoe khoang báu vật của mình với bạn bè. Và nhờ đó, Suzune chắc chắn rằng mình không nhìn nhầm hay hoa mắt.
(Chị ấy thật sự… thật sự là Karin-sama sao?!)
Toàn thân Suzune run rẩy. Cô siết chặt hai bàn tay trước ngực như đang cầu nguyện. Tim cô đập mạnh đến đau nhói còn não bộ như đang bị quá tải và sắp nổ tung. Nếu tình hình cứ thế này, có lẽ cô sẽ chảy máu mũi mất.
"Chắc hẳn một vài người trong các bạn đã từng thấy cô ấy rồi."
(Tất nhiên là rồi!)
“Karin đã từng xuất hiện trong một vài bộ anime với tư cách thành viên nhóm nhạc thần tượng Diagonal.”
(Và tất cả đều là những kiệt tác!)
“Quản lý cũ của Karin là bạn thân của tôi, vì vậy ông ấy muốn bàn bạc với tôi về tương lai của cô ấy. Sau một vài biến cố, giờ đây Karin chính thức trở thành thành viên của công ty chúng ta, vì vậy tôi hy vọng các bạn, những tiền bối dày dặn kinh nghiệm có thể giúp đỡ cô ấy.”
(Chuyện đó là đương nhiên!)
Mặc dù đang thở dốc, Suzune vẫn cảm thấy choáng váng.
(Cứ giao hết cho em đi ạ!)
Chủ tịch lại một lần nữa lộ ra hàm răng trắng sáng và bước sang một bên.
"Được rồi, Shoutsuki-kun, em có thể giới thiệu bản thân mình một chút được không?"
"Dạ vâng.” Shoutsuki Karin gật đầu một cái rồi bước nửa bước về phía trước.
Chuyển động nhẹ nhàng đó hoàn toàn khác biệt so với bất cứ điều gì Suzune từng thấy, kể cả trong những cảnh hậu trường trước đây mà cô đã từng xem. Dường như Karin cũng đang lo lắng, biểu cảm của cô ấy trông hơi căng thẳng. Vẻ hoạt bát thường ngày của cô giờ đã hoàn toàn biến mất.
(Chị ấy giống như một chú mèo con lần đầu đến nhà mình vậy! Đáng yêu quá trời quá đất!)
Nếu Yuika có thể đọc được suy nghĩ của Suzune ngay lúc này, có lẽ cô ấy sẽ nói điều gì đó như "Miễn là Karin-sama thì cái gì cũng được đúng không?", nhưng điều đó chỉ cho thấy mức độ phấn khích tột độ của Suzune.
(Mình đang cùng một phòng với người mà mình yêu thích! Hít thở chung một bầu không khí! Tui chết mất!!!)
Suzune cảm thấy toàn bộ cơ thể của mình như được nạp đầy dưỡng chất mà cô đã thiếu hụt trầm trọng trong suốt vài tháng qua. Cảm giác ấy giống như Suzune vừa được ăn bữa đầu tiên sau ba ngày nhịn đói vậy. Shoutsuki Karin nhìn quanh phòng, và có lẽ ánh mắt hai người đã chạm nhau.
"Kể từ hôm nay, em sẽ làm việc ở đây. Em là Shoutsuki Karin. Có thể em là tân binh và chưa có nhiều kinh nghiệm, nhưng em sẽ nỗ lực hết sức để không phụ lòng mong mỏi của mọi người. Mong được các tiền bối chiếu cố."
Karin cúi đầu thật sâu.
(Mình có thể bắt tay cô ấy không?! Liệu như thế có quá đáng không?!)
Khi nhìn xung quanh, đôi tay của Suzune bắt đầu ngứa ngáy, nhưng không ai ngoài cô có ý định tiến đến bắt tay cả. Các diễn viên lồng tiếng gạo cội chỉ đơn giản mỉm cười như thể không có gì đặc biệt xảy ra. Ngược lại, những diễn viên trẻ tuổi hơn thì có vẻ hơi lo lắng một chút. Điều này cũng dễ hiểu, vì đây không giống như một bữa tiệc. Tuy vậy, việc không chào hỏi cũng là điều bất lịch sự và không làm gương cho các đàn em. Lời chào là điều tối thiểu cần phải làm. Cô chắp hai tay trước ngực rồi hắng giọng, cố gắng truyền tải tất cả niềm vui của mình vào câu chào—
"Naish to meet shu!"
(Cắn phải lưỡi rồiiiii!)
Hình thức yoga nóng đầu tiên được gọi là Bikram Yoga, được sáng tạo nên bởi một người tập yoga lâu năm tên là Bikram Choudhury vào những năm 1970. Bikram yoga là một loạt các tư thế yoga được thực hành trong những căn phòng có nhiệt độ trên 40 độ C và độ ẩm là 40 phần trăm. Mục đích của việc tập yoga trong phòng nóng ẩm là tăng nhịp tim để cơ thể được tập luyện với cường độ cao hơn, đồng thời để hơi nóng giúp cho các cơ được thả lỏng. Quần gaucho: Quần gaucho là một loại quần ống rộng, dài đến mắt cá chân hoặc gót chân, thường được làm từ chất liệu mềm mại và thoáng mát như cotton, linen hoặc rayon. Quần gaucho có cạp cao và thường có dây rút hoặc thun co giãn để điều chỉnh kích thước. Bóng bầu dục rugby là một bộ môn thể thao đồng đội gồm hai đội thi đấu với một quả bóng hình bầu dục trên sân cỏ. Dành cho những ai chưa biêt thì cách chơi là đưa bóng tới phần sân sau vạch khung thành hoặc sút bóng vào khung thành đối phương để ghi điểm. Nếu bóng được đưa đến sau vạch cầu, sẽ được tính 5 điểm và sau đó đội có thêm quyền sút bóng lọt khung thành trên xà để nhận thêm 2 điểm. Nếu đá bóng (đá trực tiếp hoặc đá phạt) bay lọt khung thành phía trên xà sẽ được tính 3 điểm.