Chỉ mình chồng tương lai mới khiến cô ấy trở nên đáng yêu.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

154 1519

Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

(Đang ra)

Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

Nanaten

Đây là một câu chuyện đời thường của những kẻ cuồng tăng ca, bị cuốn theo những áp lực của công việc và chỉ đơn giản là muốn ăn những bữa ăn ngon cùng nhau.

43 1179

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

(Đang ra)

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

Kagami Yuu

Sống chung một mái nhà với cô gái tôi thầm thương trộm nhớ, sao mà tinh thần tôi chịu nổi chứ!?Nhưng mà, sao thỉnh thoảng Sayaka lại lục lọi phòng tôi nhỉ?

4 5

Bride of the Demise

(Đang ra)

Bride of the Demise

Ayasato Keishi

Lời thề ấy lấp đầy khoảng trống trong tim Kou và cũng mở ra con đường cho họ dẫn đến tình yêu và bi kịch.

5 21

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

144 3728

[WN] Arc Nhập học - nửa đầu Học kì 1. Chap 1~50 [ĐÃ HOÀN THÀNH] - Chương 39: Lời động viên dành cho em (1)

Nole: .mikayy ;3.

-----------------------------------------------------------------------------------------------

Phòng Yuki ở ngay bên phải cầu thang nhỉ?

Tôi bước lên cầu thang gõ cửa phòng Yuki.

Chờ một lúc mà không thấy trả lời.

Em ấy đang ngủ sao?

Tôi gõ cửa thêm lần nữa, nếu vẫn không có phản hồi gì thì tôi sẽ để lại tin nhắn rồi về.

Tuy đang rất vội, nhưng nếu cô ấy chưa khỏe thì cũng không làm gì được.

Cạch!

Cánh cửa mở ra, Yuki xuất hiện với bộ dạng ngái ngủ.

"Yuuma, có chuyện gì vậy? Em không muốn ăn tối đâu..."

Chắc là do sốt nên cô ấy trông có vẻ ngủ không được ngon. Cúc áo pyjama của Yuki bị bung ra, để lộ làn da trắng nõn mịn màng và khuôn ngực nhỏ nhắn.

"Ể?"

Yuki sững người khi nhìn thấy tôi, tôi cũng vậy.

Chúng tôi đứng nhìn nhau chằm chằm.

Ba giây, không, chắc là năm giây...

"!!!"

Nhận ra tình huống đó, khuôn mặt vốn đã đỏ ửng vì sốt của Yuki càng thêm đỏ bừng.

Cô ấy vội vàng che ngực, tay kia định đóng sầm cửa lại.

Rầm!

"Á!"

Hình như Yuki bị kẹp ngón chân, cô mất thăng bằng, ngã nhào ra sàn.

"Cậu... cậu có sao không?"

"!!!"

Trông đau thật đấy, thương em quá.

Yuki nhăn nhó, có lẽ vì không muốn tôi nhìn thấy mình trong bộ dạng này, nên cô cố gắng bò lên giường, trùm chăn kín mít, rồi lăn lộn trên giường.

Tôi quyết định chờ cho đến khi cô ấy đỡ đau. Trong lúc chờ đợi, tôi tranh thủ quan sát căn phòng của Yuki.

Phòng của Yuki nữ tính hơn tôi tưởng.

Rèm cửa màu hồng nhạt, trên sàn nhà là ba chiếc đệm tựa lưng của sofa, có vẻ như Yuki đã dùng nó thay cho đệm ngồi bệt.

Trên bàn học là chồng sách giáo khoa và một lọ nước hoa phòng, mùi hoa oải hương thoang thoảng khắp căn phòng.

"... Sao cậu lại ở đây?"

Giọng nói nghèn nghẹn của Yuki phát ra từ trong chăn, có vẻ như Yuki đã đỡ đau hơn.

"Tôi đến thăm cậu."

"Cậu đến đây, chắc là do anh trai tôi đúng không... Anh ta lúc nào cũng thích làm những chuyện khiến người khác khó chịu..."

Yuki lẩm bẩm trong chăn.

Tuy không nhìn thấy mặt, nhưng tôi có thể tưởng tượng ra cảnh cô đang phồng má, cau có..

"Cậu thấy trong người thế nào?"

"Tôi hết sốt rồi. Chắc mai là khỏi."

"Vậy à… Tốt quá."

Tôi thở phào nhẹ nhõm vì Yuki chỉ bị cảm nhẹ.

"Mà này… về lễ hội Wakaba, tôi đã nghĩ ra một kế hoạch."

"..."

"Tuy không chắc là sẽ thành công, nhưng có lẽ đáng để thử. Nhưng mà một mình tôi thì không làm được, cần có cả cậu nữa."

"..."

"Arisugawa-san?"

Em ấy không trả lời. Sao vậy nhỉ?

"Này, tôi có thể bỏ cuộc rồi... đúng không..."

"... Hả?"

Giọng nói Yuki yếu ớt khác hẳn với mọi khi.