Chỉ mình chồng tương lai mới khiến cô ấy trở nên đáng yêu.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

(Đang ra)

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

アロハ座長 (Aloha Raichou)

Chise - phù thủy sáng tạo bất tử, trở thành một mạo hiểm giả và đi du hành khắp thế giới cùng với Tet, nữ golem bất tử do cô tạo ra với căn cứ là một vùng đất bình yên mà tự tay cô gây dựng.

77 7904

The Academy’s Time Stop Player

(Đang ra)

The Academy’s Time Stop Player

애모르

Với 1 kỹ năng gian lận phá vỡ sự cân bằng

109 1516

Thợ Rèn Trượng Phép Của Thế Giới Đổ Nát

(Đang ra)

Thợ Rèn Trượng Phép Của Thế Giới Đổ Nát

Kurotome Hagane

Đây là bản ghi chép để đời về một chàng trai siêu khéo léo nhưng lại ngại giao tiếp, lui về ở ẩn tại Okutama. Về hành trình cậu trở thành thợ chế tác trượng phép, và từ một góc khuất hẻo lánh, dần làm

5 37

Ma thuật thư của zero

(Đang ra)

Ma thuật thư của zero

虎走 かける;Kobashiri Kakeru

Nàng ấy đề nghị sẽ đưa ta trở về hình thái ban đầu. Đổi lại, ta phải làm vệ sĩ cho người, là người đồng hành cùng người trên hành trình lấy lại quyển ma thư đã bị đánh cắp.

6 58

Xây dựng dàn Harem ở hầm ngục mê cung cùng nàng nô lệ Elf. Ở dị giới tôi NTR để tăng thêm đồng đội của mình

(Đang ra)

Xây dựng dàn Harem ở hầm ngục mê cung cùng nàng nô lệ Elf. Ở dị giới tôi NTR để tăng thêm đồng đội của mình

Lilia đối đầu Hazuki cuộc chiến nảy lửa giành lấy trái tim của chủ nhân chính thức bắt đầu!

5 26

[WN] Arc Nửa sau Học kì 1. Chap 51 ~ 100 (Dự đoán) - Chương 72: Hẹn hò ở Akiba (3)

Nole: .mikayy ;3.

-----------------------------------------------------------------------------------------------

"Giờ thì… làm gì đâyyyyyy!"

Vừa bước ra khỏi cửa hàng điện máy, tôi ngửa mặt lên bầu trời rực rỡ ánh nắng và hét lớn.

Buổi hẹn hò ở Shibuya lần trước có rất nhiều địa điểm hẹn hò mà Yuki thích, chẳng hạn như quán cà phê mèo và trung tâm thương mại.

Nhưng Akiba lần này lại không có địa điểm hẹn hò nào mà Yuki trung học bây giờ sẽ muốn tới cả.

Nếu là Yuki của tương lai, một otaku, con nghiện truyện hài lãng mạn, thì đây chẳng khác nào thiên đường cả...

"Cậu không nghĩ ra được cái gì sao?"

Yuki đứng bên cạnh, liếc xéo một cái rồi thở dài thườn thượt.

"Thì… đúng là vậy. Thường thì lên kế hoạch hẹn hò là việc của con trai mà."

"Tôi đã bảo không phải hẹn hò rồi còn gì, hai người cùng nhau nghĩ đi."

Aaaaa. Lấy lòng thất bại rồi.

"Arisugawa-san có muốn làm gì không?"

"Tôi đã nhờ cậu đi mua máy tính cùng rồi, nên là cậu muốn làm gì cũng được."

"Tôi muốn làm gì à…"

Nói là vậy, chứ quanh đây có mấy chỗ để đi chơi cho cam.

Đầu tiên nên đến khu trò chơi điện tử, chắc chắn là không thể thiếu rồi.

Ngoài ra thì còn có ném phi tiêu, bi-a, karaoke nữa chứ. Hình như còn có cả sân tập đánh bóng chày nữa thì phải.

Tôi lại nhìn kỹ trang phục của Yuki lần nữa. Quần áo tương đối dễ vận động, vậy có lẽ có thể đến mấy khu vui chơi vận động nhỉ.

Tôi đang chống cằm suy nghĩ, thì bỗng dưng thấy Yuki lấy tay che váy.

"….........!"

Chắc là Yuki hiểu lầm tôi đang nhìn chằm chằm vào 'chỗ nào đó' nên mới vội vàng nói.

"À, nhưng… cấm được làm gì biến thái đấy!"

"Đâu có, tôi chỉ là đang xem xét cậu mặc đồ dễ vận động hay không thôi mà."

"Vậy… vậy hả? Làm người ta hiểu lầm đó!"

"Mới nhìn có chút xíu mà cậu đã nghĩ tới mấy chuyện đó rồi, đầu óc cậu đúng là toàn màu hường phấn quá."

"Riêng cậu thì đừng có nói kiểu đó nhé!"

Thiệt tình. Đầu óc anh có phải màu hường phấn đâu. Phải là một màu gì đó đen tối hơn nhiều ấy chứ.

"Thôi thì cứ đi bộ lòng vòng một chút đi ha. Nếu thấy chỗ nào hay thì ghé vô đó."

"Ừm."

Tôi đưa tay ra. Yuki ngơ ngác nhìn.

"Tay gì đây?"

"À......... Á. Chết rồi."

Nguy rồi. Vô thức định nắm tay em ấy luôn rồi.

Giống như lúc tôi vô thức xách đồ ở cửa hàng điện máy lúc nãy, thói quen hẹn hò với Yuki trong tương lai lại vô tình xuất hiện.

Lần hẹn ở Shibuya còn ráng gồng mình lên nên mới không sao, ai dè lần này là lần thứ hai nên tôi lỡ lơ là.

Yuki nhìn chằm chằm vào tay tôi đang chìa ra, vẻ mặt đầy khó hiểu.

"K… không có gì. Không có gì hết."

Tôi vội vàng rụt tay về. Nhưng Yuki lại nhìn thẳng vào mắt tôi rồi truy hỏi.

"Có phải cậu định nắm tay tôi không đó?"

"Ặc!"

Tôi cố nghĩ ra lý do bào chữa nào đó, nhưng chẳng nghĩ ra được cái gì hết.

Đang lúc tôi lúng túng thì Yuki lại bồi thêm.

"Nắm tay là chuyện người yêu mới làm đó nha. Bộ cậu lúc nào cũng nắm tay con gái hả?"

"Không phải! Người tôi muốn nắm tay... chỉ có Arisugawa-san thôi!"

Lần trước với Kaede, bị ghen tuông rồi bị xa lánh là tôi sợ tới già rồi. Giờ tuyệt đối phải phủ nhận cho bằng được.

"Chỉ… tôi thôi sao…"

Vẻ mặt của Yuki thoáng chốc dịu đi, rồi cô ấy vội vàng quay mặt đi chỗ khác.

Ơ? Phản ứng bất ngờ à nha.

Chẳng lẽ… tấn công thêm tí nữa là được chăng?

"Tại vì ở đây đông người quá, tôi sợ lạc mất cậu nên mới định nắm tay thôi mà."

Tự mình cũng phải kinh ngạc, sao tôi có thể nói dối trơn tru như vậy được chứ.

Tôi dung hết mưu mẹo để cố gắng lừa Yuki.

"Nhưng mà… nắm tay là chuyện người yêu mới làm mà…"

"Thì là nắm tay kiểu người yêu người thương mới vậy thôi chứ. Mình nắm tay bình thường thì có sao đâu."

Tôi lại một lần nữa chìa tay ra trước mặt cô ấy.

Cảm giác hồi hộp này… y hệt như đang chìa tay ra với con mèo hoang chưa quen, chờ xem có được vuốt ve hay không vậy.

"….......…..."

Yuki ngập ngừng suy nghĩ một hồi, nhưng rồi cuối cùng lại…

"Thôi dẹp đi! Tôi không muốn bị ai đó thấy rồi hiểu lầm đâu!"

Nói xong rồi cô ấy tự mình bước đi trước luôn.

Chết giở. Có hơi nóng vội quá rồi hay sao.

Tôi vội vàng đuổi theo Yuki.

"Làm gì có chuyện gặp người quen đúng lúc như vậy chứ..."

"Chuyện đó cậu từng nói rồi, nhưng cậu đã gặp anh trai tôi ở ga cơ mà?"

À, đúng là vậy. Lần đó tôi đã chạm trán Yuuma trước khách sạn tình yêu sau khi anh ta vừa "vui vẻ" xong.

"Không sao, không sao. Khu vực này không có khách sạn tình yêu đâu, với cả trong số những người quen, có ai lại đến Akihabara vào ngày nghỉ đâu chứ..."

"A…………"

Có người quen thật kìa. Từ cầu thang tòa nhà ngay phía trước mặt bọn tôi bước ra là một người đàn ông gầy gò đeo kính đen.

Là Sugita-senpai.

Trên bảng hiệu của tòa nhà mà anh ấy vừa bước ra có ghi "Nekonoana" - một cửa hàng doujinshi.

Sau lưng anh ấy là một chiếc ba lô to đùng, hai tay cầm đầy túi giấy chứa đầy 'hàng' mới mua.

Qua khe hở của túi giấy, có thể lờ mờ nhìn thấy bìa của một vài cuốn, có vẻ như có một số cuốn khá là... không đứng đắn.

Sugita-senpai có vẻ cũng nhận ra bọn tôi, anh ấy giật bắn mình. Dù đeo kính nên khó thấy rõ biểu cảm, nhưng hình như anh ấy đang rất ngạc nhiên.

"............."

"............."

Hai bên ai nấy đều im lặng, bầu không khí ngượng ngùng bao trùm.

Sugita-senpai cúi đầu chào nhẹ, tôi cũng theo phản xạ cúi đầu đáp lễ.

"Hai người cứ… từ từ ạ."

Anh ấy khẽ lẩm bẩm bằng chất giọng trầm rồi nhanh chân bước về phía nhà ga.

"Thấy chưa. Tôi đã bảo là có mà."

Yuki vênh mặt lên hừ mũi một tiếng, vẻ mặt như muốn nói "Tôi nói có sai đâu."

"Mà chẳng lẽ… Sugita-senpai cũng tới đây mua máy tính hay gì à?"

"À… Chuyện này thôi mình đừng nhắc tới nữa đi ha."

"Hở?"

Yuki bây giờ không có chút kiến thức nào về doujinshi, trong đầu cô ấy chắc giờ toàn là dấu chấm hỏi chấm than thôi.