Cheat kusushi no slow life ~ isekai ni tsukurou drug store~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3546

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 325

Web novel. - Chương 31 - Kì nghỉ công ty của Hiệu thuốc Kirio (Phần 2)

◆ Góc nhìn của người khác ◆

"Mọi người xin hãy chú ý!"

Tại thị trấn cảng San Rogulo, một Sister đang đứng trên một chiếc thùng rỗng, vẫy tay mời gọi tất cả những người xung quanh cô.

Khi ánh mắt của mọi người hướng về phía cô, cô lại nhẹ nhàng cao giọng lên.

"Ngay lúc này đây, Sister Vardora đang có một thông báo quan trọng tại nhà thờ-! Nó sẽ không mất quá nhiều thời gian của mọi người đâu. Vì vậy, tất cả mọi người, hãy chắc chắn sắp xếp để tới nhé-!"

Có khá nhiều người đã dừng lại để lắng nghe.

Mọi người thường không thể hiện sự quan tâm đến những việc mà không liên quan đến họ.

Chắc chắn sẽ có những người đã được xem bói hay mua thuốc của Sister Vardora.

"Giờ thì, lối này ~. Mọi người hãy đi theo tôi-."

Cô Sister nhẹ nhàng nhảy xuống chiếc hộp rỗng và dẫn đường cho mọi người đến nhà thờ.

Đã có hơn 50 người đi theo cô.

Cô Sister ngoái lại nhìn để kiểm tra những người đi theo cô.

Cô trao đổi ánh mắt với một cậu trai tóc đen ở cuối hàng rồi gật đầu.

(-Được rồi, mọi việc vẫn diễn ra theo như kế hoạch...)

◆ Góc nhìn khác ◆

Bang bang bang!

Bang bang bang!

Cánh cửa nhà thờ đang được gõ liên tục trong khi Sister Vardora đang đếm số tiền kiếm được từ hôm qua.

"Cái gì vậy? Ồn ào quá …"

Cô gói số tiền kiếm được cộng thêm số tiền mà cô đã dễ dàng moi được từ thị trấn, tặc lưỡi đứng dậy.

"Đây một nhà thờ bỏ hoang nên mọi người cứ tự nhiên vào đi chứ."

Tiếng lầm bầm của cô vang vọng khắp nhà thờ.

Cô đã kiếm đủ tiền từ thị trấn này.

Hôm nay, cô sẽ đi đến một thị trấn khác

Khi sự thật về "thuốc chữa bách bệnh" bị phát hiện ra thì cũng đã quá muộn.

Đó là lý do tại sao, trong ngày hôm nay, cô không muốn phải giải quyết việc gì nữa, nhưng có vẻ như không được rồi.

Khi cô mở cửa, một chàng trai trẻ với mái tóc màu đen đang đứng đó.

Anh đang bế một cô gái thú nhân.

"Cô có phải là Sister Vardora !? Hãy cứu em ấy! Em ấy đã không mở mắt từ sáng đến giờ rồi!"

Thế rồi, cậu ấy gục xuống và bắt đầu rơi nước mắt.

"Các bác sĩ của thị trấn dường như có tiếng xấu, tôi không còn ai để trông cậy được nữa ..."

"Tôi hiểu rồi. Vậy, đi theo lối này."

Trước khuôn mặt nghiêm túc của cậu trai, Vardora dẫn cậu vào trong.

Nói là vậy, chỉ có duy nhất một điều mà cô có thể làm thôi.

Vardora lấy 'thần dược' từ hành lý của mình và nhìn cậu ta với một nụ cười giả dối.

"Thuốc chữa bách bệnh. Đây là thứ mà cậu đang muốn, phải không?"

"Đúng vậy! Nếu tôi có nó, thì em ấy sẽ được chữa khỏi phải không!?"

Khi cậu trai nhìn vào chỗ thuốc với vẻ mặt tuyệt vọng Vardora nở một nụ cười đầy từ bi và gật đầu.

"Đúng. Tuy nhiên ... Đây là một phương thuốc rất quý, rất hiếm có ... Tôi không thể chỉ đơn giản là đưa nó ra được"

"O, tất nhiên rồi! Cái này giá bao nhiêu vậy!?"

Hình ảnh cậu trai rơm rớm nước mắt khơi dậy lòng tham của Vardora.

Khi rời khỏi thị trấn, cô chắc sẽ phải thuê một vài người hộ tống trên đường đi.

Đây đúng là một vị khách phiền phức.

Thêm thắt một chút sẽ không có vấn đề gì hết.

Cô sẽ nâng giá với cậu ta lên.

"Là 300.000."

"Gì, 300.000 ... Um, tôi nghe nói chỉ 10.000, thôi mà-"

"Đó là bởi vì vẫn còn rất nhiều."

Cô ngắt lời cậu trai với một nụ cười.

Nhanh lên và rồi biến đi; cô biểu hiện một cách gián tiếp

"Nếu là 10.000 thì tôi có đủ!"

Tặc lưỡi, Vardora nhìn cậu trai một cách đáng tiếc.

"Tôi rất xin lỗi, nếu cậu không có 300,000 thì … Với lại, tôi còn có nhiều người đang chờ đợi ở thị trấn tiếp theo ..."

"Vậy, vậy thì - từng này tiền mua được bao nhiêu?! Xin cô hãy bán cho tôi được không!?"

Mặc dù có cả tấn những thứ "tương tự" như thế ở trong cửa hàng hay chợ.

Một nụ cười mỉa mai hiện lên trên khoé miệng cô

"Được rồi. Vậy 10,000rin có thể mua được..."

"Cảm ơn cô rất nhiều!"

Buồn cười thật đó; trong khi suy nghĩ như vậy, cô lấy 10,000rin của cậu trai.

Cô đưa cho cậu trai chỉ một thìa 'thuốc chữa bách bệnh'.

Cốc cốc cốc

Có tiếng động phát ra từ phía sau điện thờ.

Đôi mắt của cậu trai nhìn theo hướng đó trở nên sắc bén.

Quay đầu một cách đầy đáng ngờ, cậu trai cho cô gái ăn 'thuốc chữa bách bệnh'

Vardora đang cảm thấy cáu tiết khi mà đối phó với cái gã này mất nhiều thời gian hơn cô mong đợi.

"Em ấy sẽ được chữa khỏi, phải không ?!"

"Tất nhiên rồi. Nếu cậu có một trái tim thật sự tin tưởng vào thần linh, thì cô ấy sẽ chắc chắn được chữa khỏi."

Hmph; trong một thoáng, cô nghĩ rằng mình đã nghe thấy một tiếng khịt mũi của cậu trai.

"Em ấy sẽ tỉnh lại ngay lập tức? Hay là tôi sẽ phải tiếp tục cho em ấy uống thêm?"

Cô đã tưởng là vậy nhưng biểu hiện của cậu trai lại trông thật sự nghiêm túc.

Trông cậu ta có đang cười chút nào đâu? Chắc hẳn là do cô tưởng tượng thôi.

Những câu hỏi của cậu trai được đưa ra hết lần này đến lần khác, và sự ức chế của Vardora càng lớn thêm.

Haa ~; thở dài một tiếng, Vardora xé chiếc khăn trùm rồi cào đầu.

Cô đã kiếm đủ tiền để ăn chơi và sống thoải mái.

Thậm chí nếu cô bị phát hiện ra, miễn là cô ấy chuyển đến một thị trấn xa xôi nào đó, những tin đồn sẽ không thể bám theo cô được.

"Khó chịu rồi đó... Đủ rồi, tôi sẽ đến một thị trấn khác! Thứ mà cậu đang tin vào chỉ là bột mì! Ahahaha! Không phải cậu đúng là thằng ngu sao? Thế nào hả? Ngạc nhiên chưa?"

Sister phúc hậu bỗng đổi tông giọng, trở thành một người phụ nữ với mồm miệng thô thiển.

Giọng của cô vang vọng khắp trong nhà thờ bỏ hoang.

Trái với mong đợi của Vardora khi mà cậu trai không hề ngạc nhiên, cậu thậm chí còn hỏi lại

"Cái gì, bột mì ...? Vậy, thứ đã được bán cho người dân thị trấn từ đó đến giờ đều là ..."

"Aa, đúng. Đó chỉ là bột mì mà tôi đã mua với giá rẻ từ một thị trấn khác. Tôi rất biết ơn khi mà cậu muốn đến tận đây để mua nó. Đó là một công việc làm ăn có lời. Chỉ cần nói rằng tôi là một Sister, họ sẽ tin sái cổ."

"Vậy, cuối cùng... nó không hề có tác dụng ...?"

"Không phải là có sao? Nếu như không có tác dụng thì chỉ là 'đức tin' của cậu không đủ, hiểu không?"

"K, không thể nào … vậy là, cô đã lừa đảo tất cả người dân trong thị trấn-?"

Khi được hỏi to, Vardora cảm thấy khó chịu và rồi đáp lại bằng một giọng to hơn.

"Những người đã bị lừa chỉ có biết tự trách mình đi là vừa!"

Kyahahaha; và khi những tiếng cười the thé của cô vang lên

Cánh cửa phía sau bệ thờ mở -.

Một Sister tóc vàng bước tới chỉ tay vào cô. (Là Mina từ đầu rồi)

"Mọi người nghe thấy chưa ~! Đó là thông báo từ Sister Vardora đó ~!"

"Hả-?"

Đằng sau Sister tóc vàng đó đang có rất nhiều người dân giận dữ.

Cậu trai tóc đen cười.

"Trời ạ-. Hahaha, tôi rất vui vì cô đã rất nhanh chóng nói ra. Ngay từ đầu tôi đã biết đó là bột mì rồi. Tuy nhiên, liệu có ai sẽ tin nếu như tôi nói với họ? Dù sao thì họ cũng đang tin tưởng vào cô. Vì thế, tôi nghĩ rằng nên để chính miệng cô nói ra sự thật."

Cậu trai liền vỗ vai cô gái thú nhân và cô ấy ngay lập tức mở mắt.

"Chủ nhân, xong rồi ạ?"

"Đúng vậy, màn trình diễn thật xuất sắc, Noela."

Vardora nghiến răng.

"Cậu….! Cậu đã lừa tôi từ đầu-!"

"Cô đang nói gì vậy?"

Hmph; cậu trai khịt mũi.

"Không phải cô chính là người đã nói rằng 'những người đã bị lừa chỉ còn biết tự trách mình đi' phải không?"

Người dân thị trấn lũ lượt tràn vào bên trong với khuôn mặt giận dữ.

"Cô có lời nào để giải thích không?"

"Tùy thuộc vào những gì cô nói, chúng tôi sẽ bàn giao cô cho bên hiệp sĩ, hiểu chứ?"

"Trả lại tiền cho bọn tôi! Tất cả những người mà cô đã lừa bán, trả lại tiền cho bọn họ!"

Bị bao vây, Vardora nhún vai.

"Về số tiền đó, tôi đã sử dụng hết rồi, vì thế nó không còn ở đây nữa đâu -"

"Ah, chỗ tiền cô kiếm được, không phải nó ở trong cái túi cô để đó sao?

Mọi con mắt đều hướng về chiếc túi da cậu trai chỉ tay vào, và mọi người đồng loạt lao tới.

"Dừngggg lại! Tiền kiếm được của tôi! Tiền của tôi! Có cả số tiền kiếm được ở các thị trấn khác trong đóóó, tôi sẽ trả lại tiền cho mọi người-! Dừng tayyyyy..."

Vardora mất hết sức lực và gục xuống, cậu trai vỗ vai cô.

Cậu chìa tay ra để đòi 10,000rin của mình.

"Nói dối là xấu, không tốt chút nào." (Noela)

Khi cậu trai rời đi cùng với cô gái thú nhân và Sister tóc vàng, cậu dừng bước quay lại nhìn Vardora.

"Tôi đã thấy nghi ngờ ngay từ khi nghe đến 'thuốc chữa bách bệnh' rồi. Vì có vẻ như không có ai ngoại trừ tôi có thể làm ra nó cả. Tốt hơn hết là cô đừng xem nhẹ chuyện thuốc thang, hiểu chứ!?"

◆ Góc nhìn của Reiji ◆

Cuối cùng, Vardora được bàn giao cho bên hiệp sĩ và phải ngồi tù.

"Vardora-san không phải là Sister phải không?"

"Cũng có thể coi cô ta là một kẻ lừa đảo cũng được. Nếu cô ta tự nhận mình là một Sister, uy tín thuốc của cô ta cũng sẽ cao lên.."

"Ah ~. Cậu nói đúng thật."

Điều đó, chúng tôi biết được sau khi nghe bên hiệp sĩ thẩm vấn.

Cô ấy chỉ là một người ngoài không có liên quan gì đến nhà thờ, giả vờ là một Sister để đi lừa đảo.

Khi chúng tôi đi ăn tối thì sự việc đã được lan rộng, và những lời đồn đã trở thành chủ đề nóng trong thị trấn

Và hiện tại, chúng tôi đang trở về nhà trọ trong khi dạo chơi xung quanh.

"Dù sao thì, tôi vẫn cảm thấy rất vui khi chúng ta đã vạch trần được việc làm xấu của cô ấy.."

"Đó là nhờ tài diễn xuất tuyệt vời của Reiji-san."

"Không có gì đâu."

Noela, người đã lao lên giường của tôi trước, giờ đang ngủ say.

"Chúng ta sẽ trở về vào ngày mai, phải không ..."

"Chúng ta đã phải sử dụng nguyên cả ngày hôm nay để làm một việc không cần thiết rồi. ... Chúng ta có nên ở lại thêm một ngày không?"

Mina lắc đầu và mỉm cười.

"Thế là đủ rồi, Reiji-san. Chúng ta sẽ quay lại lần sau, chỉ thi thoảng thôi."

" ... Quay lại à. Được thôi, cả ba chúng ta sẽ cùng quay trở lại nơi này vào một ngày nào đó nhá."

Nói rồi, tôi nở nụ cười đáp lại Mina.