CHARGING MAGIC WITH A SMILE

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

(Đang ra)

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Aisu no hito

Kí ức từ quá khứ xa xôi, lời hứa đã trao nhau với những người bạn thời thơ ấu.――“Nếu tớ nhận được giải thưởng, mấy cậu hãy trở thành vợ tớ nhé.

51 113

Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

(Đang ra)

Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

Yui Regina

Đây là câu chuyện về 2 cô gái, 1 người là "tiểu thư héo úa" thoát khỏi số phận và nắm giữ quyền quyết định cuộc đời mình. Người còn lại là "Ác nữ vô phương cứu chữa" đã thành công chiến thắng số mệnh

23 537

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

(Đang ra)

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

さとう

Đây là câu chuyện về hai người bạn thuở nhỏ, từng đi chung một con đường, nay rẽ sang hai hướng khác nhau—và có lẽ, một ngày nào đó, hai con đường ấy sẽ lại giao nhau một lần nữa.

3 13

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

204 5090

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

10 73

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

12 85

VOL 4 (102-??) - Chương 106: Bản chất của Chủ nhân

Trans: ML0909

Edit: ML0909

===============

[Tôi là Khorkina.]

Tại cầu tàu của Battleship Risha đã trở về Ribek.

Regret mà chúng tôi đã cứu lên tiếng tự giới thiệu mình.

Cô ấy có mái tóc bạc và làn da nâu… cô ấy là một ví dụ hoàn hảo về một Regret. Cô ấy có vẻ nhỏ hơn Mira và thậm chí còn trẻ hơn Lilia.

[Tôi là Akito.]

[Akito-chan? Có phải là Vua Akito-chan không?]

[Chan ……?]

Trong một khoảnh khắc, tôi thậm chí còn tự hỏi liệu chúng tôi có quen biết trước không.

[Đúng rồi. Tôi là Vua Akito. Cô là Regret đã đến cùng với Svetlana?]

[Đúng vậy ~. Chờ đã là Svet-chi ... cô ấy ổn chứ?]

[Svet-chi …… đừng lo cô ấy ……]

[Khorkina!]

Khi tôi đang nói Svetlana xuất hiện trên cây cầu.

Cô ấy ôm Khorkina và khóc.

Tôi đã gửi một tin nhắn thông báo cho cô ấy rằng bạn cô ấy đã được tìm thấy, nhưng có vẻ như cô ấy không thể chờ và đến gặp cô ấy.

[Cô an toàn rồi! Cảm ơn thần linh… ..]

[Tôi không ổn, nó thực sự đau ~. Uh ... đợi đã? Tại sao tôi còn sống? Tôi đáng lẽ đã bị xé ra từng mảnh.]

Cô ấy chết như thế nào?

[Và… ..Svet-chi?]

Khorkina nhìn Svetlana.

Trong vòng tay của cô, Khorkina giữ tóc Svetlana và nhìn nó một cách nghiêm túc.

Rồi cô so sánh nó với của cô.

Mái tóc bạc của cô, so với mái tóc vàng của Svetlana.

[Tại sao Svet-chan lại trở thành nô lệ vĩnh cửu?]

Đó là một câu hỏi thẳng thắng.

************************************

Svetlana đã bình tĩnh lại và rời khỏi Khorkina, sau đó chúng tôi bắt đầu giải thích .

Tôi đã đánh bại Svetlana khi cô ấy biến thành huyền thú. Sau đó, cô ấy quay trở lại thành Nô lệ vĩnh cửu và chúng tôi vẫn không biết lý do.

[Vậy, đó là những gì đã xảy ra.]

[Cô hình như không bất ngờ lắm.]

[Bỏ chuyện đó qua một bên Sve-chan, cậu có giữ lá thư không?]

[Không, không có.]

Svetlana trả lời khi cô đã bình tĩnh lại.

[Mình vẫn mang nó theo bên mình cho đến khi bị giết, nhưng khi thức dậy nó đã biến mất.]

Điều đó hiển nhiên, cô đã biến thành một con khỉ.

Không đời nào một con khỉ có thể tiếp tục mang nó đi.

Có lẽ nó đã bị rớt ngay khi cô ấy biến đổi.

[Tôi hiểu rồi. Chuyện lá thư có thể nói sau. Trước đó tôi có thể nói chuyện với ngài một chút không?]

Cô ấy hỏi tôi.

[Vâng, nếu chỉ là một vài câu hỏi.]

Ít nhất cho đến khi tôi nhận được lá thư đó.

Tùy thuộc vào nội dung là gì tôi sẽ cần phải chuẩn bị, nhận được một số thông tin trước không phải là một điều xấu.

Ngay cả trên các thông điệp ngoại giao của Trái đất cũng là một buổi lễ theo một nghĩa nào đó. Biết trước nội dung sẽ hữu ích cho người đưa tin và người nhận.

Điều đó là hiển nhiên. Người gửi sẽ thấy bị đả kích nếu thông điệp bị từ chối, và bên chấp nhận sẽ không muốn chấp nhận điều gì đó kỳ lạ với những hàm ý gây khó khăn.

Thông báo trước rất cần thiết, nói “Ok tôi đang gửi nó” hay “Ok tôi nhận được nó” là rất quan trọng.

[Ok vậy có chuyện gì?]

[Tôi muốn nói chuyện về Svet-chi.]

[Uh]

Về Svetlana sao

Có vẻ như cô ấy đang lo lắng —— không cô ấy sợ?

Suy nghĩ về tính cách bình thường của cô ấy nó là một phản ứng kỳ lạ.

[Svetlana có chuyện gì sao?]

[Akito-chan có rất nhiều nô lệ đúng không?]

[Đúng vậy, 5 người.]

[Tất cả họ đều là nô lệ vĩnh cửu?]

[Ừ.]

[Thật ~ Tuyệt ~ Vời!]

Đôi mắt của Khorkina đột nhiên tỏa sáng.

Nó không có vẻ mỉa mai hay châm chọc, cô ấy thực sự nghĩ nó tuyệt vời.

[Có thật không?]

[Un! Xét cho cùng, ngài cần chuẩn bị rất nhiều công việc cho nô lệ vĩnh cửu để làm đúng không?]

[…….ah, tôi hiểu rồi.]

Tôi bằng cách nào đó có thể hiểu được.

Nô lệ vĩnh cửu mong muốn nhận được mệnh lệnh từ Chủ nhân của họ và cảm thấy kiệt sức do làm việc quá sức là một điều vinh dự.

[Bình thường thì không có ai làm được như thế. Thường thì nó chỉ giới hạn nhiều nhất ở một Nô lệ vĩnh cửu.]

[Đó là lý do tại sao chúng tôi ... không thể tìm ra một Chủ nhân và trở thành Regrets.]

[Tôi hiểu rồi.]

Ngay cả bây giờ, một Chủ nhân duy nhất mà tôi đã biết đó là Seiya và cậu ta chỉ có một nô lệ duy nhất.

Ngay cả Yuria có kĩ năng đến từ Kazan, cũng không chọn được một Chủ nhân và cuối cùng cũng kết thúc ở đây.

[Có 5 người là điều vô cùng tuyệt vời. Chưa từng có ai như vậy ~.]

[Tôi rất vui vì cô nghĩ thế. Và, điều đó có liên quan gì đến Svetlana?]

[Svet-chi nên trở thành nô lệ của Akito-chan ~]

Khorkina nói và nhìn Svetlana một lần nữa.

[Chuyện đó có liên quan gì đến nội dung của bức thư không?]

[Uh-uh, không có gì cả.]

[Vậy thì sao?]

[Sau cùng, Svet-chi đã quay trở lại thành nô lệ vĩnh cửu. Tôi không biết tại sao, nhưng nó có nghĩa là cô ấy không thể quay trở lại đất nước.]

[Huh?]

Có thật là thế?

Tôi nhìn Svetlana và cô ấy rụt rè gật đầu.

[Nô lệ vĩnh cửu không thể bước vào Đất nước của Regret.]

[…… Đó là quy tắc à?]

[Đó là luật.]

Nghe có vẻ đau buồn nhỉ.

Vậy, kể từ khi cô ấy trở lại thành một Nô lệ vĩnh cửu cô ấy đã bị trục xuất?

Tôi nhìn cô ấy và cô ấy đảo mắt.

Không có lý do gì để… nhưng tôi cảm thấy có trách nhiệm.

Tôi suy nghĩ một chút, và gật đầu.

[Được rồi, cô sẽ là nô lệ của tôi, tuy nhiên ...]

[Tuy nhiên?]

Khorkina nghiêng đầu bối rối.

[Có điều kiện để trở thành nô lệ của tôi. Làm việc chăm chỉ hết mình là một điều hiển nhiên, tôi sẽ đưa cho cô một chiếc vòng cổ, và con của cô cũng sẽ ở bên cạnh tôi. Cô thấy ổn chứ?]

Tôi nói và cả hai người họ đều ngạc nhiên.

[T-tại sao lại thế…]

[Không tốt sao?]

[Không không không!]

Svetlana lớn tiếng phủ nhận nó.

[Nhưng, tại sao vậy ...]

[Có phải ngài đã nói chuyện này với những nô lệ khác của ngài?]

[Ừ.]

Tôi gật đầu.

Lúc đầu chỉ là với Lilia, nhưng đó là sự thật.

[Tuyệt vời ~, chức mừng Svet-chi ~ cô đã có một chủ nhân tuyệt vời!]

[V-vâng.]

Svetlana đỏ mặt.

Cô liếc nhìn tôi với ánh mắt đầy cảm xúc.

[Có thể giải thích rõ hơn ... Tôi không hiểu lắm.]

[Cùng nhau cả Mẹ và Con gái phục vụ cùng một Chủ nhân là giấc mơ của Nô lệ vĩnh cửu. Thông thường họ sẽ không nói về nó bởi vì một Chủ nhân bình thường sẽ bỏ rơi chúng.]

[Bỏ rơi?]

[Thông thường là như vậy.]

……..tại sao?

Chúng là những sinh vật nhỏ bé và vô cùng đáng yêu như vậy?

Tôi không thể nghĩ ra một phản ứng nào khác ngoài hạnh phúc nếu tôi có thể có con gái của họ phục vụ cho mình nữa.

Tại sao chúng lại bị bỏ rơi?

Tôi không hiểu.

[Chúc mừng Svet-chi!]

Tôi không hiểu, nhưng nó không quan trọng miễn là họ hạnh phúc.