Trans: ML0909
Edit: ML0909
ML0909: Mới chuyển công việc, nơi ở nên hơi bận ^^!!!
===============
[Menu open]
-----------------------------------
Akito
Loại: Thẻ Thường
Ma lực Lvl: 34/51
Ma lực Sử dụng: 18/100
------------------------------------
Từ menu hiện ra, tôi chọn Encounter Up và Luck Up.
Tôi sử dụng 2 phép thuật và tạo ra các vòng tròn.
Với hai phép thuật này, điều tôi muốn sẽ xuất hiện.
Tôi đợi một lúc từ ngọn núi đá mà tôi đã đi đến.
[Nó đang đến]
Tôi hơi phấn khích và vô tình nói.
Từ trong bóng của ngọn núi xuất hiện một con bọ cạp.
Bây giờ nó là một kẻ thù mà tôi có thể nhận ra bằng mắt thường.
Khi nó phát hiện ra tôi, nó lao đến.
Có vẻ như con này hung dữ hơn so với những con lần đầu tôi đã chiến đấu.
Nó lướt nhanh và nhảy vào một cách mạnh mẽ!
Nó lao trong không khí về phía tôi.
Tôi xoay người và né tránh trong khi đồng thời nắm lấy đuôi của nó.
Vật con Bọ cạp.
Không chờ đợi, tôi dùng tay làm kiếm và đánh.
Với một cảm giác mềm mại và một âm thanh cắt đứt, cơ thể của nó đã bị cắt làm hai.
[Tuyệt vời……..]
Một giọng nói đầy ngạc nhiên cất lên từ phía sau tôi.
Svetlana, nô lệ tóc ngắn của tôi, ngạc nhiên nhìn tôi.
[Để có thể giết một thứ gọi là ác quỷ của vùng đất hoang chỉ bằng một đòn duy nhất.]
Có vẻ như cô ấy có hơi phóng đại một chút, nhưng tôi tin cô ấy.
Tôi biết đó là một con quái vật mạnh mẽ. Chỉ cần một trong số chúng cũng có thể phá hủy cả một thị trấn.
[Hơn nữa… làm điều đó bằng tay không.]
[Nó có một điểm yếu ở gốc đuôi mà cô có thể chọc qua bằng ngón tay. Cô không thể biết nếu chỉ nhìn qua, nhưng vị trí này ở tất cả chúng đều giống nhau. Nếu cô biết điều đó thì cô có thể đánh bại chúng bằng tay.]
[Không, điều đó là không thể. Nó di chuyển quá nhanh và anh cần phải canh chính xác].
[Vâng, tôi đã thất bại một vài lần để tôi có thể hiểu rỏ về chuyển động của chúng.]
Chúng rất mạnh, nhưng tôi có thể thấy sự gập khuôn trong chuyển động của chúng khá dễ dàng.
Giống như trong một trò chơi sẽ có những kẻ thù sử dụng chiến thuật giống nhau.
Đối với Bọ Cạp nếu nó bắt đầu di chuyển như vậy tôi có thể đánh bại nó ngay cả khi tôi có 1 HP.
Nếu tôi hụt thì sẽ rất nguy hiểm, nhưng vì tôi đã quen với nó nên không có vấn đề gì.
[Dù sao đi nữa, chúng ta sẽ làm điều ấy. cô có nhớ cách làm nó như thế nào không?]
Tôi hỏi Svetlana.
[Có, tôi nhớ.]
[Được rồi, làm đi.]
Tôi ra một mệnh lệnh để trông giống như Chủ nhân của cô ấy.
Svetlana lấy ra Thẻ nô lệ của mình.
Tôi đã làm nó cho cô ấy trước khi chúng tôi đến đây. Một tấm thẻ của riêng cô.
[Menu open.]
Cô mở menu của mình và chọn từ danh sách.
Vòng tròn xuất hiện trên mặt đất.
Các mũi tên chia thành hai hướng khác nhau.
Các vật liệu phía sau Svetlana và nguyên liệu của con bọ cạp trong tay tôi.
Svetlana đặt vật liệu vào trong.
Tôi đưa cho cô ấy nguyên liệu của con bọ cạp.
[Đặt vào một thứ của bản thân cô.]
[Yeah!]
Svetlana gật đầu có vẻ phấn khích.
Sau khi đưa vào vật liệu cuối cùng, nó thay đổi thành một chiếc váy.
Đó là một chiếc váy màu xanh đậm. Nó về cơ bản là đồng phục cho nô lệ của tôi.
Cô nhặt nó lên với một ánh mắt đầy cảm xúc.
[Tôi đã tạo ra nó …..]
[Đó là bởi vì cô sở hữu tấm thẻ đó. Nó cho phép cô mượn một phần sức mạnh của tôi. Cô có thể làm những gì tôi có thể.]
[Có thể sử dụng sức mạnh …của ngài.]
[Hmm…...Hãy thử nó.]
[Hiểu rồi.]
Svetlana gật đầu và bắt đầu thay đồ ngay tại chổ.
Tôi đã quen với nó.
Những nô lệ của tôi không có cảm giác ngại ngùng khi họ ở trước mặt tôi.
Nó giống như cách các công chúa và hoàng tử không cảm thấy xấu hổ trước những người hầu của họ, ngoại trừ trường hợp ở đây là ngược lại. Những nô lệ vĩnh cửu của tôi nói rằng họ là của tôi nên không cảm thấy ngại ngùng.
Cô ấy cũng vậy. Cô ấy tự nhiên cởi đồ và mặc chiếc váy vào.
[Tôi đã thay xong.]
[Nó hình như hơi phát sáng phải không?]
[Vâng, đúng vậy …hm thực sự… nó không sáng lắm.]
[Nó không nặng phải không?]
Svetlana gật đầu. Khuôn mặt của cô ấy có vẻ muốn hỏi “Tại sao?”
[DORECA của tôi và Thẻ nô lệ cho phép những người sở hữu chúng nâng những thứ họ đã tạo ra như thể chúng nhẹ như không. Cô chưa từng nhìn thấy nó sao? Cô có thấy nô lệ của tôi mang những ngôi nhà họ làm không?]
[Không, tôi không có.]
[Tôi hiểu rồi, cô không có cơ hội đó.]
Tôi gật đầu. Cô ấy từng là một đặc phái viên từ một quốc gia khác nên điều đó cũng dễ hiểu.
[Dù sao đi nữa, cô cũng có thể sử dụng khả năng đó.]
[…….]
[Có chuyện gì sao? Cô đang suy nghĩ điều gì?]
[Tôi chỉ nghĩ rằng không có bất kỳ bộ giáp nào trong thẻ.]
[Giáp?]
[Vâng, tôi nghĩ về áo giáp hạng nặng. Nếu ngài hoặc những nô lệ sử dụng nó, trọng lượng sẽ không là vấn đề gì phải không?]
[…….oh.]
Tôi vô tình vỗ tay.
Đúng như cô ấy nói. Chúng tôi sẽ không cảm thấy sức nặng của những thứ chúng tôi đã làm.
Tôi thậm chí có thể nâng Battleship Risha bằng một tay nếu không có người bên trong.
Áo giáp cũng sẽ không gây rắc rối gì.
[Đúng rồi chúng ta có thể tạo ra một bộ giáp khổng lồ. Tôi sẽ yêu cầu Nina phát triển nó.]
[Bộ giáp khổng lồ?]
[Giống như một con robot——- ý tôi là giống như là golem. Cô hiểu không?]
Tôi không biết liệu cô ấy có biết về golem không, nhưng nó sẽ dễ hiểu hơn robot.
[Tôi hiểu rồi!]
Có vẻ như cô ấy hiểu.
[Tôi nghĩ nó sẽ hoạt động.]
Thật ra tôi rất phấn khích vì điều đó.
Trên thực tế, thay vì robot, nó sẽ giống như một trang bị sức mạnh hơn vì tôi sẽ mặc nó mà không bị cản trở bởi trọng lượng.
Dù bằng cách nào thì tôi cũng rất mong chờ nó.
Tôi sẽ nhờ Nina làm việc đó.
Tôi nhìn Svetlana. Tôi phải cảm ơn cô ấy vì ý tưởng thú vị này.
[Menu open.]
Tôi nhìn vào menu của mình và tạo ra một mảnh giấy.
Sau đó, tôi gấp một huy chương origami và đưa nó cho Svetlana.
[Tôi sẽ đưa nó cho cô.]
[Tôi có thể nhận cái này không?]
[Tất nhiên, với mười cái cô có thể——-]
[Tôi rất hạnh phúc.]
Tôi định nói với cô ấy rằng tôi sẽ thực hiện một yêu cầu của cô ấy sau khi thu thập được mười cái, nhưng cô ấy đã vui vẻ lên tiếng trước khi tôi kết thúc câu nói của mình.
—Ma lực đã được nạp vào 150,000—
Svetlana một cô gái có trái tim mạnh mẽ đang hạnh phúc như một cô gái đang yêu.