Tôi trở về dinh thự của mình cùng với Yuria.
Khi chúng tôi quay về, em ấy dùng tay giữ chặt vòng cổ của mình.
Nó rất đễ thương cho đến khi tôi chạm vào nó...
[Yuria... đưa anh xem cổ em nào.]
[Vâng]
Tôi dùng giọng điệu nghiêm túc ra lệnh và khi em ấy nghe thấy... em ấy di chuyển tay mình một cách nhanh gọn và không do dự chút nào.
Giọng điệu của em ấy khi phản ứng lại, nó như là em ấy sẽ không bao giờ phản đối lại bất cứ lệnh nào.
Tôi tập trung nhìn vào vòng cổ em ấy...
Nó là vòng cổ được làm từ da kèm với viên ngọc mà tôi đã làm.
Nó nhìn có vẻ sang trọng nhưng thực tế nó là một cái vòng cổ hết sức bình thường.
Tuy nhiên, bây giờ thì không phải là như vậy nữa.
[Nó bị kẹt... không chính xác là-----]
Tôi lại gần để chạm vào và nhìn nó. Nó không hề có bất kỳ khoảng trống nào giữa cổ của em ấy và cái vòng cổ. Cái vòng cổ cứ như là một phần thân thể của em ấy vậy.
Đồng hóa... Hấp thụ... những từ đó chợt nãy ra trong đầu của tôi.
[Nó có ổn không? Ý anh là nó có làm em đau không?]
[Không đau gì cả]
Yuria lập tức trả lời tôi.
[Làm sao để tháo nó ra?]
[Em không nghĩ là... có thể]
[Tại sao em nghĩ như vậy?]
[Bởi vì em đã là nô lệ của Chủ nhân mãi mãi rồi]
[Là vậy sao?]
Nếu em ấy noi như vậy...nó có vẻ hợp lý.
Vậy là sau khi nghe lời tuyên bố của tôi... Yuria tình cờ nghe được và trở nên ngây ngất...và đó là bởi vì sự đột biến của cái vòng cổ.
Đột biến?...Đúng rồi! Đó là từ mà tôi đang tìm nãy giờ! Đó là Tiến hóa.
Từ tiến hóa thực sự khớp với những thứ đã xảy ra.
Nhưng tôi vẫn còn vài thắc mắc nữa.
[Đã có lần tôi nói với Risha và Mira rằng họ sẽ là của tôi mãi mãi ...thế thì tại sao lần này lại có chuyện này xảy ra?]
[…]
Yuria đảo mắt.
Khuôn mặt em ấy đỏ ửng lên... em ấy trông rất rụt rè.
Đây... đây có thể là một đầu mối.
[Yuria]
[Vâng]
[Có chuyện gì vậy? Nói với anh đi.]
[Vâng.]
Yuria trả lời trong khi đặt tay của em ấy lên cổ.
[Em đã nghe những gì người đàn ông đó, Seiya, nói với nô lệ của mình.]
[Seiya? Hắn đã nói gì?]
[ (Nô lệ ngu ngốc, nếu lần sau mày còn vô dụng nữa tao sẽ ném mày sang một bên) anh ta nói vậy]
[Nghe giống hắn đấy.]
Mặc dù tôi không có mặt ở đó nhưng tôi có thể dễ dàng tưởng tượng ra hắn nói những thứ như thế.
Hắn có thể nói ra những thứ như vậy khi hành hạ nô lệ của mình.
Đó là những gì Yuria nhìn thấy.
[Chủ nhân vứt bỏ nô lệ là chuyện bình thường. Nô lệ là tài sản của người Chủ nhân. Nếu họ bị bỏ rơi họ sẽ hành động một cách phù hợp.]
[Ummm]
[Nhưng nếu chúng em bị bỏ đi... chúng em sẽ bị lạc. Nếu chúng em phụng sự chủ nhân của mình mãi mãi, nó sẽ là điều tốt nhất chúng em có thể có được. Đó là bởi vì chúng em là Nô lệ vĩnh cữu.]
Em ấy nói và nắm lấy vòng cổ của mình một cách chắc chắn hơn.
Tôi nghĩ là tôi hiểu rồi.
[Anh hiểu những gì em muốn nói rồi.]
[Vâng]
Yuria gật đầu trong khi dịu dàng vuốt ve vào vòng cổ của em ấy… nó khiến em ấy có vẻ còn đáng yêu hơn nữa.
[Chủ nhân!]
[Mừng anh trở lại!]
Risha và Mira gọi và chào đón chúng tôi trở lại.Hai nô lệ của tôi ... cùng chủng tộc ... Eternal Slaves.
Chẳng mấy chốc, Risha có đôi mắt sắc bén phát hiện ra điều gì đó khác biệt về vòng cổ của Yuria.
[Yuria đó là gì thế?]
[…........um]
[Nó...Ah nó bị dính vào luôn rồi! Vì sao thế? Có phải Chủ nhân đã làm gì không?]
[Anh ấy nói rằng... Anh ấy nói với em rằng em sẽ mãi mãi là của anh ấy]
Em ấy cắt bỏ nhiều quá! Có phải đó là tất cả những gì em ấy sẽ nói không thế!?
[WOW]
[Ghen tị quá!]
Dù sao thì có vẻ họ cũng hiểu rồi.
[Đánh dấu cô ấy rằng cô ấy là nô lệ vĩnh cửu của mình...Chủ nhân tuyệt thật]
[Đúng vậy, thật tuyệt vời! Đúng như những gì em mong đợi từ anh!]
Họ ca ngợi tôi với tất cả những gì họ có thể... Risha gán cho tôi ánh mắt hình viên đạn trong khi Mira nhìn chằm chằm vào tôi với ánh mắt tin cậy và muốn dựa dẫm vào tôi.
Hai em ấy đang cầu xin tôi trong im lặng.
Có vẻ như hai em ấy muốn xin vòng cổ của mình lại, tôi đã lấy nó lại dưới lý do là một hình phạt.
Tôi cũng không có lý do gì để giữ nó lại nhưng... tôi muốn trêu chọc hai em ấy một tí.
Tôi cầm hai cái vòng cổ và đưa chúng ra trước mặt Risha và Mira.
[Cả hai đều xứng đáng để nhận lại nó... nhưng nếu hai em không noi gương theo Yuria thì anh sẽ tich thu lại nó nữa đấy]
Tôi nói.
Tôi chỉ muốn chọc ghẹo cả hai một tí và xem hai nô lệ đáng yêu của tôi lúng túng dù chỉ một lúc...
Rồi hai em ấy sẽ làm gì đây---Tôi nghĩ vậy...
Cả hai đều mau chóng lấy cái vòng cổ mà không do dự gì và đeo vào cổ của họ.
Sau khi đeo xong cả hai đều nhìn vào tôi.
[Chủ nhân]
[Làm ơn hãy để em làm nô lệ của Chủ nhân mãi mãi]
Hai em ấy nói vậy.
Sau đó vòng cổ của cả hai đều sáng lên.
Cũng giống như ánh sáng từ vòng cổ của Yuria lúc đó.
Ánh sáng của vòng cổ hợp nhất lại với họ.
Khi ánh sáng dần phai đi, vòng cổ của họ đồng hóa vào người như của Yuria.
[Woaaaaahh...]
[Làm được rồi!!]
-----Điểm ma lực được nạp vào 80.000.000-----
-----Điểm ma lực được nạp vào 120.000.000-----
Trông như họ đang vui sướng không tả được khi họ chạm vào vòng cổ của mình... Đây là lần tôi thấy ai đấy hạnh phúc như thế này trong đời. Chính con số ma lực được nạp vào đã chứng mình điều đó.
Yuria mỉm cười nhẹ khi em ấy nhìn họ. Tôi nghĩ rằng em ấy hài lòng mặc dù tôi không nhận được gì từ em ấy... nhưng tôi không nghĩ rằng tôi sai.
Sau đó <DORECA> của tôi bắt đầu phát sáng trong túi tôi.
Chắc nó phải tiến lên cấp mới.. hiện tại là <Vàng đoàn> nên tôi tự hỏi rằng không biết cái tiếp theo sẽ là <bạch kim> hay <kim cương> và không biết khi nào thì mình mới lên được <cao thủ> và <thách đấu> nữa.
“Hả?”
Sau khi ánh sáng mờ đi, nó không hề thay đổi... nó vẫn đang là <Vàng đoàn>.
[Nó không thay đổi]
Risha thì thầm.
Em ấy là người duy nhất ở bên tôi từ lúc bắt đầu đến giờ... có lẽ em ấy cũng nghĩ như vậy.
Thế thì tại sao nó lại tỏa sáng lúc này?
[OPEN MENU]
Tôi cầm thẻ của mình lên và kiểm tra mọi thứ.
Loại thẻ của tôi vẫn là <Vàng đoàn> và số lượng ma lực vẫn rõ ràng ở đó... số lượng nô lệ cũng không thay đổi.
Không lẽ bug à? Hay sao nhỉ?
Tôi kiểm tra hết cái này qua cái khác... và tôi tìm thấy nó.
Trong phần <Chế Tạo> có một cái gì đó mới dưới phần <Nô lệ vĩnh cữu>.
<Slave Card(Thường)>
Slave card … thường...
Không lẽ nó như là thẻ tín dụng dùng chung trong gia đình à?
[Hmmm... Anh nghĩ rằng anh sẽ tạo ra nó xem như thế nào.]
[Anh làm gì thế Chủ nhân?]
[Làm ơn hãy nói cho chúng em cần phải làm gì!]
[Chúng em sẽ làm nó]
Cả ba cô gái xem ra đang háo hức lắm rồi.
Tôi để <Vòng tròn ma thuật> dưới đất. Tôi tạo ra đủ ba cái <Slave Card(thường)>
Nguyên liệu là <Slave DNA>
Ba mũi tên chỉ về ba cô gái của tôi và họ bắt đầu phát sáng cả lên.
[Là chúng ta sao? Bọn em phải làm gì đây Chủ nhân?]
[...Thử một ít tóc...Một ít thôi...Để xem trước đã.]
Tôi nghĩ rằng nó dựa trên yêu cầu cần có của DNA.
Cả ba người lấy vài sợi tóc và bỏ vào <Vòng tròn ma thuật>.
Có vẻ như đúng rồi. <Vòng tròn ma thuật> đã hấp thụ chỗ tóc đó và phát sáng lên, sau đó cho ra những tấm thẻ.
Nó nhìn trông giống như cái <DEROCA> của tôi và giống như lần đầu tiên tôi có nó vậy (Thẻ nhựa).
[M-menu open]
Đúng như tôi nghĩ... Risha người đã tiếp xúc với tấm thẻ của tôi đã rụt rè nói điều đó.
[Em-em sẽ cố gắng làm... quần áo vải]
Em ấy nói và đặt ra một <Vòng tròn ma thuật> lên mặt đất.
Nó có chức năng giống như <DEROCA> của tôi.
Sau đó, khi <Vòng tròn ma thuật> được đặt ra, ma lực trong <DEROCA> của tôi giảm xuống.
Nó giống như thẻ tín dụng gia đình... nó rút ma lực ra từ một nguồn chung.
[Đây là sức mạnh của Chủ nhân]
Risha, Mira và Yuria cầm thẻ của họ như thể đó là tài sản quý giá của họ.
Tôi nhận được một sức mạnh mới.
<Slave Card(thường)>
Thật không may, chứng năng thẻ của họ không thể vượt qua giới hạn của thẻ nhựa giống như tôi lúc trước...
Tuy nhiên, đó là một sức mạnh mới được trao cho những nô lệ đáng tin cậy của tôi.