Trans: ML0909
Edit: laiyar
===============
Khoảnh khắc tôi bước ra khỏi cung điện, có một sóng xung kích khác từ trên trời ập đến.
Seiya đã tấn công cung điện một lần nữa.
[Tch…]
Seiya nhổ nước bọt trong khó chịu. Có vẻ như hắn ta khá tức giận khi hắn không thể làm xước một miếng nào lên cung điện.
Cung điện vẫn rất tốt… nhưng các cuộc tấn công đã khiến môi trường xung quanh bị cuốn vào trận chiến.
Trong thực tế, người dân thị trấn đang la hét và bỏ chạy.
Tôi không thể để nó như thế được.
[Seiya!]
[Akihitoooooooo!]
Giống như hai đứa trẻ gọi nhau ra sân chơi, nhưng hắn ta có biểu cảm xấu xa và độc ác.
Seiya phát hiện ra tôi nhảy xuống từ bầu trời.
Hắn ta vung cánh tay phải tạo thành một đòn tấn công.
Ching! Tôi chặn đòn tấn công của hắn ta bằng Eternal Slave.
Thứ được chặn bởi lưỡi kiếm của tôi là móng vuốt đen, ba móng vuốt đen đang phát ra từ khoảng trống giữa các đốt ngón tay của hắn ta. (Giống như Wolverine)
[Ta đang tìm ngươi đó Akihito!]
[Câm đi!]
Tôi không thể để hắn ta ở đây.
Tôi dồn hết sức của mình.
Những viên đá quý trên thanh kiếm của tôi lấp lánh và một bộ giáp màu đất bao phủ cơ thể tôi.
[Ra khỏi thành phhhhhố của tôi !!!]
Tôi đẩy lùi Seiya lại bằng thanh kiếm của mình.
[UOOOOO!]
Tôi dùng hết sức mình đẩy hắn trên con phố chính trên một đường thẳng ra khỏi thị trấn.
Tôi đẩy hắn ta hết tốc lực ra khỏi Ribek rồi thổi bay hắn ta qua núi rác trước khi tiếp tục đẩy hắn ta đi.
Cứ như thế, càng ngày càng xa.
[Đừng quá tự tin !!!]
[Ku!]
Cơ thể của Seiya dừng lại giữa không trung như thể nó được cố định ở đó với sự kháng cự mạnh mẽ đột ngột đẩy lùi tôi.
Tôi đáp xuống mặt đất và ổn định lại tư thế trước khi lườm Seiya.
Ngoại hình của Seiya thậm chí còn độc ác hơn trước.
Tóc hắn ta bồng bềnh chuyển động và trông như thể được đúc từ kim loại.
Từ lưng hắn ta có đôi cánh giống như con thú và bây giờ cả nửa trên và dưới của hắn ta đều để trần. Thay vì quần, nửa dưới của hắn được phủ vảy.
Hắn không còn giống như con người. Giờ đây hắn ta là một con quỷ—— hình thái của một Ác thần.
[Seiya, mày đến đây làm gì?]
[Mày biết còn hỏi. Sao mày dám cản đường tao.]
[Ý mày là về Regret?]
[Đúng vậy. Mày nghĩ mày đang làm gì Akihito?]
[Tao có một mối quan hệ hợp tác với các Regret nên dĩ nhiên tao sẽ giúp họ nếu tao biết họ gặp nguy hiểm rồi.]
[Vậy mày đang cố cản đường tao đây à?]
[Tao chỉ muốn bảo vệ họ.]
[Đừng giả vờ là một vị thánh!]
Seiya tấn công và hào quang đen phóng ra.
Tôi dương thanh kiếm của mình lên và chống đỡ. Mọi thứ xung quanh trừ nơi tôi đang đứng bị biến thành một cái miệng núi lửa.
Seiya ngay lập tức lao vào tôi. Hắn ta chém tôi bằng những cái móng vuốt địa ngục trên cả hai tay.
Tôi chặn chúng bằng Eternal Slave. Tiếng kim loại vang lên và cơ thể tôi cũng chịu những tác động.
Tôi chặn chúng trước khi cho hắn ta một cú đá nhanh, khiến hắn ta bay đi.
Tôi cảm thấy thứ gì đó ấm áp chảy xuống má mình... là máu ?
Tôi giơ tay... lau nó nhưng tôi không cảm thấy vết thương.
Tại sao?
(Chủ nhân)
Tôi nghe thấy giọng nói của Raisa trong đầu tôi.
Bộ giáp màu nâu này là điểm đặc biệt của em ấy.
Có phải từ từ chữa lành các vết thương khả năng đặc biệt của cặp mẹ con này?
[Tiếp tục hỗ trợ anh như thế này.]
(Vâng)
Chúng tôi trao đổi nhanh chóng trước khi tôi nhìn vào Seiya.
Seiya bẻ cổ hắn từ bên này bên kia.
Tôi có thể thấy rằng phần da xung quanh móng vuốt của hắn bị cắt và rách ra.
Tuy nhiên, chúng không chảy máu… thay vào đó, một thứ gì đó ghê tởm, xấu xa bị rỉ ra.
Bạn có thể nói đó không phải là con người chỉ bằng cách nhìn vào nó.
Seiya chú ý đến ánh mắt của tôi và nhìn vào tay hắn.
Rồi hắn bắt đầu cười toe toét.
[Akihito nhiêu đây chưa đủ để mày phải tự hào đâu.]
[………]
[Nhiêu đây thậm chí không thể được coi là một vết xước đối với tao bây giờ nữa.]
Seiya vừa nói vừa nắm chặt tay. Những vết thương ở đó dường như lành lại ngay lập tức.
[Vậy đó là một sức mạnh khác của Ác thần hả?]
[Đúng vậy. Sức mạnh của Ác thần thật tuyệt vời Akihito, nó thậm chí có thể làm những việc như thế này.]
Seiya hả hê và xua tay. Một số quả bóng đen rơi xuống đất.
Mặt đất nổ tung để lại một lỗ hổng.
Rồi sau một lúc, một con quái vật xuất hiện từ nó.
Đó là một con búp bê đất sét. Có hình dạng giống người, trông như bùn từ đầu nó chảy chảy xuống.
Tuy nhiên, nó không có màu như bình thường. Nó dường như có cùng màu đen với năng lượng của Seiya.
[Vậy, mày có thể sử dụng quái vật như vậy?]
[Không chỉ có vậy đâu.]
Seiya nhếch mép cười khi hắn vẫy tay lần nữa. Hai vòng tròn ma thuật xuất hiện.
Từ vòng tròn ma thuật, một ánh sáng đen bay ra ngay lập tức và bao bọc cơ thể tôi.
Tôi chặn bằng thanh kiếm của mình.
[Đừng nghĩ đến việc chặn nó, đó không phải là một đòn tấn công.]
Seiya nói, và đúng như lời hắn, tôi không thể cảm thấy bất kỳ nguy hiểm nào.
Ánh sáng đen nhanh chóng lắng xuống là rút vào vòng tròn ma thuật.
Sau đó, từ bên trong hai vòng tròn ma thuật, hai hình dạng con người xuất hiện.
[Marato! Maxim!]
Hai kẻ thù mạnh mà tôi đã từng đánh bại. Bạo chúa của Ribek Marato và như những con châu chấu Maxim
Hai người bọn chúng nhìn tôi bằng ánh mắt phẫn nộ.
Tuy nhiên, chúng không hề di chuyển hay nói gì.
Chúng chỉ lườm tôi nhưng không nhúc nhích.
Đôi mắt của chúng bị đốt cháy với sự căm ghét đến nỗi cảm giác như chúng sẽ nhảy qua đây để tấn công tôi bất cứ lúc nào.
[…….Triệu hồi, những gì nó triệu hồi ra sẽ đặt chúng dưới sự kiểm soát của ngươi.]
[Mày thông minh đó.]
[Seiya….]
Tôi lườm lại Seiya, người đã triệu hồi họ.
[Sức mạnh của tao thế nào? Tao đã có thể làm tất cả điều này!]
Hắn nói hả hê và cười tự hào khi hắn giơ hai tay lên.
[Ta thậm chí có thể hồi sinh người chết!]
[.........]
[Nữ thần đã sai Akihito. Với cái tấm thẻ nhỏ xíu đó, việc hồi sinh thế giới này từng chút một thật là ngu ngốc. Ta rất vui vì ta có thể sử dụng sức mạnh của Ác thần. Nếu ta có đủ sức mạnh của Ác thần—— thì việc hồi phục lại thế giới này là có thể. Hoàn toàn và ngay lập tức.]
[Sẽ không có niềm vui hay nụ cười nào trong đó]
Tôi bác bỏ câu nói của Seiya.
Tôi không biết sức mạnh của Ác thần mạnh đến mức nào… nhưng bây giờ tôi có thể hiểu.
Triệu hồi quái vật và hồi sinh những người chết
Trong số họ không hề có lấy một nụ cười.
[…..pft]
Seiya khịt mũi cười.
Hắn ta nhìn tôi như thể hắn vừa nghe câu nói đùa hài hước nhất từ trước đến giờ.
[Nụ cười? Mày có nói nụ cười đúng không Akihito?]
[Đúng vậy, tao đã nói thế.]
[Vậy ra mày vẫn đang làm những điều đó vô nghĩa đó à?]
[Điều đó không vô nghĩa.]
[Akihito… nhìn vào hiện thực đi. Nhìn vào khoảng thời gian mà mày đã dành ra. Cái đất nước mà mày tạo ra như thế nào?]
[Mày đang cố gắng nói gì?]
[Với sức mạnh của Ác thần nó có thể được hồi sinh ....... đất nước này có thể được thực hiện trong vòng một đêm.]*note
[Vẫn câu nói cũ, ở đó không có niềm vui .]
[Haa….]
“Hắn không hiểu điều đó”, khuôn mặt của Seiya dường như muốn nói như vậy khi hắn nhún vai.
Tôi để Raisa ra khỏi True Eternal Slave.
[--------!]
Khi nhìn thấy em ấy, khuôn mặt của Seiya thay đổi.
Tiếp theo là Bella bước ra.
Con gái của Raisa, người giống y đúc em ấy. Một nô lệ vĩnh cửu nhỏ.
Tôi vuốt má Raisa và vỗ đầu Bella.
[Anh sẽ mượn sức mạnh của cả hai.]
[[Vâng]]
Họ nói với nhau và mỉm cười.
[AKIHITO !!!!!]
Seiya hét lên khi hắn ta tiến về phía tôi.
Hắn ta vung móng vuốt quỷ dữ về phía tôi.
Tôi biết hắn ta sẽ làm vậy, tôi ngay lập tức đưa họ trở lại vào thanh kiếm và đẩy lùi hắn ta.
[Akihito! Fu** you! Sao mày dám đánh cắp nô lệ của tao!]
[Mày là người có lỗi. Mày là người đã sử dụng họ không đúng cách.]
[Những nô lệ phục tùng dưới sức mạnh có gì sai với điều đó!?]
[Sai rồi! Cả hai đều nên quan tâm lẫn nhau!]
Thanh kiếm và móng vuốt đan xen cùng với tiếng kim loại.
Seiya và tôi đụng độ vô số lần.
Chúng tôi đặt câu hỏi và trả lời song song.
[Mày cứ nói vớ vẩn **! Vậy thì…]
Trong khoảnh khắc tiếp theo các đòn tấn công không ngừng ập đến tôi từ bên phải và bên trái.
Bộ giáp màu nâu chắc chắn đã bị phá vỡ.
Vai và mặt tôi bị cắt, nhưng chúng rút lui trước khi tôi kịp phản đòn.
Đó là Marato và Maxim.
Chúng đã có thể di chuyển, nhưng chúng vẫn không nói gì.
Chúng lại tấn công.
[Chết đi! AKIHITO!]
Seiya hét lên khi hắn ta tấn công tôi cùng lúc hai kẻ kia tấn công.
Nó đã trở thành một cuộc chiến phòng thủ một chiều trong giây lát.
Seiya, Marato và Maxim.
Như dự đoán, tôi đã ở thế bất lợi khi đối mặt với cả ba cùng một lúc.
Tôi đang chịu áp lực.
[Có gì sai!? Sức mạnh của nụ cười chỉ có thế này sao!! Mày không thể làm gì với nó cả!]
Hắn ta đánh vào vai tôi và đâm sâu nó khi thanh kiếm của Marato đánh tôi bay đi.
Tôi đập mạnh xuống đất và lăn lộn.
Seiya đến gần và nhìn chằm chằm xuống tôi hả hê với chiến thắng.
[Nó giống như mày vậy Akihito. Cái thứ ngu ngốc như mấy nụ cười đó sắp biến mất khỏi thế giới này rồi. Nó quá yếu.]
Seiya giơ móng vuốt lên cao.
Tôi đưa True Eternal Slave và cố gắng chặn… nhưng
Những móng vuốt không rơi xuống, thay vào đó là một quả đạn đại bác bay ra.
Một vài quả đạn nữa lần lượt theo sau.
Tất cả đều đập xuống đất với âm thanh bùng nổ.
Seiya né tránh và chặn lại trong hoảng loạn.
Tuy nhiên, Marato và Maxim không thể.
Chúng cố gắng chặn nhưng bị trúng đạn đại bác và nghiền nát với một âm thanh ‘vui tai’<(“)
[C-Cái gì vậy?]
[….. Nó đến từ Ribek.]
Tôi nói với Seiya đang hoảng loạn.
[Hãy nhớ rằng mày đã cố gắng đánh cắp chúng. Nitoka, đó là nơi chúng đến.]
[Cái Gì??]
[Seiya. Tao có thể yếu so với sức mạnh của Ác thần… nhưng không sao cả.]
[Cái gì!?]
[Tao không phải là một chiến binh hay là một anh hùng. Tao là một vị vua.]
[Vua?]
[Nhà vua không nhất thiết phải là kẻ mạnh nhất trên chiến trường.]
[Đừng nói là những thứ kỳ quái nữa]
Seiya cố gắng phản đối nhưng thay vào đó lại bị thổi bay.
Hắn ta bị trúng một quả đạn pháo khổng lồ.
Đó là một khẩu súng thần công thậm chí còn lớn hơn cả một người trưởng thành.
Đó là khẩu pháo chính của Battleship Risha.
Tôi quay lại và thấy Chiến hạm nhắm ngay tại đây.
[Aki…..hitoo]
Seiya vừa nói vừa đứng dậy, cả người tả tơi.
Để hắn ta có thể di chuyển ngay cả sau khi chịu một phát bắn từ đại bác chính của Risha. Như mong đợi từ Ác thần.
Nhưng, Chiến hạm không phải là thứ duy nhất xuất hiện.
Từ hướng khác, tiếng chân dồn dập vang lên.
Một đám mây bụi lớn theo sau người dân thành phố Kazan, những người giống như chiến binh số một của đất nước chúng tôi.
Tôi có thể thấy Martha ở đội tiên phong.
Sau đó, cuộc bắn phá từ Ribek tiếp tục.
[Chủ nhân]
Hơn nữa tôi nghe thấy một giọng nói phía sau tôi.
Tôi quay lại và thấy năm nô lệ vĩnh cửu khác của tôi.
Risha, Mira, Yuria, Lilia và Svetlana.
Con gái của họ cũng ở đó.
Có vẻ như mọi người đều tập trung lại đây.
[……Svetlana… Sau khi xong việc em sẽ nhận phạt.]
[Vâng!]
Có vẻ như em ấy đã chuẩn bị tinh thần cho nó khi em ấy không vâng lời.
Nô lệ của tôi, tàu chiến, những người chiến binh và sự công kích từ thị trấn.
[Seiya…… đây là sức mạnh của chúng tôi.]
[……..]
[Như mày muốn tao sẽ cho mày thấy. Sức mạnh của tất cả tiếng cười của chúng tôi.]
Khoảnh khắc tiếp theo tôi nghe thấy một tiếng kêu lớn trong đầu khi những thông báo tuôn ra hết lần này đến lần khác.
Đó là âm thanh của ma lực được nạp vào từ 12 người.
Tôi không quay lại nhìn, nhưng tôi biết tất cả họ đều mỉm cười.
[Mày có sức mạnh thế này không Seiya?]
[CHẾT TIỆT !!!!!!!!!!]
Seiya lao lên để tấn công.
Tốc độ của hắn ta dần chậm lại…..đó là một cú đá yếu ớt.
Tôi chặn nó bằng True Eternal Slave và cắt đôi hắn ta.
Vào lúc đó tôi lao tới Seiya với toàn bộ [Sức mạnh của tôi]
Và rồi sức mạnh Ác thần của Seiya, biến mất không còn gì sót lại.