Sả: Okay trong chương này sẽ có một thay đổi, đó là đổi "Đại Hang Ổ" thành "Đại Thuộc Địa" và lí do thì chỉ đơn giản là nó đỡ phèn hơn so cái trước và đây là cách mà Novelpia và Genesis dịch.
----------------------------------------------------------------------------------------------
Chẳng phải theo thường thức thì thẩm vấn được định nghĩa là một cuộc tra hỏi căng thẳng để vạch trần sự thật sao?
Silverna cũng đã mong đợi những thứ như thế khi chuẩn bị bước vào.
Nhưng thay vào đó, những thứ mà cô nhìn thấy lại là một căn phòng ấm cúng được thắp sáng bằng nến, một chiếc bàn gỗ vững chãi với mùi hương thoang thoảng của gió mát mà trên đó bày đầy những món ăn nhẹ đơn giản, một chai rượu và cuối cùng là những lá bài vương vãi khắp nơi.
"..."
Khi Silverna mím chặt môi, nhìn chằm chằm vào cảnh thẩm vấn đi ngược lại với lẽ thường thì Uldiran, người có thể được coi là tên đầu têu, đã hắng giọng gượng gạo và rời khỏi ghế.
"Chà, ta nghĩ chơi thế là đủ rồi."
Hai người còn lại cũng bắt đầu dọn dẹp bài, nhưng kỹ năng của Isaac lại rất phi thường. Giống như một tay cờ bạc chuyên nghiệp, anh thu bài một cách khéo léo và xáo chúng lại sao cho gọn gàng.
"À, đây chỉ là thói quen cũ thôi."
Anh cười tinh quái, nói rằng việc xáo bài chỉ là thói quen, rồi đưa lại bộ bài cho Uldiran.
Thời còn là người lái đò, một trong những nguồn thu nhập chính để kiếm tiền của Isaac là chơi bài. Anh thường tụ tập những người nông dân địa phương, những lữ khách qua đường, hay những người lái đò khác và thường xuyên chơi bài.
"Cha đã có được thứ mình cần chưa?"
Khi cô nhìn ông với ánh mắt nghi ngờ, Uldiran hắng giọng và đứng dậy.
"Nếu muốn thì con có thể đọc báo cáo điều tra. Ta đã sắp xếp mọi thứ rồi."
Bản báo cáo điều tra mà Uldiran đưa cho được viết rất gọn gàng với nét chữ thanh lịch. Khoảnh khắc Silverna nhận ra đó là chữ viết của Isaac, cô đặt bản báo cáo xuống với vẻ mặt không tin nổi.
"Cha để nhân chứng tự viết báo cáo điều tra à?"
"À, tiểu thư."
Anna, người đứng sau lưng cô, khẽ gọi Silverna. Dù có là con gái của ông, thì cô cũng không nên dồn ép Bá Tước một cách quá mức trước mặt người ngoài.
"..."
Khi Silverna bắt đầu đọc lại bản báo cáo với đôi môi mím chặt, Uldiran đứng dậy và đưa ra phán quyết về cách xử lý hai người họ.
"Cả hai sẽ được xóa mọi cáo buộc. Tuy nhiên, cả hai sẽ được đặt dưới quyền chỉ huy của con tại Đại Thuộc Địa này để phục vụ vương quốc."
"Cái gì? Isaac thì con hiểu, nhưng Rihanna Helmut cũng vậy sao?"
"Chẳng phải sẽ là một tổn thất lớn nếu chúng ta đánh mất họ sao?"
"..."
Khi Silverna không thể đáp lại, Uldiran bước ra ngoài.
Nhìn vào bản báo cáo điều tra thì có vẻ như ông đã làm những gì cần làm trước khi rời đi.
"Vậy Isaac... đã được một Transcendent nuôi dưỡng từ khi còn nhỏ?"
Silverna nhìn anh với đôi mắt kinh ngạc.
"Vâng."
"..."
Qua câu trả lời ngắn gọn thì có vẻ như anh không muốn nói thêm gì nữa.
"Vậy nên vì thế mà anh biết về sự tồn tại của Transcendent và tà thuật?"
"Đúng vậy."
"...Lời biện minh của anh có vẻ khá hời hợt."
"Nhưng Bá Tước đã chấp nhận chúng."
"Tôi tưởng các Transcendent luôn muốn giết người?"
"Cô ấy là một bán Transcendent."
Vẻ mặt của Silverna cho thấy cô khó chấp nhận câu trả lời này, nhưng support của Isaac đã xuất hiện.
"Tôi đã nghe kể về chuyện đó từ rất lâu rồi."
Rihanna giơ tay và nói thêm.
"Isaac được một vị sư phụ tuyệt vời dạy dỗ khi còn nhỏ. Đó là lý do anh ấy hiểu biết về nhiều thứ."
"..."
Nhìn cặp đôi đang ngồi và ngước lên nhìn mình, Silverna cảm thấy bất an.
"Chẳng phải anh cũng nói là đã được học về đồ uống có cồn từ người đó sao?"
"Ừ, từ khi anh còn rất nhỏ."
"Về bia à?"
"Rượu vang."
"À phải, rượu vang."
Họ gật đầu rồi lại tiếp tục nhìn Silverna.
'Tại sao mình lại ngửi thấy mùi tanh tanh nhỉ?'
Đó chắc chắn là một lời nói dối, nhưng do nó được cả hai người cùng nói nên thật khó để cô vạch trần họ.
"Cứ như xem một cặp vợ chồng đang hợp tác lừa đảo vậy."
Lời của Anna đã gãi đúng chỗ ngứa của Silverna, nhưng do Bá Tước đã đưa ra phán quyết của mình nên tất cả những gì cô có thể làm là tuân theo.
***
Sau khi rời khỏi phòng thẩm vấn, Isaac bước đi dọc theo hành lang lâu đài, nơi đang tràn ngập bầu khí lạnh buốt nhưng lối đi vẫn được chiếu sáng bởi những ngọn đèn trên tường.
'Thật đáng ngạc nhiên.'
Thật lòng mà nói, Isaac cảm thấy bối rối.
'Mình không ngờ Rihanna lại có thể hòa hợp với câu chuyện của mình như thế.'
Anh sốc khi thấy cô tự nhiên phụ họa cho lời nói dối của mình và còn thêm thắt cả chi tiết. Rihanna chắc chắn cũng có những thắc mắc về Isaac.
Ví dụ như là: thái độ của Isaac, kiến thức đa dạng về kiếm thuật của anh, v.v...
Nhưng nhờ việc cô hợp tác mà không chút lo lắng nên họ đã vượt qua được.
"Lúc nãy là nói dối đúng không?"
Giọng của Silverna vang lên từ phía sau Isaac, người đang bước đi với một đích đến rõ ràng. Cô đã theo dõi anh nãy giờ và Anna đã biến mất từ lâu.
Isaac dừng lại đột ngột và quay mặt về phía Silverna.
"Bộ đây là phòng thẩm vấn sao?"
"Tôi không thẩm vấn và tôi cũng không đối chất với anh."
"Vậy thì tại sao cô lại hỏi?"
"Anh có thể thành thật với tôi."
Vẻ mặt của Isaac trở nên cứng rắn trước lời nói nghe như một lời cầu xin.
"Thành thật về chuyện gì?"
"Chúng ta là đồng đội. Những người đồng đội đã cùng nhau chiến đấu và mạo hiểm mạng sống."
"Làm đồng đội không có nghĩa là tôi sẽ chia sẻ mọi thứ."
Ngay cả các cặp vợ chồng cũng giữ bí mật với nhau, chứ đừng nói đến đồng đội. Do câu trả lời lạnh lùng của Isaac, Silverna mím chặt môi.
"Bá Tước đã tin tưởng tôi. Và cô cũng nên như vậy."
"Ông ấy đang ưu tiên Đại Thuộc Địa. Ông ấy muốn coi anh là tài sản ngay cả khi câu chuyện của anh có nhiều điểm không nhất quán."
"..."
Do Silverna đã nói trúng tim đen nên Isaac đành hít một hơi thật sâu trước khi phản bác.
"Dù sao thì ngài ấy đã đưa ra lựa chọn của mình."
"Vậy anh sẽ cứ như thế này sao?"
Silverna bước đến gần hơn. Phần ngực nổi bật của cô gần như chạm vào Isaac.
"Silverna, đủ rồi."
"Gì cơ?"
Isaac cuối cùng đã không thể kiềm chế nữa và lên tiếng cảnh cáo cô.
"Tôi biết tình đồng đội ở phương Bắc có ý nghĩa rất đặc biệt. Nhưng như tôi đã nói lúc nãy, chúng ta không thể chia sẻ mọi thứ với nhau."
"..."
"Giống như cô có bí mật, tôi cũng có. Và tôi chỉ mong là cô sẽ tin những bí mật đó sẽ không làm hại bất kỳ ai."
Nói xong, Isaac tiếp tục bước đi trên hành lang.
Một bước.
Hai bước.
Ba bước.
Và đúng vào bước thứ ba.
"Tôi..."
Giọng của Silverna xuyên thẳng vào lưng Isaac.
"Tôi có tình cảm với anh."
"..."
Dù đang ở trong lâu đài, Isaac lạ lùng cảm thấy một cơn gió mạnh đang thổi qua. Bước chân anh khựng lại, và khi anh quay đầu lại một cách cứng nhắc, Silverna đứng khoanh tay trong khi gật đầu.
"Sao nào? Thấy thế nào? Không còn bí mật giữa hai ta nữa nhé."
Silverna chỉ vào anh với khuôn mặt ửng đỏ. Còn Isaac thì không thể nhịn cười khi nhìn vào cô. Một nụ cười đầy ngạc nhiên.
Isaac quay hẳn người lại đối mặt với Silverna. Anh từ từ đưa tay ra và cài lại chiếc áo sơ mi lỏng lẻo của cô.
"Ăn mặc sao cho đàng hoàng. Cô đã là một người phụ nữ trưởng thành rồi..."
"Giờ thì nói bí mật của anh đi. Chúng ta đang cần trao đổi, đúng không?"
Cây kim trong bọc đã lòi ra. Và dẫu cho Silverna có gắng sức dồn ép, thì Isaac vẫn thản nhiên lắc đầu.
"Đó không phải là bí mật."
"Hả?"
"Tôi đã biết từ lâu rồi."
"C-Cái gì...?"
Lần này thì ngược lại. Cơ thể Silverna cứng đờ, khuôn mặt cô dần đỏ lên như củ cải.
Giống như một con cá vàng, cô há hốc mồm và vẫy vẫy tay.
"A-Anh biết rồi sao? Bằng cách nào? Từ khi nào?"
"Đã một thời gian rồi."
Ngay cả Anna, phụ tá của cô, cũng từng đến gặp riêng Isaac để yêu cầu anh giữ khoảng cách vì mối quan hệ giữa hai gia tộc Helmut và Caldias.
"Á, cái gì?! K-Khoan đã?!"
Silverna quay lưng lại một cách bối rối. Khi cô chạm tay lên má, thì chúng dường như đang nóng đến mức có thể dùng để rèn sắt.
"Nhưng Silverna..."
"Đợi đã! Đ-Đừng nói chuyện với tôi vào lúc này!"
"..."
Isaac quyết định đợi một lát và nhìn vào Silverna đang ngồi xổm xuống đất. Sau khi cô sắp xếp lại suy nghĩ trong lúc vai run rẩy và lẩm bẩm thứ gì đó—
"Phù!"
Silverna quay lại đối mặt với Isaac.
"Ôi, trời ạ."
Nhưng ngay khi họ chạm mắt nhau, sự xấu hổ dường như lại trỗi dậy khi cô lấy tay che miệng và lùi lại.
"Để tôi nói rõ. Tôi là người đã có gia đình."
"Hee."
"...Cô vừa cười đấy à?"
"Không, không. Tôi không cười."
Cô ấy vừa làm gì thế? Dù đang che miệng nhưng có vẻ như cô ấy đã cười một chút.
'Chẳng lẽ cô ấy lại thích đàn ông đã có vợ?'
Sao cô ấy lại cười như thể mình thích mấy thứ như thế?
Dù sao thì, Isaac nói tiếp.
"Vì tôi đã có gia đình nên cô không cần câu trả lời nữa đâu, đúng không?"
"..."
Silverna khoanh tay và lườm Isaac. Khuôn mặt cô vẫn đỏ bừng, nhưng cô có vẻ đã từ bỏ việc che giấu.
"Có chuyện gì sao?"
"Chuyện này hơi bất công. Tôi đã thành thật chia sẻ tình cảm của mình."
"Tôi cũng đã nói với cô rằng tôi không thể chấp nhận."
"Đó chỉ là những gì anh phải nói dựa theo tình hình của mình thôi."
Silverna đúng là một thiên tài bẩm sinh. Được dạy một, cô hiểu mười.
"Đo đang là một người đàn ông đã có vợ nên tất nhiên là anh không thể chấp nhận. Và tôi không cứng đầu đến mức đó."
Lời khuyên của Anna về một cơ hội trời cho đã nảy ra một ý tưởng tuyệt vời trong đầu óc thiên tài này.
"Hãy dẹp mọi thứ sang một bên, và nói với tôi rằng bản thân anh đang nghĩ gì."
"Điều đó có quan trọng không?"
"Anh không thể tử tế hơn sao? Đây là lần đầu tiên tim tôi đập loạn nhịp vì một người đàn ông nên ít nhất hãy cho tôi được toại nguyện."
"..."
Cái kết của một mối tình đầu. Nhận thức được sự quan trọng của nó, Isaac đã do dự trong chốc lát trước khi thành thật thú nhận.
"Được rồi, cô là một người phụ nữ rất quyến rũ. Đến mức tôi cảm thấy tự hào khi cô có tình cảm với tôi."
"Nếu anh không có Rihanna."
"..."
"Anh có chọn tôi không?"
Với sự chân thành trong biểu cảm của Silverna khi cô đặt tay lên ngực, Isaac thấy mình gật đầu mà không hề hay biết.
"Đ-Đúng. Tôi sẽ chọn. Nhưng điều đó thì còn có nghĩa lý gì nữa? Tôi đã kết hôn rồi."
"Hee."
Cô ấy lại cười nữa à?
Isaac bối rối nên đã định hỏi, nhưng Silverna đã nhanh chóng gật đầu lia lịa và mỉm cười rạng rỡ.
"Cảm ơn anh, Isaac."
"...À này, Silverna."
Cảm thấy bất an, Isaac cẩn thận hỏi.
"Cô biết điều gì đó sao?"
"Hừm?"
"Không, chỉ là... có vẻ như cô đang giấu giếm chuyện gì đó."
Trước câu hỏi cẩn trọng của Isaac, Silverna trả lời với một nụ cười tinh nghịch.
"Đồng đội với nhau thì cũng có bí mật, Isaac à."
***
Bước chân của Silverna nhẹ nhàng khi cô đi ra ngoài.
Isaac nói anh có việc khác nên ở lại lâu đài, nhưng cô muốn nhanh chóng đi gặp Anna và chia sẻ tin vui của ngày hôm nay.
Đúng lúc đó.
Một người phụ nữ tóc đỏ đứng ở lối vào.
Ánh mắt cô ấy hướng thẳng về phía Silverna.
'Người ta nói Helmut có thính giác rất nhạy.'
Có vẻ như Sharen đã không nói dối. Bầu không khí của Rihanna đã cho thấy cô ấy biết tất cả mọi chuyện.
Không dừng bước, Silverna đi lướt qua Rihanna và tuyên bố:
"Tôi sẽ không xin lỗi hay cảm thấy tội lỗi."
"..."
"Cô là kẻ thua cuộc."
Nhìn Silverna bước ra ngoài, Rihanna mím chặt môi mà không nói gì.
Không, cô ấy vốn không thể nói gì.
Bây giờ thì cô ấy còn có thể làm gì nữa chứ?
Cô phải chịu trách nhiệm cho những lựa chọn của mình. Bất kể lý do cho những hành động đó là gì, cô ấy ngay từ đầu đã là người chọn giữ im lặng tại dinh thự.
Thế nên ở đây cũng vậy.
Cô ấy chỉ có thể im lặng.
Dù sao thì đó là điều mà Issac muốn.