Đó là một rạp chiếu phim đã không còn mở cửa để kinh doanh nữa.
Có tám khán giả đang tập trung tại nơi không gian thiếu ánh sáng này, lo lắng ngó nhìn xung quanh từ chỗ ngồi của họ ở hàng ghế đầu. Khoảnh khắc tiếp theo, một ánh đèn sân khấu chói lọi chiếu sáng.
"Cảm ơn quý vị đã tới đây hôm nay. Có vẻ quý vị đã nhận được lời mời của tôi.”
Với giọng nói vang dội, một người đàn ông thân mặc lễ phục và đầu đội mũ chóp bước ra từ ánh đèn, mỉm cười với những khán giả đang kinh hãi và nói: "Tôi sắp cho các bạn xem một thứ đặc biệt. Xin hãy thưởng thức chương trình cho đến khi kết thúc. Trợ lý, mở video!”
"Vâng, để đó cho em."
Một cậu bé mặc quần ngắn đứng ở phía sau cánh gà bật máy chiếu. Khi hình ảnh xuất hiện trên màn hình, người đàn ông giang rộng hai tay. “Đây là video có tiêu đề " The Last Man Standing", với người tham gia chính là các quý vị. Trong chương trình này, các nhân vật đeo mặt nạ lần lượt biến mất, từng người biến mất mà không để lại chút dấu vết.
Đây là một vụ mất tích. Là một bí ẩn rất khó hiểu, ngay cả đối với tôi”. Người đàn ông đột nhiên dừng lại, và lấy ra một chiếc kính lúp từ trong túi. “Sân khấu này tràn ngập mùi bí ẩn. Nhưng mọi thủ thuật đều có gốc rễ của nó. Điều quan trọng là quan sát. Quan sát là cánh cửa duy nhất dẫn đến sự thật”.
Sau đó, anh hướng chiếc kính lúp của mình về phía khán giả. Người đàn ông cười nhạt và nhặt một đoạn dây.
Có thể thấy có một nút thắt lớn ở giữa dây.
“Nút thắt bí ẩn giờ đã được tháo gỡ”.
Khi anh ta từ từ kéo phần đầu dây, chiếc nút thắt liền được dễ dàng tháo ra và biến mất. Người đàn ông ném thẳng sợi dây lên khi ai đó phát ra một tiếng thở gấp. Ngay lập tức, nó biến thành một chiếc gậy chống, rồi anh bắt lấy nó không chút khó khăn và chỉa thẳng nó vào một người nào đó.
“Hung thủ là ngươi."
-------------------------------
“……Này.”
“…….”
“Này, Power.”
“……”
“Này!”
Power đang ngồi xem TV, bỗng bị ai đó túm lấy vai từ phía sau.”
Cô quay đầu lại thì thấy một người chàng trai trông có vẻ côn đồ với mái tóc vàng xỉn màu, đang nhìn xuống cô với cái đôi môi bĩu lại. Power nhíu đôi lông mày mảnh và chĩa cặp sừng đỏ rực nhô trên đỉnh đầu với vẻ đầy đe dọa về phía đối thủ của mình.
“Gì thế Denji? Ta đang bận.”
“Cô đang cản đường tôi. Tôi muốn dùng TV. Đưa cái điều khiển đây.”
“Éo.”
Cô lại quay đầu về phía màn hình TV, và chàng trai lại nắm lấy vai cô ta thêm một lần nữa.
“Éo là éo!”
“Cút ngay, tao cũng muốn xem nữa.”
“Ngươi thì muốn xem gì chứ?”
“Thời sự.”
“Thời sự……”
Power cười khẩy. “Đừng có đùa, cái loại như ngươi mà cũng xem thời sự cơ á?”
“Ngậm mồm, kênh đấy có cô gái dẫn chương trình rất là xinh.”
“Oh…… Cô ta đúng là hơi giống Makima. Vớ vẩn. Ta không muốn phải xem cái thứ ghê tởm đó.”
Khi cô ta nói ra những lời đó, Denji cảm thẩy khó chịu và đáp lại.
“Thế ngươi đang cái gì hả?”
“Ngươi không biết à? Ta là một ảo thuật gia đó?”
“Ảo thuật gia?”
“Đúng vậy, thám tử ảo thuật gia là vị thám tử vĩ đại nhất có thể phá giải mọi bí ẩn.”
THÁM TỬ ẢO THUẬT GIA! Đó là một bộ anime luôn được chiếu vào mỗi tối. Kể về một thám tử đã giải quyết nhiều vụ án bí ẩn với thân phận là một nam sinh trung học, nhưng thực tế là một ảo thuật gia rất tài giỏi.
Power chẳng hề có hứng thú gì trong việc giải mã các câu đố, nhưng lại rất hứng thú với việc phá giải các vụ án và viết thư đe dọa người khác.
Power vô cùng ngạc nhiên trước những tràng pháo tay và sự tôn trọng mà nhân vật chính nhận được từ khán giả, và nó đã trở thành một trong những chương trình yêu thích của cô gần đây. Sự chú ý. Tiếng vỗ tay. Sự kính trọng. Đó là tất cả những thứ mà Power đang tìm kiếm. Power chậm rãi đứng dậy và nhìn quanh phòng với vẻ mặt đầy bí ẩn.
“Thủ phạm đang ở ngay đây.”
“…. Ở ngay đây?”
Ngón trỏ nhấc lên lướt qua chú mèo Meowy đang cuộn mình trên giá tủ và chỉ thẳng vào Denji.
“Nút thắt bí ẩn đã được gỡ bỏ. Thủ phạm chính là ngươi, Denji.”
“Ơ…. Sao tao lại là thủ phạm?”
“…Sao bà đây biết được?”
“Mày không biết?”
“Không, ta nhớ ra rồi…. Chính ngươi là kẻ đã ăn hộp kem mà ta để ở trong tủ lạnh?”
“Chính mày vừa ăn nó ở hôm qua xong.”
“Hoặc là….? Ta không có ăn nó?”
"Prfff!"
Denji lùi lại một bước và đột nhiên ôm bụng mà cười phá lên.
“Tao đéo hiểu ‘thám tử ảo thuật gia’ là cái mẹ gì. Đó chỉ là phim hoạt hình dành cho lũ con nít!”
"Nói gì hả!? Đừng có mà chế nhạo thám tử ảo thuật gia!”
Power tóm lấy Denji như thể sắp chuẩn bị chiến đấu. Cả hai đều đồng thời kích hoạt bản năng của mình. Rèm cửa bị kéo rách, lọ gia vị rơi vãi khắp sàn. Cả hai đang vật lộn trên chiếc bàn ăn.
“Này, này! Tôi đang nghe điện thoại! Tôi đang nghe điện thoại!”
Một chàng trai tóc đen hét lên ở cuối căn phòng trong khi đưa tay bịt lấy phần ống nói… Giọng của cậu là lớn nhất trong cả ba.
“Nói nhỏ thôi cho hàng xóm còn nghỉ ngơi, đầu cọ dừa.”
Denji và Power đồng thanh nói khi cả hai đang bóp cổ lẫn nhau. Aki cúp điện thoại và đứng trước mặt họ với đôi lông mày nhăn mạnh.
“Ngậm mồm. Đừng có mà bật lại tôi. Đây là căn hộ của tôi. Thế nên ngồi yên đấy.”
“…. Ờ, ờ.”
“…. Cái tên khó tính quá.”
Denji và Power nhìn nhau và miễn cưỡng ngồi xuống tại chỗ.
"Trước hết, không được làm loạn trong nhà. Và hãy sử dụng kính ngữ với tôi. Khi nào hai cậu sẽ học điều được đó?"
“Hử? Có lợi ích gì nếu như tao dùng kính ngữ với mày?”
“Ngươi quá thô lỗ để được hưởng điều đó, đầu cọ dừa.”
Aki cay đắng nhìn đống gia vị đổ trên sàn và lầm bầm trong thất vọng.
"Được chứ. ...... Vậy thì tôi đoán là Denji sẽ bỏ bữa tối nay."
"Này, đéo gì thế!?"
"Gah-hah-hah, đừng đùa với thám tử ảo thuật gia!"
“Và, thực đơn của Power sẽ là salad cà rốt và bắp cải.”
“Gì thế ????”
Đói bụng là kẻ thù tự nhiên của Denji, còn đối với Power thì đó là rau củ. Vị chủ nhà biết mình phải làm gì.
“Hayakawa-senpai......”
"Senpai......"
Khi cả hai đứng thằng. Aki nhẹ gật đầu.
"Giờ tôi sẽ đi tới văn phòng cục bảo an. Tôi chắc rằng chị Makima-san muốn gặp hai cậu.”
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại