Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

134 13867

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

(Đang ra)

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

Shirosaki

— Đúng vậy. Ngày hôm nay, một lần nữa, cô ấy lại đọc được những suy nghĩ của tôi.

2 10

Tôi chuyển sinh thành bạn thuở nhỏ của một nữ chính game otome, nhưng mà nữ chính này lại chả muốn yêu đương gì với các mục tiêu kia hết

(Đang ra)

Tôi chuyển sinh thành bạn thuở nhỏ của một nữ chính game otome, nhưng mà nữ chính này lại chả muốn yêu đương gì với các mục tiêu kia hết

Chili Chili

Chuyển sinh vào một thế giới game otome...?Nagase Matsuri chợt nhận ra bản thân mình đã chuyển sinh vào vào một thế giới game otome.Vai trò của cô là một "Nữ Phụ Giúp Đỡ".

3 9

Sống như một kẻ đạo văn ở thế giới khác

(Đang ra)

Sống như một kẻ đạo văn ở thế giới khác

핀하트

Một cuốn tiểu thuyết không thể chỉ là một cuốn tiểu thuyết thôi sao…?

63 1648

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

46 3536

Nhóm du hành - Chương 385: Quái vật đầm lầy Phần 2

Không phải là ta đang cố chuộc lỗi vì đã đánh Eire trước đó. Ta chỉ nghĩ, "Đây có phải là công việc của chúng ta không ?"

"Như anh thấy, có thể giả định rằng đối phương có lẽ là đồng loại của con quái thú mà chúng ta gặp phải ở Padilra."

Nó giống như việc cơ thể bị nghiền nát hoặc cơ thể bị xé xác khi vẫn còn sống… đối thủ chắc chắn phải khá lớn. Thậm chí có cảm giác như hắn đang tận hưởng hành động sát hại.

Phải, theo lời khai của những người sống sót, nó chỉ giết họ mà không chú ý đến hàng hóa.

“Hình như trong đầu anh có điều gì đó không ổn...'' Đúng như dự đoán, Zeal không giấu được sự bàng hoàng, sắc mặt vẫn tái nhợt.

“Không phải là tôi muốn bảo vệ những thuộc hạ cũ dễ thương của mình… nhưng chắc chắn rằng con quái vật này là một sinh vật vượt quá khả năng của Loài người. Vậy nên…”

Ta không thể nói rằng ta không muốn bây giờ. Hơn nữa, đã lâu rồi ta chưa chiến đấu, và thành thật mà nói, ta có thể cảm nhận được dòng máu nóng đang trào ra từ sâu trong cơ thể mình.

“Xin lỗi, tôi sẽ đưa ra đề xuất khác liên quan đến phần thưởng.”

"Hmm ? Ta không cần tiền."

Điều đó không hiệu quả. Matie ngắt lời ta. Ta luôn phải nhận được những gì xứng đáng. Nếu không nó sẽ trở thành một thói quen... kiểu vậy.

"Rush một ngày nào đó sẽ hiểu. Không có gì tệ hơn một thỏa thuận miễn phí." Eig cũng nói điều tương tự... thật vậy sao ?

……………

…………

…………

Điều này làm tăng thêm một nhiệm vụ rắc rối khác, nhưng sẽ tốt hơn nếu hoàn thành nó nhanh chóng.

Tất nhiên là ta không thể đưa Chibi đi cùng nên quyết định để nó ở nhà trọ với Jano.

"Tại sao, chẳng phải sẽ tốt hơn nếu anh đưa đi cùng sao ?"

"Đó là một kẻ xấu, nó sẽ xé nát cơ thể khi ta vẫn còn sống."

“Nếu một con quái vật như vậy tồn tại, em cũng muốn nhìn thấy nó !”

"Đừng có theo, nguy hiểm lắm !"

Sau nhiều lần thảo luận, Jano miễn cưỡng đồng ý. Đó là việc đảm bảo tính mạng, ta không thể bỏ rơi Chibi một mình được. Có khả năng nó trở thành mục tiêu giống như ngày hôm trước, đó là lý do tại sao nó phải được giữ ở bên cạnh Jano.

“Đừng khóc khi ta đi vắng,” ta nói, ôm chặt Chibi trông như sắp khóc. Tất nhiên, ta không muốn đó là lời chia tay cả đời này.

Ta không có thời gian để đợi đến bình minh. Sau khi đã chuẩn bị xong, Matie, Eig và Zeal chuẩn bị xuất phát trên những con ngựa đã được giao cho họ... Đó là lúc.

“Ru… Rush-san !”

Người nhảy ra khỏi đám đông đang tụ tập để tiễn ta không ai khác chính là Eire.

Có lẽ vì đến đây vội quá nên thở nặng nhọc.

Nhưng cái quái gì thế...?

“Ơ, không, ừm, ừm… à, ừ, tôi không có cảm giác sâu sắc nào về việc bị đánh, và tôi cũng không có thù hận gì cả.”

Aaaah, ta thấy khó chịu khi nghe cách nói chuyện ngắt quãng của tên này !

Kìm nén mong muốn đấm hắn lần nữa, ta kiên nhẫn lắng nghe câu chuyện của Eire.

"Thth, thật ra có điều tôi muốn hỏi anh..."

“Có thể nói ngắn gọn được không ?” Ta cảm thấy như nắm đấm của mình sắp nổ tung.

Tuy nhiên, những lời phát ra từ miệng tên này thậm chí còn nguy hiểm hơn ta mong đợi.

"Rush-san... Tôi muốn viết về cuộc đời anh !"

……Hả ?