Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô bạn cùng lớp xinh đẹp này, sẵn sàng trả tiền chỉ để được làm bạn với tôi.

(Đang ra)

Cô bạn cùng lớp xinh đẹp này, sẵn sàng trả tiền chỉ để được làm bạn với tôi.

Aya Hazuki

Dù vậy, đây vốn chỉ là một công việc bán thời gian. Và đã là công việc, thì sớm muộn gì nó cũng sẽ có lúc phải kết thúc…

3 2

Chuyển sinh thành quý tộc phản diện và lười biếng, tôi trở thành kẻ mạnh nhất học viện

(Đang ra)

Chuyển sinh thành quý tộc phản diện và lười biếng, tôi trở thành kẻ mạnh nhất học viện

Kikuchi Kousei

Tôi nhất định phải tránh điều đó bằng mọi giá! Sau đó, cách duy nhất để thoát ra là đạt được sức mạnh áp đảo thậm chí vượt qua cả nhân vật chính của trò chơi và trở thành người mạnh nhất!

7 121

See You When the Snow Falls

(Đang ra)

See You When the Snow Falls

Onii sanbomber

Một chàng trai , một cô gái, người sống và người chết - họ sẽ được cảm nhận điều gì trên hành trình ngọt ngào và đắng cay của bản thân?

3 2

Lỗ hổng trong trái tim anh không thể lấp đầy bằng sự tái sinh

(Đang ra)

Lỗ hổng trong trái tim anh không thể lấp đầy bằng sự tái sinh

Niteron

"Konoe-sama... Em sẽ vì người mà làm mọi chuyện!" Đây là câu chuyện về thiếu niên tóc trắng cô độc chẳng có chút khát vọng nào tìm gặp được tình yêu vàng của đời mình.

5 4

Koyanagi-san to

(Đang ra)

Koyanagi-san to

Cùng chung cảnh bị đá, hai người nhanh chóng tìm thấy sự đồng cảm, và rồi…họ đã có một đêm bên nhau.

9 139

"Cậu không thể hôn được, phải chứ?" Khi tôi khiến cô bạn thuở nhỏ luôn trêu chọc mình hiểu chuyện, cô ấy đột nhiên trở nên dễ thương hơn nhiều

(Đang ra)

"Cậu không thể hôn được, phải chứ?" Khi tôi khiến cô bạn thuở nhỏ luôn trêu chọc mình hiểu chuyện, cô ấy đột nhiên trở nên dễ thương hơn nhiều

Sakuragi Sakura

Những con người không thể thành thật với cảm xúc của chính mình mặc dù tình cảm của họ chắc chắn đã dành cho nhau.

31 4313

Nhóm du hành - Chương 381: Tại Shire

Ta quên mất. Nơi bọn ta ở không phải là trại, thật bất thường. Đó là một quán bar trông rất giống nhà ta... không, nó còn lớn hơn nữa.

Tất nhiên là ta không uống được nên chỉ ăn đồ ăn, nhưng khi đến đây, ta chỉ ngậm vài lát khoai lang khô trong miệng cả ngày lẫn đêm.

Cùng với Chibi, ta ăn thứ trông giống như món súp chứa đầy thịt và nhiều loại rau nhiều màu sắc. Chà, món này ngon thật. Súp có màu nhạt nhưng có hương vị đậm đà.

"À, món này gọi là pot-au-feu. Ngon lắm phải không ? Đây là đặc sản của nhà hàng này."

Eig giải thích điều đó bên cạnh ta. Ồ, hắn cũng làm việc ở đây à?

"À không, đây là lãnh thổ Mashuune. Nói cách khác, đó là một quốc gia khác với Lioneng."

Ta đã không biết điều đó... Nói cách khác, hương vị của món ăn thay đổi tùy theo quốc gia.

“Rush chỉ nhìn thấy mọi thứ khi anh ấy ăn,” ta không chắc liệu cô ấy có đang mỉa mai hay không, nhưng Zeal đi theo ta từ phía bên kia bàn.

"Ừ, tôi sẽ mang thêm cho anh, anh ăn nhiều một chút nhé !"

Một phụ nữ trẻ, trạc tuổi Lorenta, mang cho ta một đĩa thức ăn to, sâu lòng gọi là pot-au-feu.

Ồ, nhưng ta không thêm tiền, được chứ ?

"Anh là bạn của Matie-sama phải không ? Đừng lo lắng về chi phí."

Cô ấy nói vậy với nụ cười rạng rỡ...

Ể, Matie-sama !?

Cái gì chứ, Matie-sama ?

Ta đã nghĩ đến việc hỏi cô ấy về điều này, nhưng người được đề cập đang ngồi ở ghế khác trò chuyện với một số người đàn ông khỏe mạnh.

“Không biết à, Rush, Matie đã từng ở đây để đào tạo các hiệp sĩ trực thuộc Vua Mashuune.”

Ta không ngờ cô ta lại là một người tuyệt vời đến vậy.

“Được gọi là Cừu không sừng của Shire. Mạnh đến mức không ai ở đất nước này không biết,” Eig nói và nhìn Matie từ xa.

“Không phải ngươi cũng làm việc ở đây sao ?”

"Một trinh sát. Nhưng chúng tôi giống như Tử thần vậy..." Lúc đó, Eig trông buồn bã và im lặng.

Đúng rồi, ta cũng giống tên này nên tốt nhất đừng soi mói chuyện gì cả.

“Onee-tan, nó có ngon không ?”

“Đúng món này ngon lắm !” Chibi nói, nó và Jano, những người trạc về tuổi trí tuệ, đang nói chuyện trong khi khuôn mặt ướt đẫm đồ ăn. Nhưng Chibi, người từng rất nhút nhát, giờ bắt đầu gọi Jano là “onee-tan”, và ta tự hỏi liệu nó có đang lớn lên từng chút một không…

Ta bắt đầu cảm thấy hơi cô đơn.

Khu vực xung quanh ta trở nên khá đông đúc và ta muốn tận hưởng không khí trong lành nên ta đi ra cửa sau mà Zeal và những người khác không chú ý.

Nhưng... không, Matie ? Trời tối và ta không thể nhận ra ai ở ngoài cửa, nhưng ta chắc chắn đó là cô ta. Và trông gắt gỏng hơn bình thường. Ừm, ta đã quen với khuôn mặt này rồi nên nó không thực sự quan trọng.

"Anh đã đến đúng nơi rồi..." Người phụ nữ khổng lồ trông giống như một bức tường đá, từ từ thu hẹp khoảng cách với ta.

Không có mùi như rượu. Lại là cái quái gì thế này ? Có phải là trả thù cho một cuộc chiến ??

"Tôi-tôi muốn nhờ anh một điều mà không hề xấu hổ..." Lời nói của cô luôn sắc bén hơn bao giờ hết.

"Anh có thể vui lòng giả vờ như đã kết hôn với tôi cho đến khi rời khỏi đất nước này được không ?"

"Fue ?"

Một tiếng nói kỳ lạ phát ra từ đáy bụng ta trước yêu cầu bất ngờ này.