Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

123 1112

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

139 1501

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

118 13392

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

88 1340

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

290 9505

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

(Đang ra)

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Kata Rina

["tỷ lệ đụng quái trong game thánh sao lại có thể vô lí thế......?" ]

288 5000

Tái sinh - Chương 482: Cuộc thảm sát Zare

Mỗi lần ta tiến lên một bước, một âm thanh ầm ầm như gió thổi qua tai ta…hay nói đúng hơn là trong đầu ta, chạy qua tai ta.

Nhưng dần dần, nó bắt đầu chuyển từ tiếng gió sang tiếng người rên rỉ.

-Giúp tôi

-Dừng lại, đừng giết tôi.

-Xin hãy tha mạng sống của con tôi.

-Tại sao chỉ có Thú nhân chúng ta ?

Một khung cảnh chợt hiện ra trước mắt ta. Đó là hài cốt của vô số đồng loại.

Cổ họng của họ bị rạch, bị đâm vào ngực, hoặc bị chặt đầu...nhưng những Loài người với giáo vẫn cẩn thận đâm đi đâm lại những cơ thể đã ngã xuống bằng lưỡi kiếm sắc bén của mình.

"Các... các người đang làm gì vậy !" Ta hét lên, muốn dừng lại nhưng cơ thể không thể tiến thêm được nữa. Dù ta có chạy và chạy bao nhiêu thì khoảng cách cũng không bao giờ thu hẹp lại.

Tại sao Loài người lại đơn phương giết đồng loại của ta ? Và mọi người đều không có vũ khí. Điều này giống như...

“Đây có phải là cuộc thảm sát Zare… ?”

"Cuối cùng thì ngươi cũng hiểu," một giọng trầm gầm gừ bên cạnh ta. Ta còn nhớ đã nghe thấy giọng nói này trước đây.

Đúng, đó là Vua Tử Thần. Hắn ta giết ta bằng cách đâm một ngọn giáo xuyên qua ngực ta…hả ? Điều đó có nghĩa là ta đã chết rồi phải không ?

"Đúng vậy. Ta đã giết ngươi. Và cảnh tượng ngươi đang thấy bây giờ chính là ký ức của Zare."

Một người đã ở bên cạnh ta trước khi ta nhận ra điều đó. Hắn ta có một chiếc mũ trùm đầu màu đen che kín mắt, khiến không thể nhận ra khuôn mặt hay hình dáng.

“Vậy tại sao lại cho ta thấy loại đau khổ này ?”

"Quyết tâm và quyết định. Ta muốn giao phó hai thứ đó cho ngươi."

Nói xong, Tử Thần chậm rãi bước đi...nhưng thật kỳ lạ. Mặc dù có rất nhiều xác chết trước mặt nhưng ta không có cảm giác như mình đang đi giữa chúng, giống như đang ở trong một giấc mơ.

“Ký ức máu đã khắc trên mảnh đất này. Và cảm giác tiếc nuối, phẫn nộ của đồng loại bị giết một cách bất lực. Đó là nơi ta sinh ra”.

"Ta hiểu rồi. Mặc dù ngươi là một vị thần nhưng ngươi vẫn còn khá trẻ."

"Đúng vậy, những linh hồn lang thang nơi này gọi ta là vua, nhưng ta thực ra chẳng là ai cả."

Đó là lý do tại sao ông ta thậm chí còn không có tên. Tử Thần bình tĩnh giải thích điều đó.

Nhưng...ta muốn chữa lành cơ thể đã bị người sáng lập Lông đen đánh đập của mình càng sớm càng tốt, và mặc dù ta đã nghe tất cả về lịch sử của Zare nhưng ta không biết nó có liên quan gì đến ta. Nhưng.

"Ngươi có muốn sống không ?"

"Eh…… ?"

"Những thứ ngươi đang chiến đấu và cố gắng bảo vệ vừa là kẻ thù vừa là đồng minh. Liệu ngươi có thể vượt qua được tất cả những suy nghĩ đó không ?"

Hmm...Ta không hiểu ông ta đang nói gì. Nhưng có một điều ta chắc chắn có thể nói.

"Ta không biết tương lai sẽ ra sao... nhưng ta sẽ không bao giờ để người mình yêu quý và đồng loại chết bởi tay mình. Ta đã quyết định như vậy rồi."

"Ngay cả khi những người xung quanh phản bội...?"

Ta im lặng gật đầu. Rõ ràng bất cứ ai nhìn vào cuộc thảm sát Zare đều sẽ cảm thấy ghê tởm Loài người. Tuy nhiên, đây chỉ là tác phẩm quỷ quái của Oconido, vốn đã tách ra khỏi Lioneng. Tất nhiên, ta sẽ vung lưỡi kiếm của mình chống lại những người như vậy mà không do dự.

Nhưng còn gì nữa ? Thế còn Mashambar, bên từng bị đồn đại là đã thành lập liên minh với Oconido thì sao ? Nói cách khác, còn Nenel thì sao ?

Và… còn ta, người mang dòng máu của kẻ thù đó trong huyết quản thì sao ?

Khi ta nghĩ về điều đó, ta có thể đang đứng cùng chỗ với những người Oconido.

Nhưng ta thì khác. Ta là một Thú nhân được nuôi dưỡng bởi một sư phụ Loài người.

Vừa là nạn nhân vừa là thủ phạm.

Vậy chính xác thì ta là gì ? Ta nên sống trên con đường nào ?

"Nhưng nghĩ về những điều như thế chỉ khiến ta đau đầu...Ta không có nhiều trí tuệ đến thế. Vậy nên..."

Một quyết định tôi đã đưa ra bằng cách nào đó. Bất chấp hoàn cảnh, vẫn có một cảm giác tự tin mạnh mẽ.

"Ta có những người bạn dựa vào ta và tin tưởng ta. Như vậy chưa đủ lý do để sống sao ?"

Những việc tầm thường như bảo vệ ai đó thậm chí còn không được coi là một lý do.

Ta chỉ muốn tiến về phía trước càng nhanh càng tốt.