Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô bạn cùng lớp được mọi người yêu mến như thiên sứ, chỉ mỉm cười tinh nghịch với mình tôi

(Đang ra)

Cô bạn cùng lớp được mọi người yêu mến như thiên sứ, chỉ mỉm cười tinh nghịch với mình tôi

Mizuguchi Takafumi

Một câu chuyện lãng mạn, ngọt ngào đầy rung động, bắt đầu từ những chiếc bánh ngọt đã gắn kết chàng trai và cô nàng "thiên sứ tinh nghịch" lại với nhau!

6 19

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

132 712

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

56 638

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

50 431

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

199 3716

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

173 4810

Tái sinh - Chương 485: Hồi sinh

Và Vua Tử Thần đã nói với ta điều này.

“Rush, có vẻ như ngươi xứng đáng được sống trên thế giới này.''

Sau đó, đột nhiên, cơ thể ta phát sáng màu xanh... không, nó bắt đầu bốc cháy.

"À, đúng rồi ! Tôi cũng thấy nó."

Và Eire cũng nhìn thấy cơ thể ta chìm trong ngọn lửa xanh chói lóa khi ngực ta bị một ngọn giáo xuyên qua.

Nó không phải là màu của lửa bình thường. Nhưng trời càng lúc càng nóng và ta không thể không hét lên.

"Này ! Ngươi đang đốt gì vậy ? Nóng quá!"

Nhưng ông ấy không cử động và trả lời, “Ngọn lửa đó sẽ hồi sinh ngươi” như thể đang tận hưởng điều đó…phải, ta không thể nhìn thấy biểu cảm ấy chút nào.

Có vẻ như sinh lực trong cơ thể ta đã bị Ghanazalius lấy đi và nó đã rơi vào trạng thái khó có thể phục hồi được. Đó là lý do tại sao đó là một cách điều trị thô bạo.

"Đây là ngọn lửa thanh lọc do linh hồn Zare tạo ra. Nó rất nóng."

“N-Nó không tắt, đồ ngốc ! Ta chết cháy mất !”

"Không sao đâu. Sau khi toàn bộ cơ thể ngươi cháy, và..."

Những lời cuối cùng mà Tử Thần nói ra khi ý thức của ta mờ dần trong cái nóng.

"Từ ngọn lửa đó ngươi sẽ nhận được một cơ thể mới."

-Và thế là ta quay lại với Eire và những người khác.

"Thật kỳ lạ. Rush-san thực sự hào hứng với ngọn lửa đó, nhưng tôi lại không hào hứng với nó chút nào."

Eire đang cố gắng hết sức để dập tắt ngọn lửa. Tuy nhiên, thay vì dập tắt, ngọn lửa dường như ngày càng lớn.

"Rush-san cuối cùng đã bị thiêu rụi hoàn toàn. Vì vậy tôi đã nghĩ rằng thế là hết rồi và đã đào mộ..."

Ta hiểu rồi, đó là lúc ta nhảy ra khỏi đống than.

"Nhưng, điều đó có nghĩa là Rush-san đã có thể được hồi sinh an toàn nhờ ngọn lửa đó. Có rất nhiều điều không thể hiểu nổi, nhưng...tôi mừng vì anh có vẻ tốt hơn trước !"

Phải, cuối cùng ta đã nhận thức được điều đó khi cậu nói điều đó. Cơn đau của vết thương đã biến mất như chưa từng có.

Ta không hề thấy đau ở mũi, ngực hay ngón chân khi bị Ghanazalius đánh. Ta không thấy đau khi hít một hơi thật sâu và thậm chí ta còn cảm thấy lông mình trở nên mượt mà hơn. Không, ta nghĩ có lẽ đó chỉ là trí tưởng tượng của ta thôi.

Ngược lại, cơ thể ta cảm thấy nhẹ nhàng hơn trước.

Đúng vậy…Nếu phải so sánh với điều đó, nó sẽ giống như khi ta làm xong việc và về nhà trong tình trạng kiệt sức, nằm trên giường ba ngày ba đêm, rồi tỉnh dậy và ăn no nê.

Đây có phải là cơ thể mới mà ông ấy đang nói đến không ?

"Ta nên biết ơn...Vua Tử Thần."

Không, vua không phải là người duy nhất ta biết ơn. Có lẽ là vùng đất Zare. Tất cả đều đã dốc sức cứu ta.

“Chà, chuyện gì đã xảy ra với Zeal và những người khác vậy ?”

Có vẻ như không cần phải lo lắng. Tất cả những người khác đều nằm bất tỉnh tại nơi từng là phòng ăn. Tất nhiên là họ đã tỉnh dậy ngay lập tức.

"Hả ? Tôi chắc là chúng ta không ăn ở đây...?" cô nói, như thể vẫn chưa tỉnh dậy sau một giấc mơ.

…………

…………

……

Và bọn ta quyết định rời vùng đất Zare và quay trở lại Shire. Ta đoán ta là người duy nhất bước những bước nhẹ nhàng.

“Rush-san… giờ nghĩ lại thì tôi thấy đó là ảo giác ở nhà hàng.” Eire hỏi ta với vẻ mặt nghiêm túc.

Nghĩ mà xem, giữa sự hối hả và nhộn nhịp của Zare và những món ăn ngon, cả Eire và ta đều cảm thấy khó chịu một cách kỳ lạ và dường như không hề thích thú chút nào. Nhưng cuối cùng hóa ra đó là tác phẩm của những linh hồn lang thang ở đó.

"Zeal-san và Matie-san, tất cả họ đều cảm thấy hoài niệm và cảm giác như đây là quê hương của họ...Sau đó tôi cũng bắt đầu nghĩ về nó. Tại sao Rush-san và tôi không phải là những người duy nhất cảm thấy điều đó?"

Và Eire tiếp tục với vẻ mặt có chút tiếc thương.

“Quê hương của Rush-san ở đâu?”

Không, ta không có thứ gì như thế. Và ta thậm chí còn không biết mình sinh ra ở đâu. Tất cả những kỷ niệm sống động đều thuộc về Lioneng. Tất nhiên, cũng không có cha mẹ. Đúng, ký ức duy nhất của ta là bị sư phụ áp bức kể từ khi tôi có thể nhớ được.

"Tôi cũng đã đoán vậy... anh cũng giống tôi."

“Cậu tương tự ?”

Eire nhìn về phía xa và trả lời ta với giọng có phần cô đơn.

"Tôi cũng là một đứa trẻ mồ côi trong chiến tranh... giống như Rush-san, tôi được nuôi dưỡng bởi cha mẹ là Loài người."