Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

3 11

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

11 30

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

206 1958

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

114 2278

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

9 22

The Support Ate it All

(Đang ra)

The Support Ate it All

주급루팡

Tất cả những từ này đều nói về tôi. Nhưng liệu đây có thực sự là thế giới của trò chơi đó không?

5 23

Tái sinh - Chương 490: Buổi đêm của Eire

Cảm giác hồi hộp khi Tarzia nắm tay tôi vẫn còn đọng lại sâu trong trái tim tôi ngay cả khi mọi người đã rời đi.

“Để đề phòng, cô ấy là Nữ hoàng tương lai của Lioneng…”

Ngay cả khi tôi lắc đầu và cố quên đi những suy nghĩ của mình, tôi càng thấy tò mò hơn về màu mắt của cô ấy mà cô ấy đã cho tôi xem lúc đó.

Theo Ruth-senpai, cô ấy vô cùng sợ hãi con người. Tuy nhiên anh ấy không nói cho tôi biết lý do.

Cặp kính dày đó không có hại cho thị lực của cô, nhưng dường như chúng là cách cô tự bảo vệ mình bằng cách tránh nhìn vào mắt người khác.

Tôi hiểu điều đó...Khi mới đến lâu đài, tôi cũng khá ngại ngùng.

Nghĩ lại thì, ngày mai anh ấy nói sẽ dẫn tôi đi tham quan thành phố. Tôi sắp được gặp lại Rush-san rồi, vậy chúng ta nên nói về chuyện gì đây...

Đó là lúc tôi đứng dậy và quyết định chuẩn bị sẵn vài bộ đồ giường.

Một cuốn sổ cũ bất ngờ rơi xuống sàn từ trong hành lý của tôi.

Nghĩ lại thì, đây là cuốn sách ma thuật tôi đã sử dụng ở Zare!

Đó là một tập hợp các ký tự được viết bằng nhiều ngôn ngữ khác nhau, bao gồm cả ngôn ngữ cổ, mà người bình thường không thể hiểu được, và tôi đã đọc và giải mã để hồi sinh Vua Thần chết.

Cuối cùng, tôi muốn giữ nó và hoàn toàn quên mất việc trả lại cho Ruth.

Nhưng……

Lúc đó, tôi không thể ngồi xuống và đọc nó vì tôi đã được nhìn thấy hình ảnh của Zare.

Nhưng bây giờ, tôi có thể sắp xếp thời gian giữa công việc và nghiên cứu nội dung cuốn sách này một cách cẩn thận.

Đúng vậy, tôi chắc chắn danh tính của người tên Dionenel đã viết cuốn sách này cũng là...

“Ngươi có muốn tìm hiểu không ?”

Đột nhiên, mặc dù lẽ ra là người duy nhất trong căn phòng này, tôi lại nghe thấy giọng một cô gái vang lên từ đâu đó.

Đó là một âm thanh kỳ lạ giống như giọng nói, nghe như thể nó không phát ra từ các bức tường hay trần nhà mà trực tiếp từ trong đầu tôi.

Nó rõ ràng khác với giọng của Tarzia. Thì đây...

"Tôi muốn hỏi chủ nhân của giọng nói đó. Người có phải là Dionenel không?"

“Nếu ta nói có thì sao ?”

Ừm, tôi biết ngài ấy sẽ trả lời như thế này mà. Nhưng cuốn sách đang ở trong tay tôi.

“Tôi thực sự muốn kiểm tra cuốn sổ này một lần nữa. Nếu tôi có thể đọc được nó, tôi chắc chắn mình sẽ có thể chạm tới những bí mật tồn tại trước khi có nguồn gốc của thế giới này.”

"Điều đó khá khôn ngoan. Eire."

Ngay sau đó, tôi nghe thấy tiếng cửa ra vào cọt kẹt nhẹ. Chủ nhân của giọng nói đó có ở đó không? Tôi ngay lập tức cố gắng với tới tay nắm cửa, nhưng...

"Đó là tất cả."

Một giọng nói rất điềm tĩnh và điềm tĩnh.

Tuy nhiên, bản thân giọng nói này đã giống như một khối sắt khiến cơ thể tôi không thể cử động được.

Thuật trói buộc ? Không, điều đó thật ngu ngốc.

Trong tâm trí hoảng loạn của mình, tôi không ngừng suy nghĩ về danh tính của sinh vật bí ẩn ở phía bên kia cánh cửa.

Bình tĩnh lại, Eire. Mùi hương đó, tôi chắc chắn...

Phải, khi tôi hôn lên mu bàn tay của Công chúa Etheria. Tôi đã biết cô ấy rồi!

“Công chúa Etheria…phải không ?”

Nhưng người chủ ở phía bên kia cánh cửa lại không có ý định đáp lại. Nếu vậy.

"Không, là Dionenel. Phải không ?"

Im lặng một lúc, và lần này tôi nghe thấy một giọng nói có chút vui vẻ.

“Lộ mất rồi.”

“Tôi hy vọng ngài không đánh giá thấp khứu giác của tôi…”

Được rồi, tôi thắng trận này.