Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô bạn cùng lớp xinh đẹp này, sẵn sàng trả tiền chỉ để được làm bạn với tôi.

(Đang ra)

Cô bạn cùng lớp xinh đẹp này, sẵn sàng trả tiền chỉ để được làm bạn với tôi.

Aya Hazuki

Dù vậy, đây vốn chỉ là một công việc bán thời gian. Và đã là công việc, thì sớm muộn gì nó cũng sẽ có lúc phải kết thúc…

3 2

Chuyển sinh thành quý tộc phản diện và lười biếng, tôi trở thành kẻ mạnh nhất học viện

(Đang ra)

Chuyển sinh thành quý tộc phản diện và lười biếng, tôi trở thành kẻ mạnh nhất học viện

Kikuchi Kousei

Tôi nhất định phải tránh điều đó bằng mọi giá! Sau đó, cách duy nhất để thoát ra là đạt được sức mạnh áp đảo thậm chí vượt qua cả nhân vật chính của trò chơi và trở thành người mạnh nhất!

7 121

See You When the Snow Falls

(Đang ra)

See You When the Snow Falls

Onii sanbomber

Một chàng trai , một cô gái, người sống và người chết - họ sẽ được cảm nhận điều gì trên hành trình ngọt ngào và đắng cay của bản thân?

3 2

Lỗ hổng trong trái tim anh không thể lấp đầy bằng sự tái sinh

(Đang ra)

Lỗ hổng trong trái tim anh không thể lấp đầy bằng sự tái sinh

Niteron

"Konoe-sama... Em sẽ vì người mà làm mọi chuyện!" Đây là câu chuyện về thiếu niên tóc trắng cô độc chẳng có chút khát vọng nào tìm gặp được tình yêu vàng của đời mình.

5 4

Koyanagi-san to

(Đang ra)

Koyanagi-san to

Cùng chung cảnh bị đá, hai người nhanh chóng tìm thấy sự đồng cảm, và rồi…họ đã có một đêm bên nhau.

9 139

"Cậu không thể hôn được, phải chứ?" Khi tôi khiến cô bạn thuở nhỏ luôn trêu chọc mình hiểu chuyện, cô ấy đột nhiên trở nên dễ thương hơn nhiều

(Đang ra)

"Cậu không thể hôn được, phải chứ?" Khi tôi khiến cô bạn thuở nhỏ luôn trêu chọc mình hiểu chuyện, cô ấy đột nhiên trở nên dễ thương hơn nhiều

Sakuragi Sakura

Những con người không thể thành thật với cảm xúc của chính mình mặc dù tình cảm của họ chắc chắn đã dành cho nhau.

31 4313

Nhóm du hành - Chương 357: Gọi là gia đình thì cũng không đúng

"Đúng rồi. Mọi người đều ở đây," Ruth nói...

Và đã kể cho Zeal và những người khác mọi chuyện.

Phim kể về Jessa, một tên trộm sa mạc.

Bà ấy từng làm bạn với một người lính đánh thuê…, phải đang nói về sư phụ ta.

Hai người họ gặp phải một số hiện tượng kỳ lạ xảy ra ở vùng đất Orzan, hay nói cách khác là Mashambar, hiện chưa rõ vị trí.

Ngay cả ta, người nghĩ rằng mình đã biết hầu hết về sư phụ, cũng không biết về điều đó.

Ở đó, Jessa ở gần sư phụ bị mất một chân, người sắp cạn kiệt sức lực.

Mọi điều ông ấy nói về ta đều là dối trá !?

Sự thật là ông đã giẫm phải một ngọn giáo khi đang dọn dẹp chiến trường, và sự thật là ta đã cô đơn trong một thời gian dài !

“Đó chỉ là một giả thuyết, nhưng… tôi đoán ông già không muốn thể hiện bất cứ điều gì không cần thiết đối với quá trình nuôi dạy của Rush.”

“Những thứ không cần thiết à?” Togari lẩm bẩm khi ngồi cạnh ta.

"Ừ. Có lẽ mọi chuyện đã là quá khứ mà ông già không muốn nhớ lại. Đó là lý do tại sao ông không dám nói với đứa con trai duy nhất của mình, Rush... Tôi nghĩ đôi chân của ông cũng vậy."

Không, ta không nghĩ vậy.

Theo cách giải thích của ta. Ta chỉ cảm thấy sư phụ quá lười để giải thích từng điều một.

Không sao đâu, ta chỉ đồng ý với Togari rằng có thể như vậy.

"Vậy... bố tôi đang ở một nơi tên là Lioneng, phải không ? Bây giờ ông ấy đang làm gì ?"

Đáp lại lời nói của Jano, ta không giấu giếm mà trả lời rằng đã chết.

"Ehh……"

"Ông ấy chết rồi. Chết vì tuổi già. Không giống như mẹ cô, Loài người không được sinh ra để sống lâu như vậy."

Trong im lặng, chỉ có thể nghe thấy tiếng thở dài thật sâu của Jano, như thể cô đã nhận ra mọi chuyện.

"Ừm, Em cũng nghĩ là như vậy. Em cũng nghe nói mẹ em đã đón tôi về. Vậy nên..."

Nước mắt rơi từ đôi mắt vàng của Jano.

"Không thực sự... buồn..."

Cố kìm lại những suy nghĩ đang chực trào ra.

Tuy nhiên, nếu ta được biết rằng bố ta, người đã sống rất lâu ở đâu đó trên thế giới này, đã bị chôn vùi dưới lớp đất lạnh, ta cũng sẽ không khỏi cảm thấy đau buồn.

"Em nên làm gì... em nên nói gì với mẹ ? Đến Lioneng cũng chẳng ích gì... em nên làm gì đây..."

Ta không khỏi siết chặt tay Jano.

“Ở bên bọn ta không được sao ?”

"Ehh……?"

Từ trên cao, Pacha, Zeal, Eig, Asti... không, tất cả bạn bè đều vây quanh ta.

"Chúng tôi không thể thay thế ông chủ quá cố. Nhưng tôi nghĩ chúng tôi có thể trở thành cố vấn tốt cho cô."

"Em không có ai để nói chuyện. Chị nghĩ ít nhất em nên kết bạn với anh ấy."

Và những ngón tay mảnh khảnh của Zeal giữ chặt vai cô.

"Jano, ở đây có một người anh tuyệt vời. Chúng ta không cùng huyết thống... nhưng không phải coi mọi người ở đây như anh em và gia đình sao ?"

"Có ổn không...? Tất cả chúng ta đều là anh trai, chị gái, em trai và em gái có được không ?"

Zeal, Pacha và Lorenta mỉm cười.

Đúng vậy... bọn ta hợp tác thành lính đánh thuê và cùng nhau đi du hành như thế này. Theo một nghĩa nào đó, những người này có thể còn hơn cả bạn bè, họ là gia đình.

“Jano-onee-tan ?”

Và Chibi, người đã tránh mặt ta bấy lâu nay, cũng tham gia. Nó cũng là một phần của gia đình.

"Hả, đợi một chút, không phải đứa trẻ này vừa nói Rush-aniki, là bố của nó sao ? Nhưng mà , em là em gái của anh, vậy đứa trẻ này... là gì vậy ?"

Jano đột nhiên bắt đầu nói điều gì đó vô nghĩa. Sao vậy?

"Vậy, Rush. Khi ta quay lại, em sẽ giao cho anh làm người dạy dỗ Jano."

Nụ cười tinh nghịch của Zeal hướng về phía ta. Cô thật tệ……