Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

114 1046

Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

(Đang ra)

Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

Tomobashi Kametsu

Từ đòi tắm chung, cho đến chế cả xuân dược... Liệu ông bố mạnh nhất có chịu nổi tình yêu "quá khích" từ những cô con gái của mình? Một câu chuyện fantasy hài hước và ấm áp về gia đình mạnh nhất chính

8 11

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

134 1499

Những cô vợ khác chủng tộc của tôi không thể hòa thuận với nhau

(Đang ra)

Những cô vợ khác chủng tộc của tôi không thể hòa thuận với nhau

이만두

Bọn tôi không cần phải ép mình để sống chung nữa…

30 891

Unnamed Memory - After The End

(Đang ra)

Unnamed Memory - After The End

Furumiya Kuji

Phần hậu truyện After The End của series Unnamed Memory

29 1245

Nhóm du hành - Chương 352: Một sự kiện nhất thời

……………

…………

…………

Mồ hôi chảy xuống như thác, ướt đẫm chân ta.

"Hehe, cậu tỉnh rồi à, Rush ?"

Ngay trước mặt ta... Ta vừa cắn vào cổ họng hắn phải không ?

“A !” Theo phản xạ ta nhảy lùi lại.

Ta đang ở đâu ? Ta đang làm gì vậy ?

...Ta còn sống chứ ?

"Có vẻ như ý thức và trí nhớ của cậu vẫn còn mù mờ. Chà, tôi đoán điều đó không còn cách nào khác."

Bàn tay của Zanpatu đã rời đi, chọc vào chóp mũi ta bằng một ngón tay nhọn như một mảnh pha lê.

"Đó là sự thất bại hoàn toàn của tôi."

Lúc đó, cơ thể ta chợt cảm thấy nhẹ nhõm hơn.

Đúng vậy, mặc dù cuối cùng ta đã mất cả hai tay và biến thành đá, nhưng ta đoán là mình đã cắn nát cổ họng hắn.

"Nhưng ở nơi đó tôi không phải là tôi. Cậu cũng vậy."

"Ta hiểu... đó chỉ là hình ảnh của tương lai… một trong số chúng... phải không ?"

"Câu trả lời chính xác ! Và bây giờ sự thật đó đã được tiết lộ, tương lai đó đã biến mất. Cậu biết tại sao không ?"

Xoay cả hai vai. Sẽ ổn thôi. Cánh tay của ta không bị rách.

“Bởi vì ta sẽ luôn sống với bi kịch đó trong tâm trí…?”

Chính là thể. Trong tương lai đó, không có Zeal, Togari hay Ruth. Theo lời gợi ý của Chibi và Finn, có vẻ như họ đã chết giữa cuộc hành trình.

“Đúng như mong đợi về chiến binh mà tôi mong đợi. Dù có trở thành vua hay không, tôi không nghĩ trí tuệ sẽ thay đổi.”

"Ừm, hai người đang nói chuyện vô nghĩa gì thế ?"

Ôi trời, Ruth vẫn ở đó, ta quên mất.

Tuy nhiên... ta tự hỏi đã bao lâu trôi qua kể từ khi ta bị hút vào ý thức của tên này. Ta hỏi Ruth, người vẫn đang ôm lưng Chibi.

"K-không... Rush và hắn cứ nhìn chằm chằm vào nhau suốt thời gian trước mặt nhau ? Không có thời gian nào trôi qua cả."

Nghiêm túc à ? Mặc dù bọn ta đã chiến đấu rất lâu nhưng thời gian vẫn chưa trôi qua !?

Bây giờ, ta sẽ nói về vấn đề này sau... vẫn còn rất nhiều vấn đề.

"Đúng vậy. Việc cậu đã thắng không có gì thay đổi. Đó là lý do tại sao tôi sẽ chịu trách nhiệm và nhanh chóng thanh lọc vùng đất bị ô nhiễm bởi Dajurei."

Tên khốn lắm mồm này vừa nói thẳng đấy. Chà, điều này có nghĩa là ta đã hoàn thành công việc của mình phải không ?

“Đúng vậy, dù sao thì, để đổi lấy việc thực hiện điều ước khác của cậu, cậu có vui lòng lắng nghe điều ước của tôi không?”

Ehh…… !? Tên này đột nhiên nói cái gì?

"Yêu cầu của tôi rất đơn giản. Tôi cảm thấy mệt mỏi vì bị trói buộc ở đây như một vị thần. Đó là lúc Rush xuất hiện, cậu. Tôi đang chiến đấu chống lại ký ức của cậu...fufu."

Zanpatu đột nhiên đặt tay lên vai ta. Ngươi có định làm gì nữa không?

"...Tôi đã yêu cậu mất rồi."