Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

134 13867

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

(Đang ra)

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

Shirosaki

— Đúng vậy. Ngày hôm nay, một lần nữa, cô ấy lại đọc được những suy nghĩ của tôi.

2 10

Tôi chuyển sinh thành bạn thuở nhỏ của một nữ chính game otome, nhưng mà nữ chính này lại chả muốn yêu đương gì với các mục tiêu kia hết

(Đang ra)

Tôi chuyển sinh thành bạn thuở nhỏ của một nữ chính game otome, nhưng mà nữ chính này lại chả muốn yêu đương gì với các mục tiêu kia hết

Chili Chili

Chuyển sinh vào một thế giới game otome...?Nagase Matsuri chợt nhận ra bản thân mình đã chuyển sinh vào vào một thế giới game otome.Vai trò của cô là một "Nữ Phụ Giúp Đỡ".

3 9

Sống như một kẻ đạo văn ở thế giới khác

(Đang ra)

Sống như một kẻ đạo văn ở thế giới khác

핀하트

Một cuốn tiểu thuyết không thể chỉ là một cuốn tiểu thuyết thôi sao…?

63 1648

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

46 3536

Nhóm du hành - Chương 352: Một sự kiện nhất thời

……………

…………

…………

Mồ hôi chảy xuống như thác, ướt đẫm chân ta.

"Hehe, cậu tỉnh rồi à, Rush ?"

Ngay trước mặt ta... Ta vừa cắn vào cổ họng hắn phải không ?

“A !” Theo phản xạ ta nhảy lùi lại.

Ta đang ở đâu ? Ta đang làm gì vậy ?

...Ta còn sống chứ ?

"Có vẻ như ý thức và trí nhớ của cậu vẫn còn mù mờ. Chà, tôi đoán điều đó không còn cách nào khác."

Bàn tay của Zanpatu đã rời đi, chọc vào chóp mũi ta bằng một ngón tay nhọn như một mảnh pha lê.

"Đó là sự thất bại hoàn toàn của tôi."

Lúc đó, cơ thể ta chợt cảm thấy nhẹ nhõm hơn.

Đúng vậy, mặc dù cuối cùng ta đã mất cả hai tay và biến thành đá, nhưng ta đoán là mình đã cắn nát cổ họng hắn.

"Nhưng ở nơi đó tôi không phải là tôi. Cậu cũng vậy."

"Ta hiểu... đó chỉ là hình ảnh của tương lai… một trong số chúng... phải không ?"

"Câu trả lời chính xác ! Và bây giờ sự thật đó đã được tiết lộ, tương lai đó đã biến mất. Cậu biết tại sao không ?"

Xoay cả hai vai. Sẽ ổn thôi. Cánh tay của ta không bị rách.

“Bởi vì ta sẽ luôn sống với bi kịch đó trong tâm trí…?”

Chính là thể. Trong tương lai đó, không có Zeal, Togari hay Ruth. Theo lời gợi ý của Chibi và Finn, có vẻ như họ đã chết giữa cuộc hành trình.

“Đúng như mong đợi về chiến binh mà tôi mong đợi. Dù có trở thành vua hay không, tôi không nghĩ trí tuệ sẽ thay đổi.”

"Ừm, hai người đang nói chuyện vô nghĩa gì thế ?"

Ôi trời, Ruth vẫn ở đó, ta quên mất.

Tuy nhiên... ta tự hỏi đã bao lâu trôi qua kể từ khi ta bị hút vào ý thức của tên này. Ta hỏi Ruth, người vẫn đang ôm lưng Chibi.

"K-không... Rush và hắn cứ nhìn chằm chằm vào nhau suốt thời gian trước mặt nhau ? Không có thời gian nào trôi qua cả."

Nghiêm túc à ? Mặc dù bọn ta đã chiến đấu rất lâu nhưng thời gian vẫn chưa trôi qua !?

Bây giờ, ta sẽ nói về vấn đề này sau... vẫn còn rất nhiều vấn đề.

"Đúng vậy. Việc cậu đã thắng không có gì thay đổi. Đó là lý do tại sao tôi sẽ chịu trách nhiệm và nhanh chóng thanh lọc vùng đất bị ô nhiễm bởi Dajurei."

Tên khốn lắm mồm này vừa nói thẳng đấy. Chà, điều này có nghĩa là ta đã hoàn thành công việc của mình phải không ?

“Đúng vậy, dù sao thì, để đổi lấy việc thực hiện điều ước khác của cậu, cậu có vui lòng lắng nghe điều ước của tôi không?”

Ehh…… !? Tên này đột nhiên nói cái gì?

"Yêu cầu của tôi rất đơn giản. Tôi cảm thấy mệt mỏi vì bị trói buộc ở đây như một vị thần. Đó là lúc Rush xuất hiện, cậu. Tôi đang chiến đấu chống lại ký ức của cậu...fufu."

Zanpatu đột nhiên đặt tay lên vai ta. Ngươi có định làm gì nữa không?

"...Tôi đã yêu cậu mất rồi."