Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Ký ức bị mất - Chương 163 Vết sẹo của cô ấy

"Có lẽ là Rush và chị Tarzia..." Finn nhìn ta một cách gợi tình nên ta đấm nó một cái để cho nó ngừng lại.

"Tttttôi không có cảm giác đó. Ừm, tôi chỉ là với Rush-san..." Cô muốn nói lại điều gì đó với Finn, nhưng có lẽ cô sẽ không thể nói ra, vì vậy mặt cô chuyển sang màu đỏ và im lặng.

"Đừng lo, ta sẽ coi như chưa nghe thấy gì."

"Tôi xin lỗi..." cô trả lời với giọng nhỏ nhẹ.

Nhưng có lẽ ta chỉ vô cảm với điều này...Ta thực sự không hiểu cảm giác trong tình huống như thế này là như thế nào.

Vì vậy, bữa tiệc chào mừng lại bắt đầu với món ăn mà Togari đã làm.

Đó là mừng sự gia nhập của Ezar và Tarzia.

Tuy nhiên, khi nhìn kỹ hơn, ta nhận ra rằng Zeal là người duy nhất muốn uống say với vẻ mặt này !?

“Togari có uống rượu không ?”

''Ở một mức độ nào đó, nhưng người đầu bếp say rượu thì không tốt.'' Điều đó có thể đúng.

Nhắc đến Tarzia... cô ấy đang ở ngay cạnh Zeal, đang ăn một phần salad đặc biệt của Togari.

Ta tự hỏi sẽ như thế nào nếu có một bữa tiệc chào mừng mà mọi người không hòa hợp lắm. Đây không phải chỉ là một bữa tiệc thôi sao?

"Không còn cách nào khác, chúng ta là lính đánh thuê kinh doanh, không phải thương hội."

Ta hiểu rồi, đúng như Ezar đã nói. Tình cờ là bây giờ là khoảng thời gian yên bình khi chúng ta có thể đi dã ngoại, và ban đầu...

Bất giác, ta lẩm bẩm với bầu trời xanh.

"Tự do khá là nhàm chán..."

…………

…………

……

Sau khi ăn hết mức có thể, ta ngủ thiếp đi. Ta nằm xuống thảm cỏ mềm và ngủ thiếp đi.

Chibi bên cạnh ta trong bộ trang phục tương tự. Và ở phía bên kia... ừ, ừ ừ ừ! ?

Lại là Tarzia. Cô ấy đang thở thật dễ thương dưới mũi ta. Nhìn thế này thì ta giống như một đứa trẻ. Ta không thể không nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đang ngủ đó.

Nhưng mà lúc nào cô cũng mặc một chiếc áo khoác lớn không cân xứng à? Đó là những gì ta nghĩ khi nhìn vào bàn tay đó...

Cổ tay của cô ấy... không, ta không thể nhìn thấy rõ vì nó ẩn sau lớp quần áo của cô ấy, nhưng có vẻ trên cánh tay cô ấy có vô số vết sẹo.

Ngay cả khi ta nhìn nó từ xa, ta cũng khó có thể nhận ra...điều đó có nghĩa là đã khá nhiều năm trôi qua.

Trên đôi chân trần của cô có rất nhiều vết sẹo cũ được che giấu bởi chiếc tạp dề dài giống như chiếc áo khoác của cô.

"Đây là gì"

“Đó là quá khứ của em ấy, Rush.” Ngước lên, ta thấy Zeal đang nhìn.

"Quá khứ……?"

"Em ấy lớn lên trong sự ngược đãi nghiêm trọng ở nhà ba mẹ mình. Đó là lý do tại sao em ấy vẫn cực kỳ sợ người... đó là lý do em ấy đeo kính. Không phải là em ấy có thị lực kém. Em ấy chọn những gì em ấy nhìn thấy."

Zeal lại tiếp tục, vuốt tóc cô bằng những ngón tay mảnh khảnh của mình.

“Những người duy nhất em ấy có thể nói chuyện cùng là những bông hoa mọc ở sân sau hoặc trong góc nhà kho. Ruth là người đã phát hiện ra khả năng này. Họ cùng nhau học tập và nghiên cứu trong một phòng thí nghiệm bên trong lâu đài, nơi không có ai khác đến vào… Em nghe nói rằng em ấy cũng được nuôi dạy như vậy khi còn nhỏ. Có lẽ Ruth đã nhìn thấy chính mình trong hình ảnh của em ấy.''

“Ruth có thích cô ta không ?”

Zeal lắc đầu và nói, “Không, không hề.''

"Nó không giống như một cảm giác lãng mạn. Em đoán là đối xử với em ấy như một học sinh và một con chuột lang."

“Ơ…cái bàn thí nghiệm đó là gì vậy…!”

Ngay sau khi ta nói xong, cánh tay mảnh khảnh của Tarzia đã nắm chặt lấy cánh tay của Zeal.

"Được rồi, từ giờ trở đi, ta sẽ nói chuyện với em trước..."