Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

263 5605

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

30 140

Tôi Trở Thành Sư Phụ Tạm Thời Của Trùm Cuối

(Đang ra)

Tôi Trở Thành Sư Phụ Tạm Thời Của Trùm Cuối

Han Saeng Han Sa | 한생한사

Với quãng thời gian ít ỏi còn lại,Tôi phải dẫn dắt những đứa trẻ mà mình từng bỏ rơi đi đúng con đường.

14 148

Thường dân A mong muốn cứu lấy nữ phản diện bằng mọi giá!

(Đang ra)

Thường dân A mong muốn cứu lấy nữ phản diện bằng mọi giá!

Isshiki Koutarou

Thế là hành trình đảo ngược vận mệnh của một nhân vật không hề tồn tại trong game chính thức bắt đầu.

49 2182

Thần đồng học viện muốn đánh bại thiên tài

(Đang ra)

Thần đồng học viện muốn đánh bại thiên tài

binibig

"Dù phải vứt bỏ tất cả, tôi vẫn muốn đánh bại cậu."

52 259

Ký ức bị mất - Chương 169 Chủ đề yên tĩnh

Ruth quay lưng bỏ đi, chỉ còn lại những câu hỏi giữa bọn ta.

“Tôi chắc chắn… hai người đó chắc hẳn đã đến Nhà thờ Dinare.”

Phải, có lẽ đúng như Ezar đã nói. Một nghi lễ mà sẽ bị buộc phải uống một cục rêu gọi là Bí tích Ogudo. Chắc chắn là cô ta đã làm việc đó. Đó có lẽ là lý do tại sao cô ta lấy lại được ký ức về việc bị quái vật tấn công.

Nhưng…tại sao Ruth lại kiệt sức đến thế ? Đó là điều bí ẩn.

Chà, nghĩ về điều đó cũng chẳng ích gì, và ta mệt đến mức nghĩ đến việc đi ngủ.

"Rush, ông có phiền một chút không?" Finn, người đưa Chibi lên giường thay ta, gọi ta.

Về địa điểm...ta hiểu rồi, sân sau có ổn không ?

…………

…………

……

"Có chuyện gì vậy ? Còn lo về vụ đâm ta à ?"

Finn gật đầu đồng ý, quay đầu về phía ta và nói điều này.

"Đánh tôi đi. Mạnh nhất có thể."

Ta cũng không thể không nói hmmm. Ta không bận tâm điều đó, nhưng tại sao trên đời này...

"Đúng như dự đoán, tôi không thể chịu được. Rush quá tốt với tôi...Đó là lý do tại sao tôi muốn ông đánh tôi một lần như ông già tôi. Nếu tôi làm vậy, tôi cũng sẽ thức giấc."

"Cậu có chắc...thật không ?"

"Ah, càng đau càng tốt. Đánh tôi đi!"

Finn nói, nhắm chặt mắt và nghiến răng.

Tuy nhiên, khi có người chủ động như thế này, ta cũng bối rối…Ta đã bị sư phụ đánh nhiều đến mức không thể đếm xuể. Nhưng cái đó và cái này khác nhau. Cậu ta đang cố gắng trừng phạt chính mình. Về cơ bản nó khác với những gì ta nghĩ.

“Vậy thì hãy để ta đánh cậu nhất có thể.”

Cơ thể Finn run lên, có lẽ là vì sợ hãi… Ừ, đó là chuyện bình thường.

Nhưng ta khác với sư phụ ta !

Gon! ! !

“…Hả?” Finn ngạc nhiên trước âm thanh đó và sợ hãi mở mắt ra.

Một lượng lớn lá và cành cây cùng lúc rơi xuống đầu cậu ta, giống như tuyết.

Ồ, thứ bị ta đánh không phải là vào mặt cậu ấy. Là cái cây to bên cạnh.

Thân cây bị móp do sức lực của ta, và sự rung chuyển khiến một chùm lá rơi xuống đầu Finn.

"Chính là như vậy, ta nói cho cậu biết, sức lực của ta không phải loại trung bình, nếu ta thực sự đánh, đầu cậu sẽ bị xé toạc và thổi bay. Nếu không sao..."

"Không, đợi một chút, dừng lại ! Nếu làm vậy, tôi sẽ chết !"

"Hả ? Cậu đã bảo ta đánh mạnh nhất có thể mà. Đây chỉ là một cuộc kiểm tra để cho cậu thấy ta mạnh đến mức nào. Giờ thì lên này !"

"Tôi xin lỗi, tôi không thể làm điều đó! Tôi không thể theo những gì tôi đã nói trước đó! Xin hãy tha thứ cho tôi!" Ngược lại, giờ cậu ta còn khóc và cầu xin ta.

Phải, thế này là ổn rồi.

Vết thương của ta chẳng là gì so với vết thương trong những trận chiến thông thường. Có lẽ nó sẽ lành vào ngày mai.

Điều ta lo lắng hơn cả là cú sốc của cậu ta. Ta sợ phải tiếp tục kéo nó ra.

Nhưng... có vẻ như bây giờ mọi chuyện đã ổn rồi.

“Cậu tỉnh chưa, Finn?” Ta nói, xoa xoa cái đầu nhỏ sắp khóc của cậu.

"Ừ...Tôi thực sự xin lỗi. Từ giờ tôi sẽ cẩn thận hơn."

"Được rồi, sau khi vết thương của ta lành lại, ta sẽ huấn luyện cậu chăm chỉ hơn! Hãy sẵn sàng!"

"Ừ!? Quá trình huấn luyện của Ezar thực sự khó khăn ..."

Được rồi, ta trở lại với Finn thường ngày của mình. Ta phải làm điều này.

"Cậu muốn nhanh chóng giết ông già phải không? Hôm nay ngược lại, cậu suýt chút nữa đã giết ta. Như hình phạt, ta sẽ gấp đôi luyện tập chiêu thức, chuẩn bị sẵn sàng đi."

"Nghiêm túc mà nói... đó không phải là điều tồi tệ nhất sao?"

Chính là nó. Ta không bao giờ có thể tàn nhẫn.

Thế này được rồi... sư phụ.