Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi Có Siêu Năng Lực Được Làm Mới Mỗi Tuần

(Đang ra)

Tôi Có Siêu Năng Lực Được Làm Mới Mỗi Tuần

Nhất Phiến Tuyết Bính

Ngay khi cậu tưởng rằng mình cuối cùng cũng sẽ trở lại với cuộc sống bình yên, thì một thiếu nữ mặc đồ đỏ đứng dưới gốc cây ngân hạnh, nghiêng đầu về phía cậu: "Cậu, nhìn thấy tôi sao?"

23 248

HỠI CÁC CHỊ EM, NHẮM THẲNG QUÂN THÙ MÀ BẮN

(Đang ra)

HỠI CÁC CHỊ EM, NHẮM THẲNG QUÂN THÙ MÀ BẮN

Aisaka Touma

Cô được tham gia vào hàng ngũ của Hồng quân Xô Viết, được Irina trực tiếp huấn luyện trong đơn vị của các nữ xạ thủ bắn tỉa. Với mục tiêu sống còn: Quét sạch bóng dáng bè lũ xâm lăng ra khỏi đất nước

1 0

Tenkou-saki no seiso karen na bishoujo ga, mukashi danshi to omotte issho ni asonda osananajimi datta ken

(Đang ra)

Tenkou-saki no seiso karen na bishoujo ga, mukashi danshi to omotte issho ni asonda osananajimi datta ken

Hibariyu(雲雀湯)

Ngày xưa, tôi từng cùng cô bạn thân chơi đùa dưới bùn ở vùng quê. Nhưng khi gặp lại, không còn chút dấu vết nào của cậu nhóc lém lỉnh mà tôi từng biết.

4 126

Em gái thằng bạn chỉ chọc tôi

(Đang ra)

Em gái thằng bạn chỉ chọc tôi

Mikawa Ghost

Thế thì, tại sao mọi người cứ quấy rầy tôi thế này?

41 3162

Tôi chỉ nói “muốn có bạn gái xinh đẹp và nhà giàu” ai ngờ một cô nàng như vậy thật sự xuất hiện

(Đang ra)

Tôi chỉ nói “muốn có bạn gái xinh đẹp và nhà giàu” ai ngờ một cô nàng như vậy thật sự xuất hiện

小宮地千々

Một bộ romcom hơi hướng trưởng thành về hôn ước vỡ tan nơi đặt ra câu hỏi: “tình yêu là gì?”

2 0

Tái sinh - Chương 526: Thứ còn lại, thứ bỏ rơi

Zeal chỉ vào gáy Tamp khi cô ta ngồi dậy. Có lẽ đây...

“Itata…mọi người cái quái gì vậy ?”

Ta hiểu rồi, có vẻ như cô ta không nhớ gì cả.

Khi nhìn kỹ, ta thấy một vùng sưng nhỏ màu đỏ ở sau gáy.

Ta tự hỏi liệu cô ấy có bị côn trùng cắn hay gì không...?

“Tôi và chị gái đang di chuyển một hộp ong và cô ấy cảm thấy ngứa ngáy một cách kỳ lạ.”

“Ý là bị ong đốt phải không?” … nữ Điểu nhân cũng ngạc nhiên.

Nhưng không giống như những con ong khổng lồ mà thỉnh thoảng nhìn thấy, tại sao lại ngạc nhiên đến vậy nếu bị một thứ gì đó nhỏ hơn một mảnh sỏi đốt?

"Không, thế vẫn chưa đủ... khiến Tamp trở nên điên cuồng."

"Sargo, trước đó còn có một chuyện."

Đó là những gì Zeal nhận được từ Odlum, người ở bên cạnh nó là……

“Chị Tamp bị đau đầu do say độ cao nên tôi đã cho cô ấy uống thứ này.”

Vâng, hạt mật ong. Khi đưa cho cô ấy thứ này, vết băng bó của cô ấy đã lành ngay lập tức !

“Không thể nào, là phản ứng kép…!”

Đôi mắt của nữ Điểu nhân mở to ngạc nhiên. Vậy có phải uống thuốc này và bị ong đốt là sai không?

"Đúng vậy, Rush. Tác dụng chữa bệnh của mật ong mà cô ấy uống làm thuốc chữa say độ cao vẫn còn trong cơ thể Tamp. Và sau đó, khi cô ấy bị một con ong cùng loài đốt, chất độc đã gây ra phản ứng thái quá. Nói cách khác, Máu Vàng. Nó có hiệu quả như Máu... không, nó thậm chí còn hiệu quả hơn nữa.''

Có phải đó là lý do khiến Tamp mất kiểm soát?

"Trong mọi trường hợp, có vẻ như Sargo đã đúng khi giúp cơ thể bình tĩnh lại dù chỉ một chút bằng cách hút cạn máu. Ngay cả tôi cũng không biết."

Zeal lần đầu tiên mỉm cười với nữ Điểu nhân. Cô đã tha thứ rồi...?

“Zeal, tôi rất vinh dự được nghe cô nói vậy.”

Bằng cách nào đó ta cũng hiểu được điều đó. Ta cảm thấy như có một sợi dây liên kết đang hình thành giữa hai chúng ta.

Bây giờ, có ổn không khi nói rằng mối đe dọa đã biến mất?

Tên khốn tóc dài chỉ huy binh lính của Mashambar đã chết. Điều duy nhất còn lại phải làm là phải làm gì với những đứa trẻ này.

"Chúng tôi không muốn rời đi. Chúng tôi sẽ ở đây mãi mãi."

Odlum và những người khác trả lời câu hỏi của ta bằng ánh mắt kiên quyết.

"Trưởng làng và cả gia đình ông ấy đang ngủ ở đây. Chỉ cần chúng tôi ở đây, chúng tôi sẽ ở cùng với những người khác. Và..."

Nó chỉ tay sắc bén. Về phía chân trời nơi mặt trời mọc.

"Một ngày nào đó, Weig sẽ quay trở lại cùng bạn bè của anh. Để đạt được mục tiêu đó, chúng tôi phải tiếp tục bảo vệ những con ong mà họ đã bỏ lại."

Chính là thế! Những đứa trẻ xung quanh cũng đứng dậy đi theo Odlum. Đúng vậy... tất cả trẻ em đều đang ngủ trong ngôi làng này. Rời khỏi đây sẽ chẳng là gì ngoài việc từ bỏ di sản của Weig...hay đúng hơn là chính ngôi làng mà anh đã liều mạng bảo vệ.

Nhưng ngay cả khi bọn trẻ hiểu những gì chúng đang nói. Liệu chúng có thể tự mình sống sót được không ?

Nếu đúng như vậy thì người lớn cần phải ở lại phía sau...

“Đừng lo lắng về điều đó, chúng ta sẽ ở lại đây.”

Khi ta quay lại, Surgo và Margo đã ở đó.

"Tôi đã nói rồi, mọi thứ chúng tôi muốn đều ở đây. Và chúng tôi phải chăm sóc những đứa trẻ này."

"Đúng rồi. Nghĩa là công việc của cậu ở đây đấy, hehe."

Đúng vậy…cuốn sổ mà Weig để lại chứa tất cả thông tin về Máu Vàng, hay nói đúng hơn là loại mật ong quý hiếm chỉ có thể thu hoạch được ở đây.

“Tôi sẽ ở lại đây cho đến khi bọn trẻ đủ lớn để tự đứng vững.”

Nói xong, cô ấy nháy mắt với tôi như thường lệ.

Tuy nhiên, trông cô ấy có vẻ mệt mỏi phần nào đó.

“Ừm… cô cũng định ở lại đây à ?”

"Ừm, Tamp. Cô bị sa thải. Nói cách khác, cô bị đuổi. Hợp đồng của cô bị hủy."

''Eeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeee !? Nghiêm túc à! ”

À, ta nghĩ ta biết lý do.