Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

118 13392

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

88 1340

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

290 9505

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

(Đang ra)

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Kata Rina

["tỷ lệ đụng quái trong game thánh sao lại có thể vô lí thế......?" ]

288 4998

Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

(Đang ra)

Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

Tomobashi Kametsu

Từ đòi tắm chung, cho đến chế cả xuân dược... Liệu ông bố mạnh nhất có chịu nổi tình yêu "quá khích" từ những cô con gái của mình? Một câu chuyện fantasy hài hước và ấm áp về gia đình mạnh nhất chính

12 31

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

151 2381

Đào tẩu - Chương 530: Ba trận đấu của Aller-Shakal Phần 1

Ba trận đấu của Aller-Shakal Phần 1

Cuối cùng, tất cả bọn ta đều thảo luận về ý tưởng chuyển đến làng của Tamp hoặc Chacha, nhưng quyết định nhất trí là “đồ ăn sẽ là lựa chọn tiên quyết'' nên Chacha đã bị từ chối.

"Tại sao nu ! Ở làng của tôi, có rất nhiều đồ ăn ngon nu ! Đây là sự phân biệt đối xử nu !"

Nếu không có tên này, bọn ta đã không bị truy đuổi gắt gao như những kẻ âm mưu ám sát hoàng tử. Điều đó thật khó chịu nên ta đã đấm hắn ta để khiến hắn ta im lặng.

Chà, đúng như dự đoán, rốt cuộc cô đã phải rời làng và trở về ngay lập tức, nên Tamp trông hơi thất vọng…dù có lẽ cũng chẳng còn cách nào khác.

“Trước tiên hãy chữa lành vết thương cho Rush-san.”

Ta đã cố gắng không nói điều đó đã lâu, nhưng lần đó Tamp mất kiểm soát đã đánh ta đến suýt chết, và còn rời làng trước khi vết thương lành lại.

Thông thường, hầu hết các vết thương sẽ lành nhanh chóng nếu ta ăn no và ngủ cả ngày, nhưng điều đó là không thể ở ngôi làng nghèo khó đó.

Từng khúc xương trong cơ thể ta vẫn kêu cọt kẹt và đau nhức. Nhưng lúc này, tốt nhất là chạy đi để câu giờ.

“Tôi xin lỗi, Rush-san… Tất cả là do sự bộc phát của tôi.”

"Đừng lo lắng, chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên mà thôi, không ai có thể trách cứ cô."

Ta cảm thấy khuôn mặt cô đơn của cô ta sáng lên một chút.

"Aller-Shakal, nơi tôi và những người khác sống, sống trên một ngọn núi không cao đến thế. Nhưng..."

Tamp tiếp tục. Người ta nói rằng để được chào đón vào làng thì cần phải thắng trận đấu do trưởng làng đưa ra.

“Ngay cả khi thua, anh vẫn sẽ được chào đón như một vị khách bình thường. Nhưng nếu thắng, anh sẽ được công nhận là một trong những người bạn của làng.”

“Cuộc thi khó đến mức nào…Nội dung đó là gì?”

"Mọi thứ đều được quyết định bởi ba cái đầu. Zeal-san, Rush-san và Chacha-san. Nói cách khác, đó là cuộc chiến ba bên..."

Zeal nhìn lên bầu trời và nói, “Tôi hy vọng nó đơn giản.'' Bất chấp những gì đang nói, nếu ta được thử thách trèo cao lần nữa, ta chắc chắn sẽ thua, không, ta sẽ thua.

“Ta đoán là người ta đã nói ta là một chiến binh huyền thoại, vậy tại sao ta lại không được chào đón một cách bình thường ?”

"Hmm...đó là vấn đề khác."

Nó đã được trả lời một cách dễ dàng.

Vậy thì. Bọn ta có thể đến được quê hương của Tamp mà không gặp phải ai hay bị truy đuổi. Việc leo núi, điều ta lo lắng nhất, hóa ra lại không thành vấn đề. À, ta đoán chỉ là Chacha trượt chân suýt ngã vài lần thôi.

Mặc dù được gọi là một ngôi làng nhưng khu vực này lại bị bao phủ bởi sương mù dày đặc. Như mọi khi, ta không biết điều gì đang ở trước mặt mình và nếu ta không liên tục gọi họ, ta sẽ sớm bị tách khỏi Zeal và những người khác.

Sau đó Tamp đột nhiên bắt đầu vỗ tay.

Như để đáp lại âm thanh đó, tiếng vỗ tay tương tự cũng vang lên từ rất xa.

"Cô đang làm gì thế?"

"Đó là một tín hiệu. Mọi người trong làng đều tạo ra những âm thanh khác nhau bằng tay của mình."

Ta hiểu rồi, ta không hiểu gì cả... đó là điều ta định hỏi Chacha và Zeal.

Đột nhiên, sương mù biến mất cùng với cơn gió lạnh.

"Sương mù che giấu ngôi làng khỏi kẻ thù nước ngoài"

Huh, làm sao có thể có sương mù như vậy... ? Nhưng trong khoảnh khắc, bọn ta đã bị bao vây rồi.

Phải, tộc Trâu, to lớn như Tamp.