Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Tái sinh - Chương 512: Đôi cánh nam tính

Nữ điểu nhân…hay đúng hơn, có lẽ vì Sargo đã mở lòng với ta nên ngày hôm sau ta cảm thấy gánh nặng cảm xúc trong chuyến hành trình đã giảm đi đáng kể.

Khi có thời gian rảnh cho ngựa nghỉ, ta cố gắng chơi đùa với Margo một cách nhẹ nhàng. Nhưng nghiêm túc mà nói, tên mèo đó trông giống như một nghệ sĩ nhào lộn. Cứ như thể chân hắn ta không chạm đất…nói cách khác, cứ như thể hắn đang nhảy trên một giàn giáo vô hình, nên ngay cả ta cũng khó có thể cạnh tranh với tên này.

“Sao cậu không dùng cái này?” hắn nói, đưa cho ta xem viên sỏi sắt.

Vấn đề là, đó là về đạn... nhưng đây cũng là lĩnh vực mà ta không giỏi. Nói cách khác ta, bắn cung, ném dao và thậm chí cả giáo đều không tốt.

Vũ khí duy nhất có thể đánh trúng đối thủ của ta chính là chiếc rìu tuyệt vời này.

Nói cách khác, đó là một điều ta không thể. Đã lâu rồi chưa có lần nào ta cố gắng đánh trúng đúng vị trí mà ta hướng tới.

"Không sao đâu? Mọi người đều có điểm mạnh và điểm yếu riêng. Margo, cậu cũng không giỏi sử dụng các kỹ năng thể chất phải không? Nói cách khác, giá trị thực sự nằm ở việc bù đắp cho chúng cùng nhau."

Sargo, cô nói những điều thực sự tốt đẹp. Ý ta là, vì cô ấy là thủ lĩnh hội nên cô ấy khá có năng lực, phải không?

“Tôi thực sự không quan tâm anh bắt đầu con đường này như thế nào, nhưng Sargo-san là một người tốt mà tôi không thích.”

Đó là những gì Tamp đã nói. Đúng, hắn chắc chắn không đáng thích.

Mặc dù Tamp như vậy nhưng cô đã được Zeal giúp đỡ, người đã ở đó để nói chuyện với cô, có lẽ vì cả hai đều là phụ nữ. Có lẽ vì cô ấy nói chuyện theo phong cách quê mùa nên mọi người xung quanh đều giễu cợt cô ấy ngay cả khi cô ấy xuống thị trấn. Zeal kể với ta rằng vì điều đó mà cô dần trở nên sống nội tâm hơn.

“Cô gái đó có vẻ thích Rush. Anh cũng nên thử nói chuyện với cô ấy xem.”

Zeal là vậy nhưng chẳng phải lượng fan của ta dạo gần đây đang tăng lên sao ?

Eire, Asti và Tamp...không phân biệt giới tính. Ta nên làm gì đây ?

“Mọi người, nhìn qua đó !”

Vào lúc đó, Sargo chỉ về phía trước bằng cánh tay lông vũ của mình.

Từ hôm qua đã có sương mù dày đặc, nhưng lời nói của cô ấy... không, giống như một chiếc lông vũ đã thổi bay nó, và đột nhiên một làn gió mát xua tan sương mù.

Đứng sừng sững trên bầu trời xanh dễ chịu là...đúng vậy. Đó là một ngọn núi lớn chặn đường.

Hình dạng rộng và sắc nét của những đám mây khiến ta ớn lạnh sống lưng.

“C-cái này… ta định leo núi à?”

"Không sao đâu. Không phải là sắp leo lên đỉnh hay gì đâu."

Zeal nói vậy và làm dịu đi sự căng thẳng của ta, nhưng khi ta nhìn chằm chằm vào cô ấy, cơ thể rõ ràng đã cứng đờ.

"Luồng không khí có vẻ không khắc nghiệt đến thế. Tôi có thể xử lý được việc này."

“Ồ, ý cô là gì?”

Như để đáp lại câu hỏi của ta, nữ Điểu nhân dang rộng cánh tay của mình… không, đôi cánh của cô ấy dang rộng.

Sau một cơn gió, hình dạng thật của người đó đã lộ rõ.

“Huh, đã lâu không gặp,” cô nói, nhưng đây là lần đầu tiên trong đời ta nhìn thấy một nhân vật anh dũng như vậy của Điểu nhân.

Nó to quá. Ta không thể tin được đôi cánh lại to đến thế.

Chỉ một cánh tay thôi cũng cao bằng ta rồi. Thứ gì đó...giống như một chiếc lều cỡ trung bình ?

"Vì vậy, tôi sẽ mang Margo và hành lý của tôi đi trước."

nữ Điểu nhân nháy mắt nhẹ với ta khi ta đang chiêm ngưỡng đôi cánh.

“Anh có biết gió lên là gì không ?”

Tất nhiên, đây là lần đầu tiên ta nghe thấy một từ như vậy.

“Gió thổi từ dưới lên. Đôi cánh này của tôi đón lấy tất cả và bay cao hơn, xa hơn ngọn núi kia”.

Khi nghe lời nói của nữ Điểu nhân, ta vô thức tưởng tượng ra cảnh tượng đó.

Cưỡi trên lưng người này, cưỡi gió bay xa tận trời xanh...

Ở trên bầu trời... trên bầu trời cao... nghiêm túc chứ ?

"Rush-san, anh đổ mồ hôi nhiều quá. Anh ổn chứ ?"

Trước khi ta nhận ra, dưới chân ta đã có một vũng mồ hôi.

Chết tiệt, nếu có thể về nhà, ta muốn quay lại ngay bây giờ.

Điều đó là không thể. Dù có đường đi đàng hoàng nhưng ta cũng không thể tin được mình đang leo lên một ngọn núi lớn như vậy.

Ta từ chối !