Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Ký ức bị mất - Chương 139 Trận Công Thành Le Malde Phần 5

Đêm qua trời mưa nhẹ nên mặt đất lầy lội. Tệ hơn nữa, sương mù buổi sáng vẫn chưa tan, nên ta không thực sự thích tình trạng này.

Về phần kẻ thù...đúng rồi, lúc này ta thậm chí còn không biết tên Oconido...Họ nói rằng chúng ưu tiên tiêu diệt ta hơn là bảo vệ lâu đài, nên đã cử khá nhiều người ra ngoài lâu đài Ta nghe nói họ đang sắp xếp nó.

Ngày càng có nhiều chuyện rắc rối xảy ra. Khi ta nghe Razat phàn nàn không ngừng, ta nghe thấy tiếng bước chân phát ra từ phía sau bọn ta.

Những người lính đánh thuê xung quanh cũng reo hò ầm ĩ về điều này. Một Thú nhân có kích thước khổng lồ không ai so bằng... tộc Tê giác.

Cao gần gấp đôi ta. Hơn nữa, cả chiều rộng của vai và tay chân đều dày bất thường, giống như những khúc gỗ buộc vào nhau.

Và không bình thường...đúng, làn da giống như áo giáp đó. Mặc dù bản thân cơ thể đã là áo giáp, nhưng người ta nói rằng bộ giáp thép được chế tạo riêng cho nó được đóng đinh trực tiếp vào da.

“Ngươi sẽ xông vào lãnh thổ của kẻ thù trước và dọn sạch mặt bằng. Kế hoạch là tấn công từ các điểm khác nhau ở bên trái và bên phải, tận dụng cơ hội khi những tên ngốc đó đang tập trung vào bản thân. Cố gắng lên.”

Ta hiểu rồi. Tê giác đó là mồi nhử phải không ?

Nếu nhìn kỹ vào cánh tay, sẽ thấy một sợi dây xích dài và dày được gắn vào cổ tay ông ấy, với một quả bóng sắt khổng lồ tương tự được gắn ở đầu. Theo những gì ta nghe được thì đó là một vũ khí. Ừ, ta có cảm giác như chúng ta sẽ bị nổ tung thành từng mảnh nếu bị vật nặng như vậy vung lên.

Khi bọn ta đang nói về chuyện này, ta nghe thấy một giọng nói từ sâu trong bóng tối trắng xóa nói với ta rằng chiến dịch sắp bắt đầu. Đương nhiên, Razat và ta sẽ hành động cùng nhau.

Hiện tại, ta phải để mắt đến ông ấy... Không có tình bạn thân thiết gì cả. Nhưng ông ấy là một người bạn quan trọng của sư phụ, nếu chết, sau này sư phụ sẽ nói gì…

Một số lính đánh thuê biến mất sau màn sương mù trong khi nói điều gì đó với người đàn ông Tê giác.

Razat, người đầy tò mò, tự nhiên đi đến chỗ tên đó. Hỏi han ông ấy, cố gắng che giấu sự bực tức của mình.

"Ông già đó là lính bộ binh hạng nặng lớn tuổi nhất. Xem ra ông ấy đã hơn vài trăm tuổi. Đó là lý do tại sao mọi người đều muốn nhận được phúc lành bằng cách nói chuyện và chạm vào cơ thể ông ấy."

Nhận phúc...? Đây là lần đầu tiên ta nghe thấy từ đó.

"Hmm... ta đoán đó là một lá bùa êm dịu. Bằng cách chạm vào, ta hy vọng mình có thể nhận được một chút may mắn để sống sót lâu như vậy."

Ta thấy, ta thực sự không hiểu. Nhưng ta chỉ gật đầu cho qua.

Ta có muốn chạm vào ông ấy quá không ? Khi ta nghe điều đó, tất nhiên là ta không cần và gạt nó đi. Đó là rác rưởi. Ta không yếu đuối đến mức lúc nào cũng phải dựa dẫm vào những thứ như thế.

Nhưng nếu chúng ta có một cuộc trò chuyện ngu ngốc như vậy...

Vì lý do nào đó, nó đến từ ông ấy. Ông Tê giác già. Âm thanh của bước chân khổng lồ vang vọng.

Khi ta nhìn lên... thật lớn. Với sương mù bao phủ trên đầu, ông ta trông giống một dãy núi tuyết hơn là một người đàn ông khổng lồ.

Hơn nữa, người đàn ông to lớn đó từ từ cúi xuống trước mặt ta…và ngay cả ta cũng thấy lo lắng. Thậm chí chỉ cần quỳ xuống cũng khiến ta ngứa ngáy ! Mặt đất rung chuyển.

“…Ta hiểu rồi, ra là cậu,” một giọng nói táo bạo nhưng nhỏ nhắn và tinh tế vang lên.

Đây là giọng nói của tộc Tê giác à ? Đây là lần đầu tiên ta nghe thấy.

Cánh tay to lớn với sợi xích buộc vào cổ tay đó từ từ vuốt ve đầu ta.

Nó khác với những ngón tay của Thú nhân như ta, nhưng nó cực kỳ dày có ba ngón với những móng vuốt lớn. Nếu thứ gì đó như thế này tóm vào đầu ta, nó sẽ dễ dàng nghiền nát đầu ta như một quả dưa hấu.

Nhưng tại sao lại đến chỗ ta...?

“Tôi đã nghe từ chỉ huy đơn vị ở đó. Có một Thú nhân nhỏ trông rất giống Dinare-sama, và người đó đến đây với tư cách là lính đánh thuê.”

Đó là lần đầu tiên ta nghe đến cái tên này. Dinare. Thật không may, ta đã hoàn toàn quên mất nó sau đó.

"Tôi thực sự không hiểu, nhưng hãy cố gắng hết sức nhé ông già. Chúng ta hãy cùng nhau sống sót." Thành thật mà nói, ta không biết phải trả lời thế nào. Bằng những từ thích hợp.

Ta không biết người đàn ông to lớn có nghe thấy những gì tôi nói không... nhưng ta có cảm giác rằng đôi mắt nhỏ dường như không cân xứng với kích thước khổng lồ của ông ta dường như đang mỉm cười.

Ẩn sau chiếc mũ bảo hiểm bằng da và sắt dày, đôi mắt nhỏ xíu đó gần như không thể nhìn thấy được.

“Trước khi đến đây, tôi đã nghe được tin nhắn ở nhà thờ…rằng Dinare-sama sẽ sớm xuất hiện trước mặt chúng ta.”

Ngón trỏ của Tê giác chạm vào chóp mũi ta.

Đầu ngón tay cứng như đá, nhưng vẫn ấm đến tận xương tủy, giống như xương cốt cứng rắn của sư phụ.

"Đó thật là không ngờ...foo-foo-foo."

Để lại đằng sau tiếng cười trầm vang vọng sâu trong tai tôi, gã to lớn lại bước đi khỏi ta.

Chẳng bao lâu nữa, nơi này sẽ trở thành thảm họa, máu đổ xuống đầu cả bạn lẫn thù.

Có lẽ đó là lý do tại sao cuối cùng ông ấy lại nói những lời này với ta.

À, lúc đó tôi thậm chí còn không biết điều đó có nghĩa là gì.

“Cầu mong Thánh Sói Dinare phù hộ cho cậu.”