Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Mobile Suit Gundam Seed Freedom

(Đang ra)

Mobile Suit Gundam Seed Freedom

Mitsuo Fukuda, Liu Goto, Chiaki Morosawa

Vào năm C.E 75 , trận chiến vẫn tiếp diễn.

3 38

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

79 779

Ma Vương Với Mức Lương Tối Thiểu

(Đang ra)

Ma Vương Với Mức Lương Tối Thiểu

Antai (安泰)

Tác phẩm đạt giải thưởng trong giải "MANGA BANG X Avex Pictures - Giải thưởng Web Novel lần thứ nhất" và đang trong quá trình chuyển thể thành Manga.

4 36

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

33 374

Ký ức bị mất - Chương 138 Trận Công Thành Le Malde Phần 4

Đúng như dự đoán, khi bọn ta đến Malde vào buổi tối, thị trấn náo nhiệt với những câu chuyện về thiệt hại trên diện rộng do máy ném đá gây ra.

Mặc dù nơi ta đang ở khá xa khỏi tầm bắn của thứ đó, nhưng vào ngày ta được cho xem thứ như thế...hoặc hơn 1.000 người đã chết trong cuộc tấn công sáng nay.

“Tôi nghe nói có những lúc thi thể của tù nhân bị ném thành từng khúc, đó là một phương pháp thực sự kinh tởm.”

Sau lưng nghe những câu chuyện như vậy, ta chăm chỉ đổ thứ súp loãng, nhạt nhẽo mà không biết ai làm, cùng chiếc bánh mì cứng như đá vào bụng.

Nếu không nín thở và tiếp tục ăn ngay cả khi mọi thứ trở nên thực sự tồi tệ, ta sẽ gục ngã trước đối thủ.

Và ta chỉ cố gắng ngủ khi có thể.

Túp lều lụp xụp, chăn đệm đầy bùn không biết ai đã dùng. Đó là nơi chúng ta sẽ ở ngày hôm nay. Nhưng ta không phàn nàn. Nó tốt hơn gấp ngàn lần so với việc cắm trại ở nơi hoang dã.

À, nhưng giống như ngày hôm qua, Razat dường như không thể ngủ được chút nào.

…………

…………

……

Máu và không khí buổi sáng từ sự thiêu đốt của những xác chết. Đó là một sự thay thế cho việc thức dậy.

Ta chuẩn bị sẵn sàng trong khi lặng lẽ nhét miếng bánh mì đã để dành cho bữa sáng vào mặt.

Ta xé tấm ga trải giường, quấn quanh cánh tay trái của mình và tương tự cố định nó bằng một sợi dây thô mà tôi xoắn bên ngoài.

Quấn nó quanh cẳng chân và bụng theo cách tương tự...thế là xong!

“Nó thay thế cho áo giáp. Thậm chí nó còn khá chắc chắn.”

Razat nói với vẻ mặt chế giễu như thường lệ. Ông ấy nói, “Hãy đi lấy một số miếng bảo vệ ống chân bằng sắt ở đâu đó, trang bị đó tồi lắm.'' Vì vậy, ta sẽ trả lời bằng câu trả lời của riêng ta.

Phải, ta đã phải vật lộn với những trang bị mua ở địa phương như thế này trong một thời gian dài. Trong trường hợp khẩn cấp, nó cũng có thể được sử dụng như một miếng băng. Thật tiện lợi phải không? Cái gì?

Tấm giáp ngực và áo giáp bằng sắt ồn ào. Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy trang bị của Razat. Loài người có cơ thể dẻo đến mức nếu không mặc thứ như thế này, họ sẽ bị cắt thành từng mảnh chỉ bằng một đòn.

Cuộc họp bắt đầu trong sương mù dày đặc.

Nói vậy nhưng dù ta có hỏi thì cũng chẳng có ý nghĩa gì với ta nên Razat đang hỏi ta về điều đó.

Đúng như dự đoán…hay đúng hơn, có vẻ như công việc của bọn ta là phải là người đầu tiên vượt qua được. Được rồi, ta đã biết điều đó ngay từ đầu.

Nhưng theo những gì ta nghe được, quân tiếp viện cũng đã đến bên đó, và quân này hoàn toàn bị đánh bại về mặt sức mạnh và số lượng.

Bọn ta, nhóm lính đánh thuê, sẽ bắt đầu trong tình thế khá bất lợi ngay từ đầu.

“Ta đã đoán trước. Vì thế anh ta mới bảo sẵn sàng chết đi.”

“Nhưng bị thiệt thòi như vậy chẳng thú vị sao ?”

Đúng vậy, ta không thể ngừng phấn khích. Nó vui.

Ta đã luôn luôn như vậy. Bởi vì...

Bởi vì nơi của ta là ở đây