Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Mobile Suit Gundam Seed Freedom

(Đang ra)

Mobile Suit Gundam Seed Freedom

Mitsuo Fukuda, Liu Goto, Chiaki Morosawa

Vào năm C.E 75 , trận chiến vẫn tiếp diễn.

3 38

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

79 779

Ma Vương Với Mức Lương Tối Thiểu

(Đang ra)

Ma Vương Với Mức Lương Tối Thiểu

Antai (安泰)

Tác phẩm đạt giải thưởng trong giải "MANGA BANG X Avex Pictures - Giải thưởng Web Novel lần thứ nhất" và đang trong quá trình chuyển thể thành Manga.

4 36

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

33 374

Ký ức bị mất - Chương 112 Những điều tồi tệ vẫn tiếp tục

"Trước hết, hãy để ta nói trước rằng công việc này...không được trả lương."

Ngay từ phát đầu tiên, ông ta đã nói điều gì đó gay gắt. Không sao đâu, ta có rất nhiều tiền ở đây mà ta vẫn chưa nói với Razat.

"Có thể mi sẽ nói điều đó không sao cả. Vậy nên ta cũng sẽ không nói gì về chuyện này."

Ta cũng đã nghĩ làm được một thời gian dài. Ta sắp mất đi cánh tay của mình.

Nói cách khác, với việc Mashuune điều động quân gần đây, có nghĩa là tài chính của Lioneng có vẻ khá eo hẹp. Họ nói rằng nếu ta có thể sống sót trở về nhà, một ngày nào đó ta sẽ được thưởng cho một khoản tiền thưởng... nhưng ta đoán không nên quá hy vọng.

"Hơn hết, có rất ít người sẽ đi cùng mi. Mi chắc cũng sẽ hiểu nếu ta không giải thích.”

Kể từ khi chiến tranh được tuyên bố kết thúc, đã có rất nhiều công việc dọn dẹp. Nhưng kẻ thù... dù không nói ra cũng biết.

"Lần này, đối thủ của ta không còn là Oconido nữa... Chà, nếu phải đặt tên cho nó thì nó sẽ là một con thú mang hình dạng con người. Nó được gọi là 'người-thú'(hito-ju)."

Chúng ta là Thú nhân và chúng là người-thú... Đầu ta hơi bối rối một chút, nhưng đó chỉ là những con quái vật thông thường thôi. Đúng, chúng không còn là con người nữa. Không cần phải do dự.

Hoàn toàn trái ngược với nơi xảy ra cuộc tấn công lần trước. Có một khu rừng lớn nơi đi xuống từ cổng lâu đài phía tây bằng ngựa. Trời tối ngay cả vào ban ngày do cây cối rậm rạp... đó chỉ là một nơi thoải mái cho chúng.

Khi quân đội của Mashuune đi qua đó, họ bị phục kích bởi người-thú...và một số ít người sống sót đã tiến xa đến mức này nhờ hơi thở của côn trùng.

"Có bao nhiêu người ở nhóm đầu tiên ?"

"100 người. Nhóm thứ hai cũng dự định đến đây với số lượng quân Mashuune tương tự, tổng cộng là 200 người... nhưng nếu họ bị tiêu diệt, sẽ có sự rạn nứt trong liên minh giữa Mashuune và Lioneng. Đó là lý do tại sao chúng ta phải tự mình tiêu diệt toàn bộ con người-thú trước khi nhóm hai đến.”

Tương lai của đất nước cũng đang bị đe dọa.

Vì vậy, ngay khi chuẩn bị xong, ta đã vội vàng tập trung trước cổng lâu đài. Đúng vậy, ta phải dọn dẹp khu rừng trước khi Mashuune đến.

…………

……

Nửa đêm khi Chibi đã ngủ say, ta xỏ tay vào bộ áo giáp da yêu thích vẫn còn thoang thoảng mùi máu.

"Ta nghĩ điều đó không sao cả vì mọi chuyện luôn hướng về mi... nhưng hãy cẩn thận với cộng sự lần này của mi."

Razat đã trở lại trạng thái say xỉn thường ngày. Ta đã khuyên ông ấy bảo vệ ngôi nhà này trong trường hợp khẩn cấp... nhưng có vẻ như sẽ không mong đợi nhiều.

"Cộng sự ? Đó là ai vậy ?"

“Đợi chút nữa mi sẽ biết… mi có cưỡi được ngựa không ?”

Ta đã nói không. Như ta đã nói trước đây, ta thường đến đích bằng xe ngựa nên chưa bao giờ cưỡi ngựa.

"...điều sẽ đó hơi nguy hiểm," Razat nói. Có thể là mô hình tồi tệ nhất !?

“Ta nghe nói tất cả toa dùng để vận chuyển đã được bán hết.

Đợi một chút, ta sẽ phải thực sự cưỡi ngựa à ?!?

Razat cũng cộc lốc động viên với vẻ mặt nửa bực tức: "Đúng vậy. Cố gắng hết sức để không bị ngã ngựa nhé."

Khi ta đang đánh bóng cây đại rìu yêu thích của mình để bình tĩnh lại, ta sớm nghe thấy tiếng vó ngựa phát ra từ phía bên kia lối vào.

Đã đến lúc tạm biệt Razat và đi ra ngoài.

Cộng sự của ta, chính là tên này... và tâm trí ta ngay lập tức trống rỗng.

"Anh... anh đã sẵn sàng chưa?"

……Người phụ nữ to lớn đó nói từ trên ngựa như thể đang coi thường ta.

Đúng như dự đoán, ta không thể hủy công việc của mình được nữa...