Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi Có Siêu Năng Lực Được Làm Mới Mỗi Tuần

(Đang ra)

Tôi Có Siêu Năng Lực Được Làm Mới Mỗi Tuần

Nhất Phiến Tuyết Bính

Ngay khi cậu tưởng rằng mình cuối cùng cũng sẽ trở lại với cuộc sống bình yên, thì một thiếu nữ mặc đồ đỏ đứng dưới gốc cây ngân hạnh, nghiêng đầu về phía cậu: "Cậu, nhìn thấy tôi sao?"

23 248

HỠI CÁC CHỊ EM, NHẮM THẲNG QUÂN THÙ MÀ BẮN

(Đang ra)

HỠI CÁC CHỊ EM, NHẮM THẲNG QUÂN THÙ MÀ BẮN

Aisaka Touma

Cô được tham gia vào hàng ngũ của Hồng quân Xô Viết, được Irina trực tiếp huấn luyện trong đơn vị của các nữ xạ thủ bắn tỉa. Với mục tiêu sống còn: Quét sạch bóng dáng bè lũ xâm lăng ra khỏi đất nước

1 0

Tenkou-saki no seiso karen na bishoujo ga, mukashi danshi to omotte issho ni asonda osananajimi datta ken

(Đang ra)

Tenkou-saki no seiso karen na bishoujo ga, mukashi danshi to omotte issho ni asonda osananajimi datta ken

Hibariyu(雲雀湯)

Ngày xưa, tôi từng cùng cô bạn thân chơi đùa dưới bùn ở vùng quê. Nhưng khi gặp lại, không còn chút dấu vết nào của cậu nhóc lém lỉnh mà tôi từng biết.

4 126

Em gái thằng bạn chỉ chọc tôi

(Đang ra)

Em gái thằng bạn chỉ chọc tôi

Mikawa Ghost

Thế thì, tại sao mọi người cứ quấy rầy tôi thế này?

41 3162

Tôi chỉ nói “muốn có bạn gái xinh đẹp và nhà giàu” ai ngờ một cô nàng như vậy thật sự xuất hiện

(Đang ra)

Tôi chỉ nói “muốn có bạn gái xinh đẹp và nhà giàu” ai ngờ một cô nàng như vậy thật sự xuất hiện

小宮地千々

Một bộ romcom hơi hướng trưởng thành về hôn ước vỡ tan nơi đặt ra câu hỏi: “tình yêu là gì?”

2 1

Ký ức bị mất - Chương 111 Những đám mây đen

Trên đường về nhà, ta gặp Finn đang dẫn Chibi đi cùng, và trong khi bọn ta đang trò chuyện về điều gì đó tầm thường, ta tự hỏi liệu chúng ta có thể đi ăn ở đâu đó không.

Ta nhìn thấy một đám đông kỳ lạ trên đường phố chính.

Đến xem biểu diễn trên đường phố à ? Không... nếu làm vậy, sẽ không nghe thấy bất kỳ tiếng reo hò nào. Dù ở xa nhưng tai vẫn ổn. Nó quá yên tĩnh.

Khi bọn ta đang lại, ta thấy một số binh sĩ Lioneng cũng đang chạy. Có chuyện gì đã xảy ra à? Không, ta không biết. Đây là cái quái gì mà ngay cả những người này cũng không hiểu được?

Cái quái gì vậy ? Ta không khỏi kêu lên khi nhìn thấy cảnh tượng đó.

Ba người đàn ông đầy máu và hơi thở yếu ớt. Không, có năm người, nhưng hai người còn lại đã chết rồi. Một người qua đường có lẽ không nhìn thấy nên đã che lại bằng một tấm vải trắng.

Tuy nhiên, những người này đang mặc áo giáp có hình dạng mà ta chưa từng thấy quanh đây...Finn, người lẻn dưới chân người hỏi, nói, “Có lẽ đó là Mashuune.''

“Cậu không sợ máu à ?” Còn ta, ta lấy tay che mắt Chibi lại để nó không nhìn thấy. Ta xin lỗi nếu để nó nhìn thấy.

"Nó không đáng sợ đến thế đâu. Khi tôi còn nhỏ, ông già đã đưa tôi đi xem nhiều chiến trường khác nhau."

Ta hiểu rồi, cha của anh chàng này là thủ lĩnh của hội. Nếu vậy thì ta nghĩ đó là điều đương nhiên.

"Đang nhìn gì vậy ?"

“Là con thì ta không thể chỉ cho coi được.'' Đúng vậy, ta không muốn Chibi đi theo con đường giống như ta.

Nghĩ lại thì, ta nghĩ Mashuune chính là đất nước mà hoàng tử và Ruth của ta đã đến hôm nọ. Họ nói họ muốn mượn quân nhân ở đó một thời gian.

Trong khi ta đang nghĩ về điều này, lần này ta nhìn thấy một gã mặc áo giáp toàn thân cưỡi một con ngựa đen... Này !

Đó là cái gã hôm nọ đã gây rối ở nhà ta... À, ta sửng sốt, và đó là câu trả lời duy nhất ta có thể đưa ra.

Ta biết vì cô không đội mũ bảo hiểm. Làn da ngăm đen tương phản với bộ lông ngắn màu trắng tinh được uốn xoăn chặt. Và đôi mắt dường như đang trừng mắt nhìn mọi người...chính là Matie !

Cô ấy thậm chí còn không thèm liếc nhìn ta, người đang hành động như một tên ngốc và đang chăm sóc một người lính trông giống Mashuune.

“Hãy cố lên, thứ gì đã tấn công các vị !” những người lính Lioneng xung quanh hỏi, nhưng người đàn ông kia không thể nói được gì vì máu chảy ra từ miệng anh ta… Ta không nghĩ anh chàng này sẽ tồn tại được lâu.

Những người lính đến sau mang theo người của Mashuune, và trong chớp mắt, đường phố trở lại sôi động như thường lệ, như chưa có chuyện gì xảy ra.

...Để lại một vũng máu khổng lồ trên mặt đất.

Ta tự hỏi đó là gì ...

Những tin đồn như “Không phải nó được dàn dựng vì một cuộc tấn công của tên trộm ban đêm sao ?” đã đến và đi khắp nơi.

Không, những tên trộm đêm không hề nhỏ mọn như vậy. Đó không phải là người lính Mashuune sao ? Vì họ đang đến đây nên họ không gửi bất kỳ binh lính bình thường nào.

Ta chắc chắn quanh đây không còn tên trộm đêm nào có thể khiến những người như vậy sống dở chết dở nữa. Ta đã nhiều lần hạ gục những kẻ nguy hiểm như vậy khi được yêu cầu làm điều gì đó.

Nếu đúng như vậy... không, ta không thể tin được...

"Rush, tôi đói quá. Hãy đến tiệm bánh gần đây đi."

Tuy nhiên, ta vẫn không thể vượt qua cơn đói đang đến gần.

Nhưng ta biết, có vẻ như sắp có một yêu cầu lớn sắp xảy ra. Ngay cả khi có tin đồn rằng kho vũ khí của lâu đài đã bị tấn công trước đó...đúng vậy, sáng hôm sau các hiệp sĩ đã đến chỗ ta để mời tôi làm việc.

“Bố-tan, con đói.”

"Hmm, được... muốn ăn gì ? Muốn ăn gì ?"

Sau khi suy nghĩ một chút, Chibi nói rằng muốn ăn một chiếc bánh sandwich lớn với đôi tay dang rộng.

Đúng rồi. Vậy thì hãy cùng Finn mua một ít ở tiệm bánh đằng kia nhé.

Đêm đó, dự đoán của ta đã thành sự thật.

Razat, người đã ra ngoài họp hội lần đầu tiên sau một thời gian, quay lại với vẻ mặt nghiêm nghị khác thường.

“Ta nhận được tin nhắn rằng nhóm quân đầu tiên được phái đến từ Mashuune đã bị những kẻ đó tấn công… Đừng lo lắng về những gì đang diễn ra trong đầu ngươi. Một công việc lớn đã đến.”

Ta phải đi làm lại !