Câu chuyện của một lính đánh thuê thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi đã bị bạn thuở nhỏ của mình từ chối 10,000 lần nhưng sau khi bỏ cuộc tôi đột nhiên trở nên nổi tiếng?

(Đang ra)

Tôi đã bị bạn thuở nhỏ của mình từ chối 10,000 lần nhưng sau khi bỏ cuộc tôi đột nhiên trở nên nổi tiếng?

kamamura

Chuyện tình thanh xuân đã được sinh ra. Hầu hết các nhân vật đều ngu ngốc và tận hưởng thanh xuân của họ một cách vụng về.

2 10

Kết duyên nơi dị giới: Trung tâm tư vấn hôn nhân dị giới - Dù đã thua 100 trận tình ở thế giới cũ, tôi vẫn quyết tâm tìm vợ ở thế giới khác!

(Đang ra)

Kết duyên nơi dị giới: Trung tâm tư vấn hôn nhân dị giới - Dù đã thua 100 trận tình ở thế giới cũ, tôi vẫn quyết tâm tìm vợ ở thế giới khác!

Takumi Miyaji

Tại “Thế giới” nơi đủ chủng loài hỗn hợp như long tộc, yamabiko, người thằn lằn cùng tồn tại,Torakichi mang theo một ước nguyện không thể từ bỏ và bắt đầu cuộc hành trình hẹn hò xuyên chủng tộc cùng K

8 20

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

50 385

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

(Đang ra)

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

Shirosaki

— Đúng vậy. Ngày hôm nay, một lần nữa, cô ấy lại đọc được những suy nghĩ của tôi.

4 27

The Academy’s Time Stop Player

(Đang ra)

The Academy’s Time Stop Player

애모르

Với 1 kỹ năng gian lận phá vỡ sự cân bằng

38 739

Shujinkou no Osananajimi ga, Wakiyaku no Ore ni Gui Gui Kuru

(Đang ra)

Shujinkou no Osananajimi ga, Wakiyaku no Ore ni Gui Gui Kuru

Rakuda (駱駝)

Ở trường tôi có một tên y như nhân vật chính trong truyện rom-com. Hoàn toàn chẳng có gì nổi bật, vậy mà vì lý do nào đó, lúc nào xung quanh cậu ta cũng toàn là những cô gái xinh đẹp, quả là không bìn

11 114

Lính đánh thuê Rush và Thánh sói Dinare - Chương 39: Trang trại táo

"Xin lỗi nhé Rush-san. Anh đã làm việc rất chăm chỉ vì tôi."

Khách hàng là một thú nhân gấu. Nhưng nhìn qua thì có thể thấy ông ta là một ông già đã một chân vào mồ. Ta nghe nói ông đã trồng táo ở đây hơn 50 năm. Ta không ý kiến.

Đúng rồi, táo ta mua từ bà bán trái cây ở chợ hàng ngày cũng được mua từ đây.

Nếu vậy thì trúng mánh rồi, ta phải thu hoạch thật nhiều.

Ta ném quả táo đã đỏ và to vào giỏ trong khi đầu ta đang ngái ngủ vì những cơn ác mộng gần đây.

Nhân tiện, Chibi... đang ăn những quả táo rơi ra khỏi giỏ. Chỉ cần nhớ đừng ăn quá nhiều. Không biết sau này có bị bệnh không.

Nhưng thoạt nhìn, có vẻ như chỉ có ta làm việc.

"Aa, những người trẻ tuổi hiếm khi quay trở lại."

Không cần phải hỏi tại sao...? Cuộc chiến này đã lấy đi quá nhiều.

Thỉnh thoảng, ta bế Chibi lên vai để giúp... và buổi chiều trôi qua trước khi ta kịp nhận ra.

Thứ ta nhận được thay cho tiền lương ngày là một giỏ đầy táo.

Điều này đã được mong đợi ở một mức độ nào đó. Có lẽ lát nữa ta sẽ nhờ Togari làm bánh táo.

Và còn một yêu cầu nữa, đó là có một nhà thờ phía sau vườn táo này. Khách hàng muốn giao một quả táo tới đó.

Nó không quan trọng. Nhưng tại sao chỉ có một?

“Hãy cống hiến nó cho Dinare-sama. Loại tốt nhất được thu hoạch trong năm đó.”

!?

Đó là lúc ta nghe thấy cái tên Dinare. Một cơn đau nhói chạy qua vết sẹo trên mũi ta.

Nghĩ lại thì… ta cũng cảm thấy đau đớn như vậy khi Ruth kể cho ta nghe về lịch sử của đất nước này.

Chết tiệt, cái quái gì thế này?

Chia tay ông già, ta và Chibi tiến vào nhà thờ với một quả táo trên tay sáng bóng như một viên ngọc quý.

"Quả này không thể ăn được à? Tại sao?"

"Tại nó quan trọng."

"Quan trọng như thế nào?"

"Phải dâng nó cho nữ thần"

"Nữ thần là gì?"

"Ơ... à, đó thực sự là một người tuyệt vời."

"Hơn cả vua à ?"

……Nếu đây không phải là Chibi thì chắc ta đã vùi đầu xuống đất rồi.

Trong khi lặp đi lặp lại câu hỏi và câu trả lời như vậy, bọn ta đã đến đích, nhà thờ.

……Trông cũng bình thường thôi, nhưng nó thực sự quá cũ rồi.

Đó là một tòa nhà bằng đá không đặc biệt lớn, nhưng trước mắt ta có thể thấy rõ rằng một khoảng thời gian đáng kể đã trôi qua kể từ khi mái và tường bị sứt mẻ và vỡ vụn chỗ này chỗ kia.

Tương tự, ở bên trái và bên phải của cánh cửa khổng lồ với vô số vết nứt là những bức tượng Dinare được chạm khắc, nguồn gốc của cái tên.

Nếu nhìn kỹ, ừ, chắc chắn rồi. Cô ta có khuôn mặt thú nhân giống ta.

Ồ đúng rồi, quan trọng nhất là khuôn mặt của cô ấy, nhưng nó được tạo hình bằng một tấm vải mỏng quấn gọn gàng trước mặt nên ta không thể nhìn ra gì cả.

Cái mõm kéo dài về phía trước... đó là thứ duy nhất ta có thể biết.

Dù có nhìn bao nhiêu góc độ, ta vẫn không biết nó trông như thế nào. Nói cách khác, ta không biết trên mặt người phụ nữ Dinare này có vết sẹo gì.

Chà, ta không khỏi nhìn chằm chằm vào bức tượng cũ kỹ như vậy, và khi đưa tay ra cửa, ta nghĩ mình sẽ đưa quả táo cho cô ấy rồi đi về nhà.

"... không, không muốn vào," Chibi đột nhiên bắt đầu rên rỉ.

"Tại sao?"

"...Con sợ, con không muốn ở đây!"

Thật vô ích khi nói rằng nó sẽ kết thúc sớm. Giơ tay ra, ta lao tới thật mạnh và ẩn mình dưới bóng cây ven đường đối diện.

“Không còn cách nào khác… Đừng di chuyển đó!”

Kìm nén sự thất vọng của mình, ta bước vào nhà thờ.