Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cậu nghĩ mình có thể sống yên ổn ở một thế giới với tỉ lệ nam nữ 1:5 ư? Sẽ thế nào nếu những cô gái nặng tình cảm bị một chàng trai ngây ngô đùa giỡn?

(Đang ra)

Cậu nghĩ mình có thể sống yên ổn ở một thế giới với tỉ lệ nam nữ 1:5 ư? Sẽ thế nào nếu những cô gái nặng tình cảm bị một chàng trai ngây ngô đùa giỡn?

Koutaro1226

Đây là câu chuyện về một nam chính cứ tưởng mình có thể sống bình thường nhưng lại vô ý khiến hết cô gái này đến cô gái khác rơi vào lưới tình cho đến khi cậu bị dạy cho một bài học nhớ đời bởi tình y

1 5

Hikari zokusei bishōjo no Asahi-san ga naze ka maishū-sue ore no heya ni iribitaru yō ni natta kudan

(Đang ra)

Hikari zokusei bishōjo no Asahi-san ga naze ka maishū-sue ore no heya ni iribitaru yō ni natta kudan

新人

Đây là câu chuyện về một cô gái tươi sáng với những vết sẹo ẩn giấu, người tìm thấy sự chữa lành thông qua "lời nguyền" của một chàng trai u ám và trải nghiệm mối tình đầu của mình, tỏa sáng rực rỡ nh

4 3

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

(Đang ra)

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

람쥐썬더z

Năm học thứ 5 cứ thế lại bắt đầu, nhưng cuộc sống của Ariel người chỉ muốn tốt nghiệp lại từng chút một thay đổi.

17 276

Tôi Đã Chế Tạo Khoa Học Ma Pháp

(Đang ra)

Tôi Đã Chế Tạo Khoa Học Ma Pháp

Thuần Khiết Tiểu Thiên Sứ

Ngọn lửa phốt pho trắng được mệnh danh là lửa địa ngục, lãnh địa nitơ lỏng cực hàn đông lạnh, tần số cộng hưởng giết người vô hình... Chúng ta sẽ một lần nữa dò xét kỹ thế giới dưới góc độ ma pháp, ở

29 522

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

89 2074

Rush đến lâu đài lần đầu tiên - Chương 80 Trận quyết đấu Phần 1

“Nếu có thể, tôi muốn bắt sống hắn và điều tra nhiều thứ khác nhau, nhưng có vẻ như điều đó là không thể trong tình huống này.”

Hành lang đi qua chứa đầy vô số thương vong.

Tất cả chuyện này là do tên khốn đó làm à…

Nó giống như một chiến trường. Một số chết sau khi bị đập vào tường, trong khi những người khác bị xuyên thủng cơ thể qua áo giáp.

Nó cũng sử dụng vũ khí à...nguy hiểm quá. Nếu chúng ta không tìm được loại vũ khí nào đó, chúng ta sẽ gặp bất lợi lớn.

"Xin lỗi, Yuno-sama... Tôi đã cố dụ hắn vào sảnh dưới lầu, nhưng hắn quá lớn..."

Một trong những người lính với chiếc băng đẫm máu quấn quanh đầu đang báo cáo cho Ruth.

Và ta... Nhắc mới nhớ, ta đã mượn một số vũ khí hữu ích từ những người lính rải rác khắp hành lang.

“Ruth, ngươi nghĩ có bao nhiêu người có thể chiến đấu?”

Hắn lặng lẽ lắc đầu. Nếu đúng như vậy, thì tên duy nhất còn lại là tên hèn Zayren, hiệp sĩ lúc trước. Ta không muốn Ruth ra tiền tuyến...Ừ, ta đoán là ta có thể nổi cơn thịnh nộ mà không do dự.

"Bảo Zayren, đưa cho ta thanh kiếm."

Thoạt nhìn, thanh trường kiếm mà tên này đeo ở thắt lưng có vẻ sắc bén nhất.

"Hả? Ai cho ngươi !? Thanh kiếm này đã được truyền từ đời này sang đời khác trong gia đình ta ! Một lính đánh thuê như ngươi... Guu."

"Anh ấy làm ồn quá nên tôi để anh ấy ngủ một lát. Anh ấy sẽ chỉ gây trở ngại thôi."

Ruth bất ngờ bò ra khỏi cổ Zayren khiến Zayren gục xuống. Trên tay là một chiếc chai nhỏ và một chiếc khăn tay.

Vâng, điều đó thật tuyệt, Ruth.

Ta nhìn vào trong qua khe hở trên cánh cửa đổ nát của đại sảnh.

Thủ lĩnh Doll, người đã biến thành một con quái vật, đã biến thành một thứ giống như một cái cây khẳng khiu, khô héo.

Cách đây rất lâu, trong sương mù dày đặc lúc bình minh, những người xung quanh ta hét lên rằng có một con quái vật đang tiến về phía này, và khi ta đến gần thì chính là tên này. Có vẻ như cái cây chết đã trở nên to lớn.

Cơ thể của nó ấy thậm chí còn phát triển hơn cả ta và đã chạm tới trần cao của căn phòng rộng lớn này. Hình dạng khi còn là con người đã hoàn toàn mất đi.

"Xin hãy cẩn thận, cánh tay của nó đã thay đổi trông giống như những đầu nhọn. Nó chắc chắn đã xuyên qua áo giáp."

Mặt khác, nhắc đến Ruth, hắn đang lẩm bẩm một mình trong khi sắp xếp những chai đựng thứ chất lỏng có màu sắc đáng ngờ bên cạnh ta.

“Nếu có loại thuốc nào có thể làm tổn thương được gã to lớn đó…”

Ta để lại một từ duy nhất, “trông cậy vào ngươi đấy” và bước vào căn phòng lớn đầy gạch vụn một mình.